Chương 936: Bánh vẽ
Chương 936: Bánh vẽChương 936: Bánh vẽ
Chuong 936: Banh ve
Ánh mắt hắn nhẹ nhàng von quanh phong trận kim loại trước mặt rồi thở dài: "Cac ngươi cũng biết hiện giờ Khai Thiên điện chúng ta phải chịu áp lực rất lớn."
"Đặc biệt là khi chúng ta đã chuẩn bị ròng rã nhiều năm, khó khăn lắm mới có cơ hội xuất hiện trước mặt người đời, vì vậy từng bước trong kế hoạch đều phải thực hiện nghiêm túc, không được phép xảy ra một chút sai lâm nào."
"Nhất là phân điện của chúng ta, chúng ta phải canh giữ mỏ neo cố định và cướp trụ thế giới Tàng Linh.
"Đó là điều quan trọng nhất!"
Cổ Dật chắp hai tay sau lưng, luyên thuyên không dứt với đám người Tê Văn Hoan.
Tề Văn Hoan và những người khác theo sau Cổ Dật đi vòng quanh kim loạt phong trận, yên lặng lắng nghe đối phương nói và gật đầu.
Nhưng không biết vì sao họ có dự cảm không tốt.
"Ta rất tán dương tinh thần của các ngươi nhưng Te Văn Hoan, ta vẫn phải phê bình các ngươi." Cổ Dật nói, quay người nhìn Tề Văn Hoan: "Nhiệm vụ được ban bố trước đó là bảo ngươi tìm kiếm hung thủ, có được manh mối thì phải báo ngay."
"Tại sao ngươi liều lĩnh đến thế, dám dẫn thủ hạ trả giá bằng cách kích nổ, đuổi bắt kẻ này?"
"Ngươi quá liều mạng, ngươi là người đã có con cái, tại sao liều lĩnh thế kia?"
"Các ngươi xem mình đã tổn thương bổn nguyên của mình, trả cái giá quá lớn, ta thấy mà đau lòng."
"Vì vậy các ngươi đừng ở đây nữa, mau đi nhận thưởng nhiệm vụ rồi quay về nghỉ ngơi cho tốt."
"Sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều việc cần làm."
Tề Văn Hoan nghe Cổ Dật nói vậy bèn sững sờ, chúng thủ hạ sau lưng ông cũng hoảng hốt.
Giờ bảo họ đi nhận ban thưởng nhiệm vụ ư?
Nói đùa gì thế, bọn họ không tiếc nhóm lửa kích nổ, bắt sống hung thủ về đây.
Đáng lẽ công lao tăng lên gấp bội nên xứng đáng nhận thêm phân thưởng mới phải, tại sao chỉ ban phát cho họ phần thưởng tìm kiếm tung tích ban đầu chứ?
"Điện chủ, ngài xem lần này bọn ta bắt sống hung thủ quay về, tổn thương bổn nguyên, vì vậy có thể ban thưởng thêm cho bọn ta được không?" Te Văn Hoan nhoẻn miệng cười, khẽ hỏi.
Cổ Dật quay đầu, nhìn ông với vẻ không dám tin: "Ban thưởng thêm? Chẳng lẽ phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ chưa đủ phong phú hay sao?"
"Tê Văn Hoan, ngươi như vậy là không đúng rồi. Giờ Khai Thiên điện đang rất khó khăn, quê hương đang gặp nạn, tình hình chúng ta như thế nào, ngươi cũng biết mà."
"Tài nguyên trong điện cũng có hạn, các người đều là thành viên của Khai Thiên điện, cũng là thành viên của đại gia đình, chẳng lẽ các ngươi không thể ra sức vì gia đình của mình sao?"
"Các ngươi còn muốn tính toán chỉ li với đại gia đình, suy nghĩ này của ngươi cực kỳ nguy hiểm."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Te Văn Hoan tron tròn mắt trước những câu hỏi dồn dập của Cổ Dật, hoàn toàn không tin vào tai mình.
"Nhưng điện chủ, người này rất đặc biệt, hoàn toàn khác trước kia. Rõ ràng cảnh giới của hắn rất yếu nhưng lực lượng cơ thể rất mạnh, chuyện này..." Tê Văn Hoan chưa nói hết câu thì Cổ Dật đã nghiêm khắc ngắt lời.
Vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào ông: "Chỉ một tình huống nho nhỏ mà đã làm ngươi ngạc nhiên đến vậy à, chẳng lẽ cơ thể của chúng ta không mạnh ư?"
"Được rồi, ta thấy ngươi đã thấm mệt, mau về nghỉ ngơi đi, ngày mai các ngươi còn phải làm nhiệm vụ tuân thú nữa đấy."
Dứt lời, Cổ Dật phất tay, vẻ mặt không vui: "Tại sao các ngươi không hiểu chuyện thế, tuổi còn trẻ nên cố gắng nhiều hơn."
Đối diện với lời đuổi khéo của Cổ Dật, Te Văn Hoan siết chặt hai tay, đồng bọn sau lưng ông cũng nghiến răng nghiến lợi, mím môi cam chịu.
Họ không thể là gì cả, chỉ đành rời khỏi nơi này cùng Tề Văn Hoan.
Quá uất ức, quá giận dữ!
Ngoài điện.
Mọi người vây quanh Te Văn Hoan, nhìn ông và hỏi: "Đầu lĩnh, chúng ta làm gì bây giờ?"
"E rằng Cổ Dật muốn cướp công lao của chúng ta rồi." Tê Văn Hoan nheo mắt, không khỏi siết chặt tay.
"Cướp!" Một đội viên kinh ngạc la lên nhưng nhanh chóng bị người kế bên bịt kín miệng lại.
Te Văn Hoan gật đầu, thoáng nhìn vào trong điện đường: "Đúng vậy, theo quy định, nếu phần thưởng tăng lên thì đối phương phải sửa lại nội dung nhiệm vụ."
"Nhưng giờ hắn bảo chúng ta đi nhận phần thưởng theo nội dung nhiệm vụ đã hoàn thành."
"Chứ không chịu sửa chữa nội dung nhiệm vụ, từ đó nội dung nhiệm vụ chúng ta hoàn thành sẽ là phát hiện tung tích của kẻ địch."
"Còn hắn chỉ cần nộp tên quái dị lên trên, phần công lao sau đó sẽ thuộc về hắn hoàn toàn."
Những gì Tê Văn Hoan vừa nói khiến mọi người nhìn nhau, tức giận không thôi.
Đáng chết!
Thật ra bọn họ từng nghe nói đến thủ đoạn đê hèn như vậy rồi nhưng không ngờ Cổ Dật là phân điện chủ mà lại không biết xấu hổ như thế.
Tề Văn Hoan ảo não, lau trán rồi nói: "Vì đề phòng những đội khác cướp công lao của chúng ta nên ta mới nói rõ chỉ tiết cho Cổ Dật."
"Không ngờ người giành công lao của chúng ta lại là hắn, nếu hắn đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa."
Các đội viên còn lại nghe ông nói như vậy đồng loạt nhìn về phía ông, tò mò không hiểu ông nói vậy là có ý qì.