Biết bao nhiêu gươm đao đã chĩa về phía Minh gia, khiến cho Minh Thanh
Đạt khó mà thở nổi, khó lòng sinh sống. Hắn biết rõ phía sau những sự việc này
chính là vị chí tôn ngồi trên ghế rồng, còn người thi hành là vị đại nhân khâm
sai vẻ ngoài ôn hòa nhưng lòng đầy âm hiểm, Phạm Nhàn. May mắn thay...
trong nửa năm qua hầu như Phạm Nhàn luôn cư ngụ Hàng Châu, chơi ở Ngô
Châu, Đạm Châu rất ít khi trở về Nội Khố ở Tô Châu. Đặc biệt là hai tháng
trước và sau dịp năm mới, Phạm Nhàn đã rời khỏi Giang Nam trở về kinh đô.
Phạm Nhàn rời Giang Nam, mây đen che phủ đầu trên Minh gia cũng theo
đó tan biến. Mặc dù Giám Sát viện Giang Nam vẫn nỗ lực thực hiện chỉ thị của
Phạm Nhàn, ngăn chặn chuyện làm ăn của Minh gia, nhưng dẫu sao Minh gia
cũng có mối quan hệ sâu rộng tại Giang Nam, được vô số quan viên âm thầm hỗ
trợ, cho nên chuyện làm ăn của Minh gia đã tạm thời hồi sinh, nghênh đón sức
sống sôi động hiếm thấy.
Chính vì vậy, vừa rồi Minh Thanh Đạt mới ngồi nhìn vào chồi non ngoài
bức tường tường, phát ra tiếng cảm thán vui mừng.
.o O o .
Có điều, gương mặt hắn lập tức trở nên ảm đạm, bởi vì hắn chợt nhận ra
mình đã bị hạnh phúc làm choáng váng trí óc. Mùa xuân đến, cây cối đâm chồi,
nhưng mà... Khâm Sai đại nhân cũng sắp trở về.
Tâm trạng của hắn lập tức trở nên u ám, cảm giác phẫn nộ bùng lên, hắn
phất tay áo và bước về phía gian nhà của mình. Minh Viên chiếm diện tích rất
lớn, đại bộ phận nam nhân trong hai chi đều ở trong Minh Viên. Theo lý thuyết,
sau khi Minh lão thái quân qua đời, vị chủ nhân hiện tại của Minh gia Minh
Thanh Đạt đã thực sự nắm quyền quyết định, đáng lẽ hắn nên chuyển vào gian
nhà nhỏ nằm ở vị trí cao nhất, nơi lão thái quân từng ở trước đây. Có điều, Minh
Thanh Đạt kiên quyết không đồng ý với đề nghị chung trong tộc, với lý do là
trong lòng còn nhớ mẫu thân, hắn đã biến khu viện nhỏ đó thành nơi tưởng nhớ
Minh lão thái quân.
Bản thân hắn tự hiểu vì sao không dám chuyển vào gian nhà kia, vì hắn sợ
mỗi khi thức dậy trong gian nhà đó lại phải chứng kiến chiếc khăn trắng treo
trên xà nhà và đôi chân nhỏ không ngừng đong đưa.
.o O o .
Ngay trong ngày hôm đó, sau khi ngồi trong Minh Viên xử lý một số công
việc liên quan đến cửa hàng và điền trang của dòng họ, Minh Thanh Đạt lấy
chiếc khăn nóng hổi lên, lau mạnh lên mặt, cảm nhận nỗi mệt mỏi dâng lên từ
tận xương tủy. Gia tộc này quá lớn, có quá nhiều việc cần phải để tâm. Trước
đây, hắn làm gia chủ nhưng vẫn có thể thoải mái xử lý công việc là vì phương
hướng chính và mối liên hệ với quý tộc trong triều đình đều do Minh lão thái
quân tự tay xử lý, không cần hắn phải bận tâm.
Nhưng bây giờ thì khác, việc bí mật liên lạc với kinh đô, đều phải do hắn ta
tự tay xử lý. Điều khiến Minh Đạt đau đầu nhất chính là Khâm sai đại nhân vẫn
không ngừng chèn ép Minh gia. Bên ngoài có kẻ thù đe dọa, trong Minh gia lại
phát sinh rắc rối. Phạm Nhàn thông qua vụ kiện tụng kia, nhét tên nghiệt chủng
Hạ Tê Phi vào trong gia tộc... Hơn nữa, gần đây nghe nói Minh lão tam và Hạ
Tê Phi đang khá gần gũi.
Trước sức ép từ triều đình, Minh Thanh Đạt không có biện pháp nào hiệu
quả, chỉ có thể nhìn Hạ Tê Phi từ từ bước dần đến nòng cốt của Minh gia. Thậm
chí vào mùng một Tết một tháng trước, hắn phải trơ mắt nhìn Hạ Tê Phi nhận tổ
quy tông, cúng bái tổ tiên.
Khó khăn trong ngoài, khiến Minh Thanh Đạt cảm thấy không thể chịu nổi,
nhưng hắn nhất định phải kiên trì. Vì gia tộc này, hắn quyết tâm phải chịu đựng,
chịu đựng đến khi Trưởng công chúa thành công.
Hắn nhìn hai người bên mình, trong lòng thở dài một tiếng. Một nam một nữ
bên cạnh là những người mà hắn có thể tin tưởng nhất hiện giờ: một là con trai
hắn - Minh Lan Thạch, một người là nha hoàn thân cận của lão thái quân năm
xưa, bây giờ là nhị di thái của hắn.
Nếu không có nữ nha hoàn này, Minh Thanh Đạt không thể nào tiếp nhận tất
cả bí mật của lão thái quân, trở thành chủ nhân thực sự của Minh gia. Cho nên
đối với nữ nhân này, hắn cũng đưa ra đủ bồi thường và tình cảm.
Còn Minh Lan Thạch... Minh Thanh Đạt nhìn con trai mình một cái, cau
mày. Thật ra hắn biết rõ Minh Lan Thạch rất có tài, tầm nhìn cũng tốt, nhưng
gần đây giữa hai cha con có mâu thuẫn lớn về tương lai của Minh gia.
Theo như quan điểm của Minh Lan Thạch, nếu triều đình chèn ép dữ tợn
như thế, Nội Khố lại bị Phạm Nhàn nắm chặt, Minh gia đã không thể có lợi
nhuận khổng lồ từ Nội Khố như những năm trước. Họ nên tận dụng thời điểm
hiện tại khi mọi chuyện đang hòa hoãn, từ từ rút lui khỏi mảng làm ăn này.