Phạm Nhàn đau đầu suy nghĩ, huynh đệ hoàng tộc các biết tụ họp, sao lại gọi
một đứa con cháu Phạm gia như ta? Y thực sự không muốn tham gia, một là
không muốn gặp cặp phu thê Nhị hoàng tử trong bối cảnh tình hình chưa rõ
ràng; hai là bản thân y còn đang vướng bận với những chuyện âm hiểm kia. Nếu
Thái tử bị mình ám hại tiếp tục trò chuyện ân cần với mình, y phải làm sao đây?
Nhưng y không có cửa lên tiếng, thê tử của y đã mặt mày hớn hở đứng trước
mặt Đại hoàng tử, cười hì hì nói vài câu, sau đó cả hai sóng vai nhau bước vào
trong vương phủ.
Phạm Nhàn nhìn cảnh tượng huynh muội tình thâm này, trong lòng bỗng nảy
sinh ý nghĩ ca ca này không phải là đường ca. Trong lòng y thầm ghen tuông,
làm sao lại không vào phủ cho được?
Số lần Phạm Nhàn đến Hòa Thân vương phủ không nhiều. Khi y bước vào, đã
có người hầu hạ tới chỗ ngồi. Phạm Nhàn nhìn xung quanh, không thấy bóng
dáng ai khác, cũng yên lòng hơn một chút.
Bên kia Uyển Nhi đang trò chuyện nhiệt tình với Đại hoàng tử mà lâu rồi cô
không gặp. Phạm Nhàn một mình ngồi trong phòng, cảm thấy chán chường. Y
không muốn xen vào, khép hờ đôi mắt nghỉ ngơi. Tuy vậy, những lời nói ở bên
cạnh vẫn vô tình vang lên tai y; lúc thì là Uyển Nhi trêu ghẹo về dáng dấp của
Đại hoàng sau khi kết hôn, lúc thì là Đại hoàng tử hỏi Uyển Nhi về cuộc sống ở
Giang Nam, Phạm Nhàn có bắt nạt cô không, cảnh sắc ở Giang Nam ra sao?
Rốt cuộc Hàng Châu hội là nha môn như thế nào?
Khi Uyển Nhi giải thích cho Đại hoàng tử hiểu rằng Hàng Châu không liên
quan gì đến nha môn, Phạm Nhàn đã không nhịn được bắt đầu ngáp. Trong lòng
y chỉ thấy chán ngắt, nghĩ thầm cặp huynh muội này cũng coi là nhân vật quan
trọng trong hoàng gia, một người còn là đại tướng quân từng dẫn quân chinh
chiến giết người, sao lúc tán gẫu lại chẳng khác gì mấy bà tám như thê tử của
Đằng Đại Gia?
Đang thầm oán trách, đột nhiên y cảm thấy một cơn gió nhẹ từ phía sau. Y lập
tức mở mắt, quay đầu lại nhìn. Một vị phu nhân trẻ trung xinh đẹp ăn mặc hoa
lệ đang vén bức rèm bước vào.
Phạm Nhàn khẽ giật mình, chăm chú quan sát vào bông hoa từ ngọc trai được
cắm trên mái tóc của người vị phu nhân kia, mỉm cười nói: "Kính chào Vương
phi."
Người vừa đến chính là Đại công chúa của Bắc Tề, nay đã là vương phi. Năm
xưa vị quý nhân này được gả tới Nam Khánh, Phạm Nhàn chính là sứ giả đưa
đón, hai người đi cùng nhau cả chặng đường dài ngàn dặm, đương nhiên họ có
mối quan hệ thân thiết hơn những người khác nhiều.
Có điều từ khi Đại hoàng tử kết hôn với cô, đương nhiên giữa Phạm Nhàn và cô
cũng không tiện giữ liên lạc, thậm chí không thể âm thầm trao đổi tin tức. Sau
một thời gian dài không gặp, cả hai đều cảm thấy có phần xa lạ. Sau lời chào
đầu tiên, Phạm Nhàn lại không biết nên nói gì thêm.
Lâm Uyển Nhi thấy vương phi xuất hiện, nhanh chóng đứng dậy chào hỏi
nhưng bị vương phi này bắt phải gọi một tiếng tẩu tẩu theo phong tục dân gian:.
Vương phi có nét mặt thanh tú, đặc biệt là khóe mắt toát lên vẻ phóng khoáng,
khiến người đối diện cảm thấy thân thiện đáng yêu. Nhưng lúc này, ánh mắt
bình tĩnh ấy chuyển hướng, lại nhìn chằm chằm vào Phạm Nhàn, lộ ra vẻ lạ
lùng: "Lâu ngày không gặp tiểu công gia, chẳng hay tiểu công gia có khỏe
không?"
Phạm Nhàn đứng đối diện cô, đã sớm nhìn ra vẻ sắc bén và phẫn nộ ẩn giấu
trong đôi mắt nhu hòa của nữ nhân trước mắt. Thêm vào đó, liên tục hai lần bị
gọi là "tiểu công gia", y dám khẳng định cô nàng này đang rất tức giận. Có điều,
y hiểu rất rõ oán giận của Vương phi không liên quan tới chuyện tình cảm giữa
nam và nữ, cũng không phải vì sau khi đưa cô tới Khánh Quốc y ít khi tới gặp
mặt trò chuyện, mà có lẽ là chuyện ở hẻm Dương Thông kia... lộ rồi!
Y vô thức đảo mắt hắn qua gương mặt của Đại hoàng tử, phát hiện thấy Đại
hoàng tử đang cố gắng giữ bình tĩnh, đành lúng túng cười nói: "Câu này của Đại
công chúa... sao không gọi ta là Phạm Nhàn như trước đây, hay... gọi là muội
phu
Tuy câu đùa này không buồn cười, nhưng Phạm Nhàn rất coi trọng cách xưng
hô trong lời nói. Y vẫn tôn trọng gọi cô là công chúa, dùng cách gọi của ngày
xưa, một là để khiến cô nàng nhớ lại tình thân từng có, hai là y biết, Vương phi
nghe cách gọi này, tâm trạng dễ bình tĩnh hơn.
Tuy Đại công chúa Bắc Tề kết hôn với Đại hoàng tử Nam Khánh, không làm
mất thân phận, nhưng dẫu sao cô cũng được gả tới nước khác xa xôi. Thêm vào
đó, bối cảnh của hôn lễ là trận chiến tranh giữa hai quốc gia kết thúc với chiến
thắng thuộc về Nam Khánh. Cho nên cuộc hôn nhân này đối với người dân Bắc
Tề, đặc biệt là bản thân Đại công chúa, có vẻ không được vẻ vang cho lắm.