Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 944 - Chương 944: Vũ Trụ Hỗn Độn

Chương 944: Vũ trụ hỗn độn Chương 944: Vũ trụ hỗn độnChương 944: Vũ trụ hỗn độn

Chương 944: Vũ trụ hỗn độn

Lần nữa mở mắt ra, ánh mắt ông trở nên trong vắt, thân thái ngây thơ, cảm giác trong mắt còn có chút ngấn lệ.

"Đại nhân, ngài nói rất đúng!"

Bên cạnh, các thành viên khác đều đồng loạt ngậm chặt miệng, cố gắng mở to đôi mắt mình ra.

Duy trì ánh mắt trong vắt, dáng vẻ bé ngoan.

Hết cách, đáng sợ quá mẹ ơi.

Làm sao cũng cảm thấy cách nghĩ hiện tại của con người mạnh mẽ này cứ quái quái thế nào ý.

"Tại sao điện chủ của Khai Thiên điện các ngươi lại yếu đuối quá vậy." Sau khi giải quyết xong, Tiêu Thiên lộ vẻ kỳ quái khi nhìn lại Tê Văn Hoan: "Với lại không có cốt khí, thua xa cả ngươi."

"Nhìn ngươi xem, vừa mới tiếp xúc với ta một thời gian ngắn mà đã biết bỏ gian tà theo chính nghĩa, lấy thiện làm gốc, chủ động ra tay giải cứu ta."

"Cho dù việc này không có tác dụng gì, nhưng với tinh thần này của ngươi vẫn đáng được khẳng định và đạt được sự công nhận của ta."

Nói xong, Tiêu Thiên nhẹ nhàng vỗ vai Tề Văn Hoan, biểu đạt sự khẳng định cao.

Mà bên phía đám Tề Văn Hoan, sau khi nhận được sự công nhận cao của Tiêu Thiên, đều hít sâu và nín thở.

Đặc biệt là thủ lĩnh Tê Văn Hoan, đầu óc nhanh nhạy, qua sự miêu tả của Tiêu Thiên, trong lòng ông đại khái hiểu được suy nghĩ của vị đại nhân này.

Bởi vì sự đối đãi bất công của Cổ Dật, ông mang sự phẫn nộ trong lòng, nghĩ đến chuyện nhất phách lưỡng tán nên đánh cược tương lai.

Hành động này vừa hay đúng với tâm tư của vị đại nhân này, dựa vào những gì Tiêu Thiên vừa miêu tả.

Theo quan điểm của vị đại nhân này, dường như lòng hướng thiện rất quan trọng.

Chỉ là Tê Văn Hoan luôn có cảm giác có chỗ nào đó là lạ.

Chẳng lẽ một người sát phạt quả đoán như thế lại thật sự có tấm lòng lương thiện ư?

Te Văn Hoan chuẩn bị đánh cược một lần nữa, cắn chặt răng và nói: "Đại nhân, tiêu nhân to gan thỉnh cầu ngài ra tay cứu giúp."

"Sau khi ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, ra tay cứu ngài, chỉ sợ sẽ liên lụy đến tộc nhân của bọn ta."

Tiêu Thiên vung tay lên, vui vẻ nói: "Không có gì to tát cả, đến lúc đó ta đưa tộc nhân các ngươi rời khỏi nơi này để sống một cuộc sống mới tốt đẹp hơn là được chứ gì?"

"Chỉ có điều, khi đến nơi ở mới, các ngươi phải dựa vào sự nỗ lực của bản thân."

"Tộc các ngươi phải dựa vào nỗ lực từ chính đôi bàn tay mình, dùng mồ hôi bản thân đổi lấy cuộc sống mới."

"Chứ không phải giống như người mà ta vừa giết, kẻ chỉ biết tham lam công lao của những thủ hạ như các ngươi để đổi lấy cuộc sống tốt hơn cho bản thân." "Loại hành vi này cực kỳ bỉ ổi và ghê tởm."

Nghe Tiêu Thiên nói xong, trong ánh mắt Tề Văn Hoan hiện ra một tia mừng rỡ, chắp tay về phía hắn: "Đa tạ đại nhân, có thể giúp tộc bọn ta có chỗ dung thân là đã không còn gì tốt bằng."

"Chỉ là số lượng tộc nhân của mạch bọn ta quá nhiều, dù có giảm đi rất nhiều người do gặp đại nạn nhưng cũng khoảng chừng một ngàn tỷ người..."

Tiêu Thiên xua tay, không coi đó là vấn đề lớn, bảo đối phương thả lỏng: "Chỉ là một ngàn tỷ, từng ấy người ta vẫn có thể an bài được."

"Đến lúc đó, ta trực tiếp chuyển nơi mà các ngươi đang tạm thời sinh sống đi cùng một lần luôn, không phải là được rồi ư?"

Phía đối diện, sau khi nghe được lời Tiêu Thiên nói, Tê Văn Hoan có chút hoang mang.

Cái gì gọi là chuyển đi cùng một lần?

"Có điều, các ngươi cũng là Nhân tộc ư, sao ta cảm giác hình dáng không giống như trong ấn tượng của ta cho lắm?" Lúc này, Tiêu Thiên quan sát Te Văn Hoan từ trên xuống dưới.

Đường vân kim loại trên thân người đối phương trông có vẻ như là bẩm sinh, không phải là được gia trì lên sau.

Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Thiên, Te Văn Hoan vội vàng giải thích: "Đối với chủng tộc hình thái của bọn ta, theo cách nói thông dụng trong hỗn độn, đều được gọi là Nhân tộc."

"Có một vài Nhân tộc, toàn thân mọc đầy lưỡi dao sắc và xương cốt bên ngoài, nhưng miễn là thuộc hình thái của bọn ta thì đều gọi chung như vậy."

Nghe đối phương giải thích, Tiêu Thiên thích thú quan sát đối phương, hắn cảm thấy cách giải thích của đối phương rất thần kỳ: "Ngươi vừa nhắc tới thuật ngữ thông dụng, lúc đầu ngươi cũng đề cập đến cảnh giới thông dụng hỗn độn, cái này có ý nghĩa gì?"

Tiêu Thiên tò mò hỏi, Tê Văn Hoan giải thích rõ: "Đại nhân, trông ngài khá giống người của Tàng Linh và Tàng Vũ, không quá hiểu về chuyện bên ngoài hỗn độn thì phải?"

"Bên ngoài hỗn độn?" Tiêu Thiên cau mày.

Tề Văn Hoan gật đầu, nói rõ: "Thế giới mà ngài đang sinh sống là một vũ trụ hỗn độn, trôi nổi trong sự hỗn độn rộng lớn."

"Bên trong hỗn độn có rất nhiều vũ trụ hỗn độn."

"Quê hương của bọn ta cũng từng là một vũ trụ hỗn độn, có điều nơi đó đã trải qua biến cố lớn, triệt để vỡ vụn rồi."

"Khai Thiên điện từng thống trị vũ trụ hỗn độn quê hương bọn ta, mang theo mảnh vỡ vũ trụ tàn tạ, trôi nổi trong hỗn độn, tìm kiếm một vũ trụ hỗn độn mới. '
Bình Luận (0)
Comment