Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 99 - Chương 99. Không Phải Là Một Người Rất Tốt

Chương 99. Không phải là một người rất tốt Chương 99. Không phải là một người rất tốt

“Bệ hạ, lễ vật của Diêm Vương ở đây.” Sau đó, Chung Dương Minh dâng nạp vật giới lên bằng hai tay.

Tử Nhược Yên nhận lấy nạp vật giới, dò xét đồ vật được chứa đựng bên trong một chút rồi lộ ra biểu cảm kỳ quái: “Diêm Vương này cũng mạnh tay thật.”

“Xem ra, hắn thật sự muốn giúp Đại Viêm không ngừng phát triển, nhưng cũng không biết chủ ý của hắn là gì.”

Nghĩ tới đây, Tử Nhược Yên bất giác siết chặt tay, trong lòng dâng lên nỗi bất lực.

Bản thân mình đã tu luyện đến trình độ này nhưng vẫn không thể kiểm soát vận mệnh của mình ư?

Thậm chí, chính mình cũng không có cách nào từ chối thứ người khác bố thí.

Chung Dương Minh bên cạnh nhìn dáng vẻ này của Tử Nhược Yên, khóe miệng hơi run rẩy.

Trong lòng thầm oán.

“Có chủ ý gì à?”

“Chủ ý của trượng phu người là sống phóng túng, sau này lười nhác, không cần quan tâm mọi việc đấy.”

???

“Thật là không ngờ được, Hắc Hồn điện thế mà lại cũng bị tiêu diệt như thế này.” Tử Nhược Yên lơ lửng giữa không trung, ngắm nhìn bên trong khe núi, nỗi lòng có hơi xúc động.

Nhất là khi nhìn chữ ở bên khe núi, Tử Nhược Yên im lặng một hồi, nhíu mày.

“Bệ hạ, có gì không đúng à?” Chung Dương Minh nhìn bộ dáng này của Tử Nhược Yên, cẩn thận hỏi.

Rất lâu sau Tử Nhược Yên mới chậm rãi mở miệng nói: “Thể chữ này rất mới mẻ độc đáo, trước đây chưa từng thấy qua.”

“Có lẽ là do vị cường giả kia tự chế ra thể chữ này trong lúc rảnh rỗi.” Chung Dương Minh ở bên cạnh thuận miệng suy đoán, âm thầm suy nghĩ, phải nhắc nhở Thân Vương đại nhân một chút về chuyện chữ viết mới được.

“Thật là khiến lực lượng khiến người ta hướng tới mà.” Lúc này, Tử Nhược Yên lại lên tiếng cảm khái, hết sức hướng tới.

Hai tay của nàng cũng không tự chủ siết chặt, cảm nhận được sự áp lực lớn vô cùng, cùng với tự trách.

Tử Nhược Yên bắt đầu để tay lên ngực tự hỏi, có phải gần đây mình bắt đầu lười tu hành rồi không?

“Bệ hạ, ngài đã rất mạnh rồi, tuổi còn trẻ mà đã là Nhập Thánh cảnh cửu giai, Thánh cảnh trẻ tuổi nhất trong tương lai, nói không chừng...” Chung Dương Minh nhìn vẻ mặt cô đơn của Tử Nhược Yên, an ủi lên tiếng.

Nhưng mà, Tử Nhược Yên lại lắc đầu, cũng không đồng ý với lời nói của Chung Dương Minh, đáp: “Vấn đề là ở điểm này, người yếu mới cần dùng tuổi trẻ đến làm nổi bật lên cường đại, còn sự cường đại chân chính ở chỗ bản thân phải mạnh mẽ.”

“Đối với Diêm Vương này, mọi người chỉ nói hắn là cường giả, chứ có ai nói hắn trẻ tuổi thế nào, hoặc lớn tuổi đến đâu không?”

Chung Dương Minh á khẩu không trả lời được, lời Tử Nhược Yên nói đánh thẳng ngay vào chỗ ngứa.

“Trẫm hy vọng làm cường giả chân chính, mà không phải là thiên tài ở trong miệng người khác.” Tử Nhược Yên nhìn chữ bên cạnh khe núi, chậm rãi lên tiếng: “Diêm Vương, trẫm ngược lại là phải cảm tạ ngươi.”

“Chính bởi vì ngươi, khiến trẫm biết được một bầu trời mạnh mẽ hơn.”

“Trẫm định sẽ trở thành với cường giả sóng vai với ngươi, thủ hộ Đại Viêm, chính miệng ngay mặt hỏi các ngươi rốt cuộc định làm cái gì!”

Chung Dương Minh ở bên cạnh xoa trán một hồi.

Hay lắm, lại còn so bì với trượng phu của mình nữa.

Tuy ông thừa nhận thiên phú của Tử Nhược Yên rất mạnh mẽ, thế nhưng muốn bắt kịp được Thân Vương thì chỉ sợ là xa xa khó với đi.

Chỉ với chiến lực có thể gọi là biến thái kia của Thân Vương, nghĩ như thế nào đều cảm thấy thái quá cực.

Tay không xé mở không gian y như là xé một trang giấy, vậy là phải dùng sức mạnh khủng bố cỡ nào mới có thể làm được chứ.

Bên này, Tử Nhược Yên hơi bình phục lại tâm trạng, nhìn Chung Dương Minh đứng cạnh mình nói: “Chúng ta vẫn mau mau chạy về thôi, Chung Tướng Quân và Chung Linh rất lo lắng cho ngươi.”

“Làm phiền bệ hạ!” Bên này, Chung Dương Minh cũng hành lễ với Tử Nhược Yên.

Linh khí băng hàn trong cơ thể Tử Nhược Yên lại bắt đầu khởi động lan tràn ra, phù hợp với linh khí trong thiên địa, kéo đến trên người Chung Dương Minh.

Tiếp theo đó, nàng hóa thân thành kiếm quang băng hàn, quét ngang qua trường không, bay nhanh hướng về phía của hoàng triều Đại Viêm.

Mà Chung Dương Minh thì là bị linh khí của Tử Nhược Yên dẫn dắt, bay trên bầu trời giống như là chơi diều, nhìn qua có chút tức cười.

Cũng may mà bản thân bộ Nguyệt Quang bào Chung Dương Minh đang mặc trên người bây giờ vốn có công hiệu phòng ngự.

Vì vậy Tử Nhược Yên cũng từ từ tăng nhanh tốc độ, trước khi mặt trời lặn đã thành công đến được bên ngoài hoàng thành.

Tử Nhược Yên mang theo Chung Dương Minh đi thẳng đến nơi của Chung phủ và đáp xuống.

Bên trong Chung phủ.

Trong sân, Chung Linh đã xuất cung ngồi cùng với Chung Lệ Song đã trở về.

Một tay của Chung Lệ Song đặt lên mặt bàn, một tay ôm mặt, không một tiếng động, yên lặng cùng chờ đợi Tử Nhược Yên trở về.

Bà hi vọng lúc bệ hạ trở về có thể mang đến cho mình một tin tức tốt.

Bình Luận (0)
Comment