Chương 935: Thì ra là thế (2)
Chương 935: Thì ra là thế (2)Chương 935: Thì ra là thế (2)
Chuong 935: Thi ra la the (2)
Thungl
Khoảnh khắc Cự Trụ Kình Thiên bảy màu xuất hiện, nó sẽ bị sức mạnh quy tắc thiên địa bên trong tấm bia phía trên đánh mạnh lên một lần.
Cự Trụ bảy màu bị đánh sẽ lóe lên những luồng sáng lấp lánh sáng chói, giống như tia lửa rực rỡ đầy màu sắc.
Tia lửa rực rỡ đủ màu sắc tản ra khắp bốn phương tám hướng, bay tít vào không gian xa xăm.
Tiêu Thiên nhìn theo phương hướng của các tia lửa này.
Hắn có thể nhìn thấy những ánh lửa ấy khiến không gian nơi đây càng thêm vững chắc.
Thứ trở nên vững chắc không phải tinh tú này hay mỗi khu vực.
Mà là toàn bộ tinh không.
Thùng!
Thùng!
Thùng!
Từng âm thanh va chạm liên tiếp vang lên, Tiêu Thiên nhìn phía trước càng lúc càng gần, vẻ mặt dân lạnh nhạt, ánh mắt trở nên rét lạnh.
Đủ loại manh mối và dấu vết từ từ hiện rõ trước mắt Tiêu Thiên.
Tại sao quy tắc thiên địa trong tấm bia kia không sợ hắn. Tại sao hắn ăn xong lại cảm thấy thư thái, ngon miệng như vậy.
Tại sao lại là hệ thống tu hành lạ lãm.
Tại sao đối phương phải nói về cảnh giới hỗn độn thông dụng.
Tại sao chúng gọi Tàng Linh là vũ trụ hỗn độn Tàng Linh.
Và tại sao chúng phải lén lút gây rối, bấy lâu nay không hề lộ diện, mà bây giờ mới để lộ.
Lạ lùng thay, tinh tú vỡ vụn lại thuộc về tinh không hoàn chỉnh.
Giờ đây, mọi thứ đều rõ ràng.
Khai Thiên điện?
Có phải chúng muốn mở lại một vùng trời mới không?
Tiêu Thiên hơi nghiêng người về phía trước, chống hai khuỷu tay lên đầu gối, nhìn chằm chằm tấm bia lơ lửng giữa không trung kia.
Khai Thiên điện.
Không phải người của thế giới này.
Là du khách đến từ thế giới khác!
Te Văn Hoan mang quả cầu kim loại của phong trận tiến lên phía trước, không kìm được ngước lên nhìn cột trụ bảy màu đột ngột xuất hiện.
Hắn nhìn cột trụ bảy màu to lớn, thi thoảng ánh mắt lại toát lên vẻ sùng bái cuồng nhiệt khó tả. Nhưng hắn cũng nhanh chóng tránh sang một bên.
Bởi vì nơi đó là vùng cấm hàng thật giá thật, một khi hắn đến gần, không cần người khác xuất thủ, chỉ cần va chạm với lực quy tắc của đất trời và hoa lửa bảy màu bắn ra tung tóe cũng đủ tiêu diệt toàn bộ cơ thể hắn.
Sau khi vòng qua khu vực đó, Tề Văn Hoan đi xuống phía dưới.
Một tòa cung điện tọa lạc bên đó, điện đường nguy nga tráng lệ được tạo dựng từ kim loại.
Điện đường kim loại lấy màu xám làm chủ đạo, mang vẻ đẹp độc đáo khi ánh sáng bảy màu từ trên chiếu xuống.
Te Văn Hoan và mọi người đáp xuống trước điện đường kim loại, bỗng có người bước ra dẫn bọn họ tiến vào điện đường.
Vừa vào trong điện đường, Tê Văn Hoan đã thấy có người đợi mình ở bên trong.
Đến điện đường, bọn họ cởi bỏ linh khí do mình điều khiển, để mặc quả cầu kim loại hình thành phong trận châm chậm rơi xuống mặt đất.
Cả đám đều quỳ một chân xuống đất, hành lễ với người trước mặt.
"Điện chủ!"
Đẳng trước, nam nhân chắp hai tay sau lưng từ từ xoay người lại.
Làn da của hắn tái nhợt, đầu trọc lóc không có một cọng tóc, trên đỉnh đầu có hoa văn kỳ quái trải rộng như tạo thành những nếp gấp, thoạt nhìn rất quái dị.
Hắn có hình dạng như con người nhưng có tận bốn cánh tay, toàn thân đầy những hoa văn kim loại không giống đám Tề Văn Hoan lắm, cả người ánh lên màu vàng kim lóa mắt.
Trên mi tâm có một hoa văn kim loại hình tròn.
Hắn là điện chủ nơi này, Cổ Dật!
"Haiz, ta nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta là điện chủ nữa." Cổ Dật mỉm cười, phất tay với đám người trước mặt, ý bảo bọn họ đừng gọi lung tung: "Nói cho cùng ta cũng chỉ là một phân điện chủ mà thôi."
Tề Văn Hoan và mọi người nghe vậy, đồng loạt nở nụ cười với Cổ Dật: "Ngài là điện chủ của bọn ta."
"Ha ha ha, được rồi, tùy các ngươi vậy." Cổ Dật lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ lắm.
Nhưng nếu nhìn kỹ thì thấy hắn đang nhếch môi cười thỏa mãn.
Cho thấy hắn không hề bất mãn như vẻ bề ngoài.
"Đây là hung thủ do đích thân các ngươi bắt đấy sao?" Cổ Dật đi xuống dưới, đến bên cạnh đám người Tề Văn Hoan.
Ánh mắt hắn ngập tràn tò mò.
Sau khi ban bố nhiệm vụ, hắn không ngờ đám người Tề Văn Hoan hoàn thành nó sớm đến thế.
Lẽ ra hung thủ giết chết binh sĩ tinh nhuệ canh giữ ở lối ra vào xong sẽ ẩn mình, án binh bất động.
Đối phương đã trả cái giá rất đắt để trà trộn vào đây nên rất khó tìm ra.
Thế mà mình vừa ban bố nhiệm vụ chưa được bao lâu thì đã bắt được hung thủ.
"Xem ra các ngươi đã trả cái giá không nhỏ, thật sự vất vả cho các ngươi quá." Cổ Dật nhìn Tê Văn Hoan và mọi người, cất giọng võ về. Đám người thấy điện chủ quan tâm va động viên mình thì ánh mắt trở nên kiên định, đồng loạt lắc đầu: "Không cực đâu ạ, đây là điều bọn ta phải làm!"
"Được, lúc này Khai Thiên điện rất cân những người tài năng như các ngươi." Tê Văn Hoan nghe họ trả lời như vậy thì rất hài lòng, gật đầu liên tục.