Đội thủy sư kia rõ ràng đang hỗ trợ cho Minh Gia, đương nhiên cũng do Trưởng
công chúa phái đến. Phạm Nhàn rất muốn biết, rốt cuộc là ai trong quân đội
đứng về phía Trưởng công chúa, chắc hẳn hoàng đế bệ hạ cũng rất quan tâm đến
chuyện này.
Không thể là Yến Tiểu Ất, tuy Yến Tiểu Ất với địa vị cửu phẩm siêu cường
nhậm chức Chinh Bắc đại đô đốc Khánh Quốc chinh, nhưng quân lực của hắn
luôn bị Giám Sát viện trông coi nghiêm ngặt, Phạm Nhàn biết Yến Tiểu Ất
không có quyền lực gì ở phương diện thủy sư.
""Ngày xưa thủy sư Tuyền Châu là lực lượng thủy binh mạnh nhất triều đình.""
Đặng Tử Việt nhìn Phạm Nhàn, nhỏ giọng nói: ""Nhưng sau sự việc Diệp gia,
để loại bỏ ảnh hưởng của Diệp gia trong thủy sư Tuyền Châu, triều đình đã cắt
giảm ba phần mười thủy sư Tuyền Châu. Bây giờ lực lượng thủy sư Giang Nam
trên danh nghĩa tổng thống lĩnh nha môn ở Sa Châu, đại nhân cũng nên gặp mặt
quan viên ở Sa Châu, từ Sa Châu ra biển lên đảo giết người... Đường xá quá xa
xôi, hơn nữa hành trình đều trên Đại Giang, rất dễ để lộ dấu vết, theo nhận định
của thuộc hạ, chắc chắn không phải là họ.""
Phạm Nhàn gật đầu một cái, không vì hai chữ Diệp Gia có bất cứ dao động tâm
trạng nào, quay đầu lại nhìn Thanh Oa.
Trên giường, Thanh Oa có bọt trắng nổi lên môi, hắn cũng đang cố gắng hồi
tưởng lại buổi tối quan binh lên đảo, biết việc này rất quan trọng, có thể giúp
trong viện phán đoán xem rốt cuộc là ai đã dám liên kết với hải tặc.
Hắn khó nhọc mở miệng nói: ""Khi thuyền quan cập đảo, là trước lúc bình
minh, xung quanh đảo có nhiều đá ngầm, dưới sắc trời tối như mực mà vẫn có
thể lên thẳng trên đảo, chắc chắn là thủy sư chuyên nghiệp chứ không phải là
quan binh trên bờ mượn thuyền... Thuộc hạ đã từng thấy gương mặt của một tên
quan binh, nhìn theo đường nét trên mặt hắn chắc là người phương Bắc.""
Phạm Nhàn nhíu mày: ""Có thể là thủy sư của Đông Di thành hay không?""
Thanh Oa khó nhọc lắc đầu, bẩm báo: ""Họ tình cờ mở miệng nói chuyện,
không phải giọng Đông Di.""
Phạm Nhàn nhìn về phía Đặng Tử Việt, nhận ra vẻ lo lắng trong lòng nhau. Tam
đại thủy sư của Khánh Quốc, tại phương Bắc là thủy sư Giao Châu, đóng ở gần
khu vực Sơn Đông, thực lực mạnh mẽ. Nếu đối phương là tướng tài đắc lực của
Trưởng công chúa, thế thì thực lực trong quân đội mà Trưởng công chúa nắm
giữ, xem ra còn mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì mà đám người phe mình
vẫn luôn tưởng tượng.
Trong lòng Phạm Nhàn, Hoàng đế vẫn luôn keo kiệt không cho mình nắm giữ
một chút binh quyền, hơn nữa còn tỏ ra tự tin đến thần bí như vậy, y tin rằng
tuyệt đại đa số lực lượng quân đội Khánh Quốc đều nằm trong lòng bàn tay
Hoàng đế. Dưới tiền đề như vậy, Phạm Nhàn mới có thể hành động tự tin một
chút. Bây giờ, y đột nhiên phát hiện ra, đánh giá thực lực của Trưởng công chúa
và các hoàng tử đang tăng như diều gặp giá, làm sao Phạm Nhàn không cảnh
giác cho được?
Diệp gia sẽ từ từ đổ về phía nhị điện hạ, Chinh Bắc Đại đô đốc - Yến Tiểu Ất...
bây giờ lại thêm nhánh thủy sư!
""Thủy sư Giao Châu là người của ai?"" Phạm Nhàn nhíu mày hỏi.
Đặng Tử Việt nhẹ nhàng đáp: ""Đề đốc thủy sư là võ tướng chính nhất phẩm
chính giá, đương nhiên không cần phục tùng Yến Tiểu Ất, từ trước tới nay chưa
hề phát hiện hắn có khuynh hướng gì. Dù sao, người này xuất thân từ Tần gia,
nhưng quan hệ với nhánh của Diệp Trọng cũng không tệ.""
Phạm Nhàn nhẹ nhàng siết chặt nắm đấm, lắc đầu không nói năng gì tiếp. Y
nhìn Thanh Oa mệt mỏi trên giường, trên gương mặt tôi xuất hiện cười nhẹ
nhàng, nói: ""Ngươi cứ cố gắng dưỡng thương, sau khi thương thế lành thì theo
ta làm việc.""
Y rất ưa thích quan viên Giám Sát viện trẻ tuổi này, có thể ẩn núp trên đảo hải
tặc, cuối cùng còn sống sót thành công. Một nhân tài ưu tú như vậy, nên trở
thành thân tín của mình.
Thanh Oa kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ sau khi cửu tử nhất sinh, lại có may
mắn như vậy. Trong lúc nhất thời, hắn đờ ra trên giường, không biết nên nói gì.
Mãi đến khi Phạm Nhàn dẫn người của Khải Niên tiểu tổ rời khỏi phòng, quan
viên Tuần Tra ti mà Tứ Xử Giám Sát viện cài ở Tuyền Châu đến bên cạnh cười
ha hả chúc mừng hắn, hắn mới tỉnh hồn, biết mình cuối cùng cũng vượt qua...
ác mộng cuối cùng cũng đã tỉnh.
Phạm Nhàn có hơi bực tức, hôm nay toàn gặp phải tin tức không tốt, xem ra là
cần phải gấp rút gửi thư báo của viện về kinh đô, để lão già kia chú ý một chút,
đừng ở lỳ trong Trần Viên mà ngắm mỹ nữ nữa... Người kế nhiệm của lão đang
gặp vấn đề, lão cũng phải giải quyết chứ?
""Đại nhân, có tin tức tốt.""
Giữa lúc Phạm Nhàn đang oán trách hôm nay vận may của mình quá tệ, Đặng
Tử Việt cố gắng kìm nén vẻ vui mừng, bẩm báo một cách kính cẩn.
""Tin tức gì?""
""Vị tiên sinh thu chi của Quân Sơn hội... đã có tung tích.""
""Ở đâu?""
""Đại nhân anh minh, tin tức chính xác, người đó đang ở... Minh Viên.""
Phạm Nhàn thở dài: ""Cuối cùng cũng có việc để làm rồi.""