Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 953 - Chương 953: Chúng Ta Chơi Một Vố Lớn

Chương 953: Chúng ta chơi một vố lớn Chương 953: Chúng ta chơi một vố lớnChương 953: Chúng ta chơi một vố lớn

Chương 953: Chúng ta chơi một vố lớn

"Tiêu đại nhân, xin hỏi phương pháp đóng gói mang đi mà ngài nói là gì, bọn ta cần phối hợp làm sao?" Tề Văn Hoan không hiểu nên thành thật hỏi.

Nữ nhân mạnh mẽ Hoắc Thanh Hân cũng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh trượng phu, nhìn Tiêu Thiên.

"Hừm, vì thế giới tinh không của các ngươi không có màn chắn thế giới nên ta không biết có làm được không nữa." Tiêu Thiên bỗng nghĩ đến một vấn đề mau chốt.

Dạo trước hắn dọn các thế giới giới vực của người ta đều nhờ vào màn chắn thế giới, nén thế giới giới vực của người ta lại rồi mới dung hợp.

Hiển nhiên hồi trước hắn đều đưa ra cách giải quyết dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ và suy nghĩ của mình.

Giờ muốn ra tay mới phát hiện vấn đề.

Huống chỉ theo ý nghĩa nào đó, vùng đất trong tinh không này được coi là một thế giới khác.

Nếu mang nó đi, không biết có thể dung hợp cả hai một cách hoàn mỹ hay không?

Dựa vào tình hình của thế giới tinh không này, nó ẩn giấu tường kép không gian, là điểm bất thường ở trên chiến trường hư không này.

Bởi vì đằng sau chiến trường hư không là vùng đất hỗn độn, những mảnh vỡ thế giới khác có thể ẩn giấu nơi đây.

"Tình hình là vây, ngươi có biết ve màn chắn thế giới giới vực của Tàng Linh không?" Tiêu Thiên nhìn Tề Văn Hoan rồi hỏi.

Ông nghe vậy bèn gật đầu: "Tiêu đại nhân, ta biết về nó."

"Ta đã từng nén một thế giới giới vực thành quả bóng nhỏ rồi mang đi, sau đó tiến hành dung hợp với đại bản doanh Đế vực..." Tiêu Thiên cố gắng miêu tả những gì mình làm trong quá khứ một cách chính xác nhất cho Tề Văn Hoan nghe.

Xong việc, hắn mới nhoẻn miệng cười: "Vì vậy ở Đế vực có rất nhiều chủng tộc mới, bằng hữu mới, mọi người chung sống với nhau rất hòa thuận và vui vẻ."

"Ta rất có lòng tin về mặt này, nếu có thể dẫn các ngươi gia nhập vào trong Đế vực, chắc chắn các ngươi sẽ hoàn mỹ dung nhập.”

"Chưa kể cách thức tu luyện của các ngươi khá đặc biệt, nếu được giao lưu với chủng tộc khác, biết đâu sẽ có niềm vui bất ngờ thì sao?"

Tiêu Thiên từ tốn giải thích rõ suy đoán của mình và cảnh tượng hoàn mỹ trong tương lai.

Hắn tưởng tượng đến cảnh nhân tộc Hỏa Tề dung nhập vào Đế vực thì sẽ đem lại lợi ích lớn thế nào.

Tất nhiên không chỉ mang lại lợi ích đến Đế vực mà quan trọng hơn sẽ khiến toàn thể mọi người biết đến một người.

Đó là hắn, Tiêu Thiên.

Đồng thời, biệt danh Đại Thiên Tôn Diêm Vương của hắn sẽ oai phong hơn bao giờ hết.

Chứ không phải... Là một biệt danh buồn cười.

Hy vọng khi các bằng hữu mới này gia nhập thì sẽ thay đổi ít nhiêu suy nghĩ của đám cố chấp kia.

Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên phát hiện Tê Văn Hoan, Hoắc Thanh Hân và những trưởng lão nhân tộc Hỏa Tề đi theo bái kiến mình đều kinh ngạc, há hốc mồm nhìn mình.

"Tiêu đại nhân, ngài... Ngài làm được cả chuyện này ư?" Te Văn Hoan lấy lại tinh thần trước tiên, không nhịn được la lên.

Tiêu Thiên gật đầu tỏ vẻ đương nhiên, hắn khẽ phất tay, lấy một quả cầu sáng long lanh ra khỏi không gian hệ thống: "Nhìn đi, đây là mảnh vỡ thế giới do ta tiện tay lấy được."

"À phải rồi, các ngươi đừng nhận lấy nó, dù sao nó vẫn là mảnh vỡ thế giới nên rất nặng, ta sợ tay của các ngươi sẽ gãy nát mất."

Tiêu Thiên vừa nói vừa vuốt ve mảnh vỡ thế giới gói gọn trong hình dạng quả cầu thủy tinh, để cho mọi người nhìn rõ ràng.

Trăm nghe không bằng một thấy, nhìn mảnh vỡ thế giới trước mặt, Te Văn Hoan và mọi người đều nuốt nước bọt.

Tuy những người ở đây không có địa vị quá cao trong Khai Thiên điện nhưng cũng không phải là đám lâu la vô danh.

Bởi vậy bọn họ vẫn biết ít nhiều về tình hình của Tàng Linh.

Đặc biệt màn chắn thế giới của vũ trụ hỗn độn này khiến họ kinh ngạc thán phục.

Nhưng... Đây là mảnh vỡ thế giới, ấy vậy mà nó bị Tiêu Thiên lăn qua lăn lại trong tay như đồ chơi...

Thật là chấn động!

"Vì vậy tinh hệ của các ngươi không phải chỉnh thể nén hoàn chỉnh, khiến ta không thể ra tay ngay." Tiêu Thiên suy nghĩ, hai mắt bỗng sáng lên như đã nghĩ ra chuyện gì.

Hắn đưa tay ra hiệu, ý bảo Te Văn Hoan và mọi người chờ trong giây lát.

Sau đó hắn âm thầm hỏi hệ thống Vượng Tài.

Sau khi có được đáp án, Tiêu Thiên mỉm cười rạng rỡ, nhìn sang Tê Văn Hoan và mọi người: "Ta có cách rồi."

"Vì sợ các ngươi không yên tâm nên ta sẽ dẫn các ngươi đi cùng, lỡ xuất hiện sự cố gì đó, ta dễ dàng hỏi các ngươi hơn."

Dứt lời, Tiêu Thiên bèn vươn tay ra rồi giật mạnh.

Xoạt!

Không gian trước mặt bị xé rách, sức mạnh của Tiêu Thiên bao trùm lấy mọi người, dẫn cả đám đi Xuyên qua.

Khí tức hỗn độn ập vào mặt.

Điều này khiến đám người Te Văn Hoan kinh ngạc, bằng vào cảnh giới của họ, họ không thể ở lâu trong hỗn độn được.

Nói không chừng chẳng bao lâu cơ thể sẽ nát bấy.

Nhưng khi bọn họ theo Tiêu Thiên vào trong hỗn độn lại phát hiện khí tức xung quanh chẳng thể tổn thuong den minh. "Nhìn đi, đây là mảnh vỡ tinh không trong vũ trụ hỗn độn quê hương các ngươi đúng không?" Tiêu Thiên bỗng nói.
Bình Luận (0)
Comment