Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 854 - Chương 854: Các Người Sẽ Hối Hận

Chương 854: Các người sẽ hối hận Chương 854: Các người sẽ hối hậnChương 854: Các người sẽ hối hận

Chuong 854: Cac nguoi se hoi han

"Ban đầu ngươi ở đâu?" Tiêu Thiên nhận lấy lệnh bài cầm trong tay, đồng thời dò hỏi Trương Bằng Phi phía đối diện.

Trương Bằng Phi cung kính, thành thật nói: "Trước đây ta ẩn núp bên trong lãnh địa của tông tộc Tuyết thị.

Vừa thốt ra lời này, biểu cảm của Tử Nhược Yên bọn họ đều hơi thay đổi.

Tông tộc Tuyết thị hành động?

Lúc đó, phản ứng đầu tiên của Tử Nhược Yên chính là phụ thân của ngoại tổ phụ mình, Tuyết Chấn Thiên, thiếu đế của tông tộc Tuyết thị mất tích giam giữ, có phải có liên quan đến thế lực này hay không?

Lúc nàng đang nghi ngờ thì lệnh bài trong tay Tiêu Thiên chợt hiện lên dao động kịch liệt.

Lệnh bài có chất liệu kim loại chợt tản ra nhiệt độ cực cao, toàn thân là màu cam.

Không chỉ như vậy, nhiệt độ cực cao này trong nháy mắt bắt đầu khởi động ra ngoài.

Hơn nữa, có một hình ảnh liệt diễm hiện ra thuận theo nhiệt độ cao, hóa thành một đầu lâu nhe răng nhếch miệng, rít gào về phía Tiêu Thiên.

"Là ai...

Bốp!

Âm thanh đột nhiên im bặt!

"Lúc đó ta giật mình thật mà, ban đầu ta chỉ tập trung nhìn lệnh bài kim loại thôi, ai biết từ đâu xuất hiện một cái đầu rực lửa khiến ta hoảng hồn."

Tiêu Thiên xòe tay ra, ấm ức nhìn mọi người, biểu cảm rất chỉ là vô tội.

Mọi người đồng loạt cạn lời, quay sang nhìn Trương Bằng Phi chết không nhắm mắt, chỉ biết thở dài tiếc thương.

Đây chẳng phải là nghiệp chướng hay sao?

E rằng bên trong lệnh bài có thiết lập trận pháp cấm chế nào đó, vì vậy nó mới khởi động cơ chế tự bảo vệ khi rơi vào tay Tiêu Thiên.

Mọi người đều cảm nhận được uy lực khủng khiếp khi cái đầu rực lửa ấy bất ngờ lao ra.

Long Khâu Đạo hiểu rất rõ về Tiêu Thiên nên chưa biết chuyện chưa dừng ở đó.

Đúng như dự đoán, Tiêu Thiên giật nảy mình bèn giơ tay tát nổ cái đầu lâu đầy lửa kia luôn.

Cái đầu lâu rực lửa kia còn chưa kịp nói lời nàng đã biến mất giữa không trung với biểu cảm không dám tin.

Trương Bằng Phi quỳ trên đất cũng trừng trừng hai mắt, tuyệt vọng nhìn đầu lâu rực lửa nổ tung rồi đến lượt lệnh bài trong tay Tiêu Thiên dần nứt vỡ.

Trước khi chết, Trương Bằng Phi chỉ muốn chỉ vào mặt Tiêu Thiên và chửi cho hả dạ.

Tiếc thay ông chưa kịp nói gì thì cơ thể bỗng xuất hiện những đường vân kim loại, hóa thành kim loại nóng chảy và chầm chậm chảy xuống đất.

Ông tỏa ra nhiệt độ cực cao, bất lực nằm ngã xuống đất, chết không nhắm mắt. Có lẽ ông không ngờ mình sẽ chết như thế.

Những gì vừa diễn ra khiến Tử Bá Nghiệp hốt hoảng, run như cay sấy, nuốt nước bọt liên tục, trán thì thấm đẫm mồ hôi lạnh.

Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, nguy hiểm quái

Nam nhân trước mặt hắn thật sự mạnh đến độ không lường được, dù hắn giữ được mạng sống nhưng cũng sẽ trở thành tù binh trong tay đối phương.

Dù đối phương không muốn giết mình, không chừng hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử trong quá trình ăn năn sám hối với lý do ất ơ nào đó.

Trương Bằng Phi trước mặt là minh chứng.

Trương Bằng Vân đứng đẳng xa, thấy huynh trưởng mình đã bốc hơi thì cảm thán vô cùng.

Ông cảm thán vì người huynh trưởng vừa là phản đồ vừa đã giết mẫu thân của mình cũng đã chết rồi, phải trả cái giá mà ông ta nên trả. Ngoài ra, ông còn cảm thán vì mình thật sự may mắn nên mới còn sống đến tận giờ.

"Thôi, đừng nhìn ta mãi thế, chúng ta nên bàn bạc về chuyện di dời vực trấn thủ thì hơn." Tiêu Thiên nhoẻn miệng cười, lái sang chuyện khác.

Tiếc thay Tử Nhược Yên cứ nhìn hắn mãi không dời mắt.

Tiêu Thiên thấy vậy bèn mở to đôi mắt tội nghiệp nhìn nàng, ánh mắt như tỏa sáng.

Một lúc lâu sau, Tử Nhược Yên mới thở dài, tỏ vẻ hết cách với hắn rồi: "Quên đi, chỉ cần chàng vui là được rồi."

"Nhưng lần sau chàng không được lỗ mãng như thế, lỡ cái đầu lâu lửa đó nổ tung, gây ra hệ lụy gì đó thì phải làm thế nào?"

"Dù thực lực của chàng rất mạnh nhưng núi cao còn có núi cao hơn, dù thế nào chàng cũng phải ưu tiên an toàn của bản thân lên hàng đầu."

Tử Nhược Yên răn dạy Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên cảm nhận được sự quan tâm thật lòng trong lời nói của nàng thì không giải thích hay phản bác lại, hắn liên tục gật đầu: "Ta nhớ rồi!"

"Đồ xảo quyệt, dám cướp hết những lời ta định nói." Lạc Nữ Ái phồng má, không vui chút nào.

"Ngươi nghĩ ra được mấy lời quan tâm kiểu đó cơ à?" Long Khâu Bạch Thanh lắng lặng bổ sung: "Nếu đổi thành ngươi, ta nghĩ ngươi sẽ nói với Tiêu công tử là..."

Long Khâu Bạch Thanh nói đến đây bèn dừng lại, mặt vô cảm giơ hai nắm đấm lên rồi há mồm: "Để ta tới chol"

Lạc Nữ Ái nhìn Long Khâu Bạch Thanh bắt chước mình y như đúc bèn cau mày, gãi gãi đỉnh đầu: "Ngươi có chắc ta sẽ làm vậy thật không?”

Long Khâu Bạch Thanh gật đầu chắc nịch: "Chứ gì nữa, hồi trước ta còn nghe Lạc thúc cứ cảm thán nữ nhi của mình hổ báo cáo chồn thế nào rồi."

"Này này, lão nương là dũng sĩ, ngươi mới là đồ hổ báo cáo chồn." Lạc Nữ Ái không kìm được véo vào mặt Long Khâu Bạch thanh.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment