Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 998 - Chương 998: Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục (2)

Chương 998: Sĩ khả sát bất khả nhục (2) Chương 998: Sĩ khả sát bất khả nhục (2)Chương 998: Sĩ khả sát bất khả nhục (2)

Chuong 998: Si kha sat bat kha nhuc (2)

Sau khi giết hắn thì sẽ đạt được thần khí của hắn!

Âm ầm.

Với động tĩnh định tai nhức óc, bàn tay to lớn đẫm máu từ trên trời giáng xuống, đánh mạnh vào đỉnh đầu của Tiêu Thiên.

Đùng!

Tiếng động cực lớn vang vọng giữa mảnh thiên địa này, giống như hai cự vật va chạm vào nhau.

Răng rắc.

Tiếng vỡ vụn vang lên, không gian xung quanh bàn tay đẫm máu đều nứt ra, xuất hiện khe hở nhỏ.

Nhìn từ xa, dường như mảnh thiên địa này là một tấm gương lớn.

Nhưng chiếc gương này đã bị đập vỡ thành từng mảnh.

"ÁIII" Giọng hét có phần sắc bén của Hồng U Cơ vang vọng, có phần chói tai.

Dòng sông u minh trên bàn tay khổng lồ đẫm máu đang sôi trào mãnh liệt, những đường gân màu máu giữa đất trời phát ra ánh đỏ rực rỡ, chói mắt và rung động lòng người.

Linh khí chấn động, Hồng U Cơ ở bên cạnh cũng hét lớn, đặt tay lên người tỷ tỷ và truyền linh khí vào.

Bàn tay to lớn đẫm máu nghiền ép xuống càng mở rộng hơn, đột nhiên trấn xuống dưới.

Không gian xung quanh vỡ vụn, vết nứt xuất hiện càng nhiều, khe hở nhỏ lan ra bốn phía, càng lúc càng nghiêm trọng.

Uy năng thậm chí còn lớn hơn lúc trước.

Nhưng mà...

Bàn tay to lớn đẫm máu giáng xuống đầu Tiêu Thiên không nhúc nhích được một chút, nó vẫn kẹt ở trên đỉnh đầu.

Mà ở bên dưới, Tiêu Thiên chắp hai tay sau lưng cũng không đánh trả, cứ đứng yên lặng tại chỗ.

Để mặc cho bàn tay lớn đẫm máu khẽ chạm vào đỉnh đầu, cẩn thận cảm nhận.

Nói chứ, nó cũng khá thoải mái.

Đối với Tiêu Thiên, nó giống như một loại thần khí thả lỏng có tên là súng gây mê ở quê hương, toàn thân tê tê, vô cùng dễ chịu.

Điều này khiến hắn không khỏi nhớ tới một chàng trai đã làm trắng da ở vực Nam Hoang.

Không ngờ rằng, người trong thế giới này, ai nấy đều có tại nghệ và bản lĩnh đến vậy.

Về phần Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên ở đằng sau, dở khóc dở cười khi nhìn thấy Tiêu Thiên ở đằng trước đang đứng yên tiếp nhận đòn tấn công của bàn tay lớn đẫm máu.

Nhìn bộ dạng hưởng thụ của người con rể, hai người biết rằng đòn tấn công này đối với hắn căn bản không là gì cả.

Hai người lần nữa ngẩng đầu, nhìn về phía Hồng U Cơ với ánh mắt tràn đầy thương hại.

Trêu chọc ai chẳng được, lại đi chọc trúng hắn. "Ối!" Cùng lúc đó, Hồng U Cơ cũng kêu lên đau đớn, khí tức có chút hỗn loạn.

Một chưởng này, uy năng khủng khiếp, cường hoành như vậy.

Nhưng tiêu hao cũng thật kinh khủng, bà mất bao nhiêu năm góp nhặt mới thi triển được chiêu này.

Muốn duy trì ư, khác nào tự ép khổ bản thân.

Nhưng hiện tại, với sự trợ giúp của muội muội, bàn tay đẫm máu u minh đã nghiền ép và đánh trúng Tiêu Thiên trên không trung, vậy mà đối phương không hề bị thương cọng lông nào.

Thậm chí, hắn còn không thèm đánh trả.

Nhìn rõ cảnh tượng phía trước, toàn thân Hồng U Cơ khẽ run rẩy.

Bà không mù nên không lý nào lại không thấy được vẻ mặt hưởng thụ của Tiêu Thiên.

Tại sao?

Hồng U Cơ có chút hoang mang, bà không hiểu sao một kẻ chỉ đạt Luyện Thể cảnh nhất giai lại cường hoành như vậy?

Thần khí?

Không phải, trên người đối phương căn bản không hề có chút dao động thần khí nào cả.

Hắn chỉ đơn thuần dùng đỉnh đầu đón lấy đòn đánh mạnh nhất của bà và vẫn bình yên vô sự theo đúng nghĩa đen.

Bà thậm chí còn không thể đụng tới một cọng tóc của đối phương.

"Phụt!" Cuối cùng, Hồng U Cơ không chịu nổi nữa, miệng phun ra một ngụm máu đen, toàn thân nứt toác, chất lỏng màu đen như bùn rỉ ra từ những khe hở vừa nứt.

Mà ở bên cạnh, muội muội của bà là Hồng U Anh cũng không khác gì.

Hai người loạng choạng lùi lại và ngã xuống tế đàn lơ lửng.

"Hừm, sao lại hết rôi?" Tiêu Thiên nhìn bàn tay to lớn đẫm máu trên đầu mình đang dần biến mất, dòng sông u minh không còn tung tích, có chút chưa thỏa mãn.

Thế là Tiêu Thiên lập tức xông lên trước mặt Hồng U Cơ và Hồng U Anh.

Ngọn lửa chết chóc màu đen trên người hắn hóa thành bóng đen u ám, truyền vào thân người bọn họ.

Những vết rạn chi chít trên người Hồng U Cơ và Hồng U Anh hồi phục lại như lúc ban đầu.

Trong nháy mắt, hai người trở lại thời kỳ đỉnh cao.

Hai nữ nhân không thể tin nổi, ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên, không biết đối phương đang làm chuyện gì?

"Hai người các ngươi thực hiện lại chiêu đó trên đầu ta đi, vừa rồi xoa bóp khá thoải mái." Tiêu Thiên vẫy tay chỉ vào trán ra hiệu cho hai nữ nhân: "Ta thật sự vẫn chưa thỏa mãn lắm, gần đây thường xuyên đánh nhau, khá là mệt mỏi."

"Đúng lúc để hai người giúp đỡ giãn gân cốt, hết cách, hai ngươi quá chuyên nghiệp."

"Chuyên môn nên giao cho người chuyên nghiệp làm mới đúng."

Vì bị sỉ nhục, hai người Hồng U Cơ và Hồng U Anh tức giận đến mức run rẩy: "..."

Hồng U Cơ là một người cao ngạo, cho nên khi nghe Tiêu Thiên nói vậy, phản ứng đầu tiên của bà chính là người ở trước mặt này... Đang sỉ nhục bản thân! Người có thực lực mạnh mẽ như thế, vậy mà lại có thể hèn hạ và ý đồ ác độc như vậy.
Bình Luận (0)
Comment