Chương 917: Đáng tiếc
Chương 917: Đáng tiếcChương 917: Đáng tiếc
Chương 917: Đáng tiếc
Nhưng mà lừa dối người ta cũng có thể lừa dối tướng lĩnh trước, nhân tiện trực tiếp đóng gói người khác mang đi à?
Lúc này mới bao lâu?
Tại sao Võ Linh quân rõ ràng từng là kẻ địch, tam huyết nhất mạch cũng bắt đầu cuồng nhiệt chứ.
Nam nhân này chỉ là dịu dàng nói chuyện với các ngươi, sao giống như bị hắn chiếm lấy trái tim vậy.
Chém giết giữa Tàng Linh và Tàng Vũ từ khi nào đã có thể biến thành nhẹ nhàng như vậy.
Đầu óc nàng đã hoàn toàn mơ hồ, đánh chết cũng không nghĩ ra.
Thậm chí, Tô Mộng Ly còn nghe thấy các tướng sĩ trước kia của Võ Linh quân bên cạnh bắt đầu thương nghị kế hoạch.
Nên làm thế nào cứu thoát tướng sĩ Tàng Linh bị bọn họ bắt vào từ đại lao cứ điểm ban đầu của bản thân.
Loại tình hình và kế hoạch cực kỳ quỷ dị này cứ như vậy xuất hiện ở trước mắt.
"Tiểu Bạch Thanh, ta xem như hiểu được lời nói lúc trước của ngươi rốt cuộc là ý gì." Tô Mộng Ly chớp mắt nhìn bóng dáng của Tiêu Thiên.
Trong mắt hiện ra tò mò và chờ mong nồng đậm.
Không biết tương lai sẽ như thế nào đây.
Trên chiến trường hư không cực lớn có rất nhiều lục địa lớn nhỏ lơ lửng giữa không trung.
Địa giới của khu vực tương đối khổng lồ đã có kích cỡ khoảng bằng một thế giới giới vực bên dưới.
Còn địa giới nhỏ có thể sánh ngang một thành trì hoặc hòn đảo.
Tính đến nay, cứ điểm mà nhóm người Bàn Thạch Yêu Hoàng tọa trấn ban đầu được xem như cứ điểm tương đối nhỏ.
Nhưng địa bàn thì không hề nhỏ chút nào, mỗi cứ điểm đều xây dựng một thành trì lớn tạm thời làm hạch tâm phía trên.
Ngoài ra còn có một ít thành nhỏ đóng vai trò cứ điểm phòng thủ phụ trợ.
Tuy hai cứ điểm này không lớn nhưng vị trí của chúng cực kỳ lợi thế, vừa hay nằm giữa các lục địa to lớn ở hai phía trước sau.
Mà khoảng cách trải dài giữa các lục địa lơ lửng trong bóng tối ở hai bên lại rất lớn, không có bất kỳ chỗ dừng chân nào.
Bất cứ ai nắm quyên khống chế cứ điểm này sẽ có thể tiến lui một cách có trật tự.
Đây cũng là lý do tại sao Bàn Thạch Yêu Hoàng tọa trấn nơi này.
Suy cho cùng, sở trường của gia tộc bọn họ là phòng thủ.
Có Bàn Thạch Yêu Hoàng ở đây, đáng ra cứ điểm này sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nhưng chẳng ai ngờ Khai Thiên điện đang âm thầm quấy phá.
"Lúc đó ta còn cảm thấy quái lạ, tại sao trận pháp bỗng dưng bị công phá, đại trận thiên phú tọa trấn của tộc ta lại đột ngột sụp đổ."
"Bây giờ xem ra là do Khai Thiên điện âm thầm xử lý trận pháp."
Trong thành trì cứ điểm, Bàn Thạch Yêu Hoàng Chu Diệu Hoang đang được Mộc Mục trị liệu.
Thành trì cứ điểm này chính là thành lớn ở đây.
Hiện tại, đại quân Tàng Vũ đang công phạt nơi này đã trở thành tội nhân dưới trướng Tiêu Thiên, lập công chuộc tội.
Họ chủ động trả lại thành trì đã công phạt. Đây là một cách hành thiện, bù đắp cho tội nghiệt của họ.
Nhờ thế mà họ có thể giảm bớt sát nghiệt.
Trước mắt, thành trì cứ điểm đã quay về tay, tình hình cũng ổn định và khôi phục lại như xưa.
Lúc này, mọi người đang có mặt ở phủ nội nằm ngay trung tâm thành trì. Đây không chỉ là chỗ ở tạm của Chu Diệu Hoang lúc trước, mà còn là hạch tâm trận pháp.
Ông chỉ cần ở lại đây và thi triển năng lực thiên phú của mình thì sức mạnh phòng ngự của đại trận trấn thủ toàn cứ điểm sẽ tăng vọt.
Bây giờ, trong phòng còn có rất nhiều trận pháp sư đang lui tới để giải quyết trận pháp bị phá hủy trước đó.
Sau khi phục hồi thành công trận pháp mới xem như hoàn toàn giành lại được cứ điểm này.
Lách tách...
Tiếng nước tuôn trào vang lên không dứt.
Mộc Mục biến thiên phú của mình thành dòng nước sinh mệnh lực, không ngừng truyền vào nơi tay chân bị gãy của Chu Diệu Hoang.
Không chỉ vậy, ông còn lấy ra không ít đan dược và bảo dược, nghiền nát rồi hòa vào dòng nước này.
Chu Diệu Hoang quan sát quá trình bản thân được trị liệu thì cảm thấy hết sức thần kỳ.
Việc chữa trị và phục hồi tứ chi bị đứt gãy cho những người ở cảnh giới như bọn họ thường rất hao tốn và cực kỳ khó khăn.
Người trước mặt đang trị thương cho ông thật sự có bản lĩnh.
Chẳng qua...
Chu Diệu Hoang dời mắt sang người đang đứng gần đó.
Phía bên kia, Tiêu Thiên đã cởi mặt nạ ra, đang cùng Chu Nguyệt Hành truyền linh khí vào tinh thể Lưu Ảnh để hình ảnh lộ rõ và thảo luận nội dung.
Dựa theo hình ảnh được hiển thị trong nội dung, hai người thảo luận cách thức thay đổi để đạt được hiệu quả tốt hơn.
Khoảnh khắc này, Chu Diệu Hoang không nhịn được cảm khái: Nếu không nhờ con trai ông, chỉ e ông đã phải để mạng lại nơi này.
Mà ông càng cảm khái hơn khi nam nhân đã cứu mạng mình và lộ ra chiến lực cực kỳ đáng sợ như vậy lại còn trẻ thế này.
Chẳng những thế, khí tức tản ra từ người này cũng quá non.
Tràn đầy năng lượng và hương vị tuổi trẻ, vì ông là Yêu tộc nên có thể dễ dàng ngửi thấy.