Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 929 - Chương 929: Đây Là Một Khoảng Tinh Không

Chương 929: Đây là một khoảng tinh không Chương 929: Đây là một khoảng tinh khôngChương 929: Đây là một khoảng tinh không

Chương 929: Đây là một khoảng tinh không

Đây là di tích mà mấy người tông tộc Tuyết thị đã tìm thấy lúc trước, và cũng chính là mồi nhử của Khai Thiên điện.

Chỗ định neo trong vực trấn thủ.

"Không ngờ lại có người dùng thủ đoạn nào đó che giấu, bên trong nhất định có bí mật và có thứ không thể để người khác phát hiện." Tiêu Thiên nheo mắt thì thầm.

"Được lắm, quả nhiên là ta đã đoán trúng rồi, chỉ sợ người của Khai Thiên điện đang ẩn nấp trong đó, bí mật lập âm mưu quỷ kế gì, e rằng bọn họ có liên quan rất lớn đến ta."

"May là ta thận trọng, tâm tư nhanh nhẹn nên mới phát giác ra."

Tiêu Thiên vừa lẩm bẩm vừa đi vào trong khe hở này.

Xuyên qua khe hở, Tiêu Thiên chăm chú nhìn lối vào trước động, thầm hạ quyết tâm.

Không thể đánh rắn động cỏ được, phòng ngừa kích động người bên trong này.

Nhất định phải lặng lẽ đi vào, thám thính xem đối phương có âm mưu gì.

Tục ngữ có câu: biết người biết ta, bách chiến bách thắng.

Chỉ có hiểu rõ mục đích và tình báo của kẻ địch, khi thực hiện hành động tiếp theo mới có thể ổn thỏa được.

Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên đột nhiên bộc phát tốc độ, trong nháy mắt vọt tới khu vực cửa động.

Trước khi mười thành viên của Khai Thiên điện và năm lính canh bí mật canh giữ lối vào hang động kịp phản ứng.

Bọn họ vừa phát hiện có một chiếc mặt nạ quỷ lóe lên trước mặt, sau đó miệng và mũi của bọn họ đều bị đối phương dùng tay che lại.

Phần bụng bị đánh mạnh, kình đạo càn quét toàn thân, sinh cơ bắt đầu trôi đi và rời khỏi thân thể họ.

Trong nháy mắt, mười lam tên thành viên canh giữ cửa hang động của Khai Thiên điện triệt để bị tiêu diệt.

Còn Tiêu Thiên nhìn thi thể đầy mặt đất ở xung quanh, hài lòng gật đầu.

"Chui vào thành công!"

"Thật là kỹ nghệ khiến chính ta cũng phải sợ hãi thán phục, không biết lúc đó những người trong hiệp hội sát thủ lúc đó nghĩ gì."

"Thuật Tiềm Hành tinh diệu tuyệt luân như thế mà đến chết bọn họ vẫn không chịu thừa nhận."

"Thế mà còn nói ta đang vũ nhục bọn họ, rồi nói cái gì mà không đội trời chung với ta?"

"Đúng là đồ thần kinh"...

Thiết lập phía trên Tô Mộng Ly gọi Tiêu Thiên là Tiêu tướng công, không phải là lão công mà mọi người hay gọi đâu nhé.

Vào thời cổ, từ tướng công' này có rất nhiều ý nghĩa, như là: tể tướng, thanh niên quý tộc, thư sinh, loại hình hành nghề kỹ nam, ... và trượng phu chỉ là một trong các nghĩa của nó thôi.

Tiêu Thiên chắp hai tay sau lưng đi vào hang động, nhàn nhã dạo chơi, nhìn ngó xung quanh. Theo tình báo họ nhận được trước đó, khu vực hang động trước mắt - nơi bí cảnh này, là di tích thượng cổ.

Đây cũng là vực trấn thủ xa xưa, khu vực mỏ neo.

"Đúng là có dấu vết thời gian thật, ta có thể cảm nhận được khí tức cổ xưa trên đó." Tiêu Thiên chắp tay sau lưng, lặng lẽ gật đầu.

Hắn hít một hơi thật sâu, híp mắt lại, tiếp tục tiến về phía trước.

"Có mùi âm mưu!"

Tiêu Thiên lẩm bẩm, đi tiếp dọc theo thông đạo trong hang động trước mặt.

Hắn càng đi sâu vào trong lại càng cảm nhận rõ linh khí phía trước dân dần gia tăng, trở nên nồng đậm hơn.

Không chỉ vậy, khi hắn tiến lên còn có cảm giác dường như không gian giữa đất trời bốn phía càng thêm ổn định.

"Hình như sau khi tu hành, ta có thể thuận lợi và dễ dàng cảm nhận hoàn cảnh xung quanh." Tiêu Thiên đang nói thì phát hiện phía trước đột nhiên xuất hiện ánh sáng, tầm nhìn của hắn được mở rộng.

Sau khi rời khỏi thông đạo, khung cảnh trước mắt càng sáng tỏ rõ ràng hơn.

Đó là một khoảng trời đất hoàn toàn mới.

Khiến Tiêu Thiên cảm thấy như thể một thế giới động thiên bỗng dưng xuất hiện trước mắt.

Trong đó có núi non, sông ngòi, muốn gì có nấy, giống như thế giới mới.

Cây cổ thụ khổng lồ đứng sừng sững trên đồi núi trập trùng, xanh um tươi tốt.

Thỉnh thoảng còn có thể thấy thấp thoáng dấu vết của một số hung thú dũng mãnh trong núi rừng này.

"Kỳ quái thật, sao trong di tích này lại khác với Tuyết Trang Tỉnh bọn họ quay về quá vậy?" Tiêu Thiên chắp tay sau lưng, đứng trên vách núi nhìn về phương xa, cảm thấy khá là quái lạ.

Hắn vốn nghĩ nơi mình tìm đến hẳn phải là di tích cổ xưa, nơi mỏ neo được tìm thấy lúc trước.

Xem xét từ vị trí lối vào, có vẻ hắn không đi sai chỗ, tại sao khi tiến vào lại khác biệt thế này?

Không chỉ vậy...

"Hình như có gì đó sai sai nhỉ?" Tiêu Thiên sờ cằm, quan sát rừng sâu núi thẳm trước mặt, hắn cảm thấy không đúng lắm.

Không ăn khớp.

Hắn có cảm giác không gian trước mặt giống như đang bị bài xích.

Nhưng có một nguồn lực lượng cưỡng chế cố định chặt chẽ không gian nơi đây.

Nhờ có lực lượng đó, khoảng trời đất này mới có thể tồn tại ổn định và không bị sụp đổ.

"Có vẻ ngọn nguồn của cảm giác này ở đằng trước!" Tiêu Thiên cảm nhận lần nữa rồi hoàn toàn xác nhận. Sau đó, hắn lao thẳng về phía trước.

Tốc độ của Tiêu Thiên không quá nhanh. Lúc hắn bay giữa không trung còn có hứng thú và tâm trạng ung dung nhìn ngắm bên dưới.
Bình Luận (0)
Comment