Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 954 - Chương 954: Chúng Ta Chơi Một Vố Lớn (2)

Chương 954: Chúng ta chơi một vố lớn (2) Chương 954: Chúng ta chơi một vố lớn (2)Chương 954: Chúng ta chơi một vố lớn (2)

Chương 954: Chúng ta chơi một vố lớn (2)

Đám Tề Văn Hoan ngẩng đầu, nhìn thấy tinh không mờ ảo bị bao phủ trong khí tức màu xám đằng trước mặt mình.

Tinh không lắc lu như gợn sóng, khi gần khi xa, chẳng ổn định chút nào.

Nhưng dường như có dải sáng bảy màu bên trong khí tức màu xám, thi thoảng hiện lên khiến cảm giác lỏng lẻo kia ổn định hơn nhiều.

"Tiêu đại nhân, đây đúng là một phần của vũ trụ hỗn độn quê hương bọn ta ngày xưa, có điều bọn ta chỉ hình dung nó qua sách vở cổ xưa, đây là lân đầu tiên tận mắt nhìn thấy." Te Văn Hoan nói, xác nhận với Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên bỗng cử động, hắn run lên, dải sáng bảy màu bất ngờ quanh quẩn bên người hắn.

"Đây là sức mạnh của trụ thế giới?" Tê Văn Hoan đứng đẳng sau, chứng kiến mọi sự biến đổi của Tiêu Thiên bèn la lên thành tiếng.

Tiêu Thiên gật đầu, nhúc nhích cổ tay, khí tức toàn thân ngày càng kinh khủng.

Trường lực bao phủ xung quanh hắn khiến khí tức hỗn độn dần dạt ra, ngày càng xa hơn, không dám đến gần.

"Đại... Đại nhân... Ngài muốn làm gì?" Tê Văn Hoan ở đằng sau bèn nuốt nước bọt, dường như ông đã đoán ra.

Tiêu Thiên quay đầu, mỉm cười với ông và trả lời: "Ta định nén mảnh vỡ tinh không ở quê hương các ngươi lại rồi mang đi, được không?”

"..." Tâ Văn Hoan há hốc mồm, hai tay run ray kịch liệt.

Chuyện này cũng làm được ư?

Trước mặt không phải thế giới giới vực Tàng Linh mà là mảnh vỡ vũ trụ thuộc về quê hương mình, trong đó có rất nhiều tinh vực, không biết bao nhiêu tinh hệ, bao nhiêu tộc nhân lớn nhỏ may mắn sống sót, số lượng rất nhiều.

Không biết cửa cải còn sót lại trên các ngôi sao là bao nhiêu.

Trước kia Khai Thiên điện đã từng bị hạn chế, bị quy tắc trói buộc, đóng băng Tử Tinh, không cho phép tiến vào quấy ray.

Những món đồ còn lại trong đó rất đáng sợ.

Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, mảnh vỡ ở quê hương họ còn nhiều hơn vũ trụ hỗn độn cỡ nhỏ.

Âm aml

Tiếng nổ vang dội liên tục phát ra trong cơ thể của Tiêu Thiên.

Khi hắn ra tay, tiếng động bên trong cơ thể càng lớn hơn, ánh sáng bảy màu tràn ngập khắp người hắn, quanh quẩn không ngừng.

Mảnh vỡ tinh không vũ trụ hỗn độn này khá khổng lồ, rất khó để nén nó lại.

Nhưng vì lực lượng của Tiêu Thiên quá mạnh, nếu cưỡng chế nén mảnh vỡ tinh không trước mặt lại, nó sẽ dễ dàng bị xét nát bởi vì sức mạnh kinh khủng đó. Đừng nói nén lại, e rằng toàn bộ tinh không sẽ nổ tung mất.

Bởi vậy Tiêu Thiên mới muốn có được ấn Trấn Thủ với sức mạnh của trụ thế giới nên mới hỏi hệ thống Vượng Tài, nhờ hệ thống phân tích.

Hắn muốn biết mình có thể mượn lực lượng của trụ thế giới, giúp ổn định tinh không này, khiến hắn nén nó dễ dàng hơn hay không.

Kết quả phân tích cho ra có thể nhưng tình huống cụ thể ra sao, cần phải đích thân hắn ra tay mới xác định được.

Sau khi nhận được câu trả lời, Tiêu Thiên lập tức ra tay ngay.

Hắn đắm mình trong ánh sáng bảy màu của trụ thế giới, trong ánh mắt ngỡ ngàng của Tề Văn Hoan, Hoắc Thanh Hân và mọi người, từ từ nén tinh không từng chút từng chút một.

Tinh không tối tăm mù mịt che khuất bầu trời khổng lồ từ từ co lại, cuối cùng thu nhỏ thành một quả cầu màu xám, rơi vào lòng bàn tay của Tiêu Thiên.

Trong lòng bàn tay, mảnh vỡ vũ trụ bị nén lại chậm rãi xoay tròn với ánh sáng rực rỡ mông lung.

"Được rồi, lần này có thể mang tất cả đi cùng." Tiêu Thiên nhìn mảnh vỡ vũ trụ trước mặt, quay đầu nhìn về phía đám người Te Văn Hoan đang há hốc mồm.

Đám người Tề Văn Hoan không khỏi hít sâu một hơi.

Làm... Làm được rồi!

Đại Thiên Tôn Diêm Vương Tiêu đại nhân trước mặt họ đã làm được rồi.

Những trưởng lão nhân tộc Hỏa Tề theo sau run lên lẩy bẩy, sùng bái nhìn tộc trưởng Tề Văn Hoan.

Rốt cuộc tộc trưởng làm cách nào mới quen biết với cường giả mạnh đến nhường này.

Phải biết thực lực của đối phương cực kỳ kinh khủng, nếu ngươi chủ động muốn làm chó cho người ta, chưa chắc người ta đã phản ứng lại ngươi nữa.

Chứ đừng nói đến trò chuyện như lúc nay.

Mọi người phát hiện tuy Tiêu Thiên phát ra áp lực vô hình chấn nhiếp bọn họ nhưng hắn rất gần gũi.

Nếu so với Tiêu Thiên chẳng nói chẳng rằng, cưỡng chế tiêu diệt toàn bộ chiến hạm của tộc Quang Kim bằng vũ lực.

Khi ở cùng với bọn họ, thái độ của Tiêu Thiên rất hòa nhã và gần gũi, khiến họ cảm thấy rất dễ chịu.

"Đúng rồi, các ngươi có thể điều động bao nhiêu nhân tộc Hỏa Tề để chiến đấu vậy?" Tiêu Thiên dùng trường lực bao phủ đám người Tề Văn Hoan, dạo chơi trong hỗn độn, tìm đường quay về.

Trên đường đi, hắn hỏi Tê Văn Hoan.

"Nếu cần, nhất tộc bọn ta có thể lên hết." Te Văn Hoan bẩm báo, giải thích lý do: "Vũ trụ ở quê hương bọn ta đã vỡ nát, rải rác bên ngoài, cần chuẩn bị từ trước."

Tiêu Thiên gật đầu, hỏi thêm: "Như vậy số chiến sĩ đủ khả năng gia nhập chiến trường hư không cực lớn là bao nhiêu?”
Bình Luận (0)
Comment