Khánh Dư Niên

Chương 655

Phạm Kiến cau mày, mỉm cười nói: "Rất tốt, chúng ta có thể uy hiếp hắn."
Người áo đen lẳng lặng gật đầu, hai tay buông xõa bên cạnh người, chỉ thấy trên
tay phải của hắn có một vết chai dài kéo dài từ lòng bàn tay, nếu Phạm Nhàn
nhìn thấy chi tiết này, chắc chắn sẽ liên tưởng đến đám Hổ Vệ như Cao Đạt,
cầm trường đao nhiều năm, trên tay đã tạo thành vết chai.
Phạm Kiến nhìn người áo đen nói: "Đi theo ta, thật sự không có nhiều việc để
làm, bao năm qua, ngươi cũng nhàn rỗi đến phát chán rồi, đừng nên trách ta."
Người áo đen mỉm cười, thành khẩn nói: "Mười một năm trước, thuộc hạ không
thể phòng ngự, khiến một cung nữ bên cạnh hoàng hậu bị gã điên giết chết, đã
là kẻ chắc chắn phải chết. Tất cả là nhờ đại nhân nhớ tình cũ, âm thầm cứu sống
ta. Nếu không có ơn cứu mạng của đại nhân, nhiều năm qua, chỉ e thuộc hạ đã
rảnh rỗi tới mức nằm dưới đất vàng đếm ruồi chơi."
Phạm Kiến lắc đầu cười nói: "Tính tình ngươi lúc nào cũng bốc đồng như vậy,
hoàn toàn không giống Hổ Vệ, chẳng trách năm xưa bệ hạ không thích ngươi
nhất."
Sau đó hắn nói: “Quan sát kỹ lưỡng Trịnh Thác, khi cần thiết đưa tay phải của
con trai hắn tới phòng của hắn.”
Công việc thanh tra bộ Hộ đã có tiến triển cực lớn, quan viên tam ti từ từ tra xét,
mắt thấy càng ngày càng đào sâu, vẻ mặt Thái tử điện hạ cũng càng ngày càng
tự mãn, thậm chí đôi lúc còn thấy hắn thở dài trong lúc trò chuyện với Hồ Đại
học sĩ. Không biết liệu hắn thở dài vì bộ Hộ chuẩn bị đối mặt với cuộc thanh
tẩy, hay chỉ đơn giản là bầu không khí mùa xuân đang càng lúc càng ngập tràn.
Mô tả như quả cầu tuyết loại là cực kỳ chính xác, Thương Châu ở phương Bắc
quanh năm có tuyết, áo đông mà mấy vạn tướng sĩ ở đó mặc không gây quá
nhiều phiền toái cho bộ Hộ. Nhưng bắt đầu từ đây, mở rộng điều tra tới kinh đô,
lại liên tiếp xuất hiện vài nét bút trong những câu chuyện năm xưa, tất cả các
manh mối đều dẫn đến bộ Hộ ở kinh đô.
Còn những khoản thiếu hụt được tra ra trong sổ sách càng ngày càng tăng lên,
thương tích của Khánh Quốc vẫn bị các quan viên bộ Hộ che đậy cẩn thận từng
chút một, cứ như vậy bị người khác xé toạc thành máu tươi đầm đìa, phơi bày
cho các quan viên thưởng thức.
Sau khi nhóm thanh tra vào cung báo cáo một lần, công tác điều tra đã được
tăng cường. Hiện tại ngay cả Hồ Đại học sĩ cũng biết không thể tiếp tục bảo vệ
bộ Hộ. Nếu lúc này Phạm Kiến nhanh chóng từ chức, triều đình có thể xét tới
danh dự của Phạm Nhàn, có lẽ còn giữ lại chút thể diện cho Phạm phủ. Nếu cứ
tiếp tục đối đầu như vậy, Phạm Kiến không chỉ đơn giản là mất đi chức quan.
Mặc dù Hồ Đại học sĩ và các quan văn cũng sợ vỡ mật trước khoảng thiếu hụt
của bộ Hộ, nhưng dù sao bọn họ cũng không muốn triều đình xuất hiện sóng gió
quá lớn, càng không hy vọng thế cân bằng tạm thời trong triều đình lại nghiêng
sang một bên nào đó nào đó. Vì vậy bọn họ đã thông qua một số con đường, gửi
một chút thiện ý tới Phạm phủ.
Chỉ cần Phạm Thượng thư tự yêu cầu từ chức, Hồ Đại học sĩ và Thư Đại học sĩ
đều sẵn lòng liên hợp bảo lãnh, giữ an toàn cho hắn.
Nhưng đây chỉ là ý tốt từ một phía của những đại thần này, đối với lão thần đã
theo Hoàng đế gần ba mươi năm như Phạm Kiến, một khi hắn đã quyết định,
chuẩn bị ứng phó, thế thì cho dù thế nào cũng không đồng ý. Phạm phủ đã bày
tỏ lời cảm tạ đối với các phủ âm thầm thể hiện thiện ý, nhưng đối với bản thân
thiện ý thì từ đầu đến cuối Phạm Kiến không hề có phản ứng cụ thể đáp lại.
Hắn không vào cung khóc lóc trước bệ hạ, cũng không dâng thư xin từ chức.
Thậm chí hắn vẫn đang trong thời gian ốm đau, dường như tình trạng bệnh tật
không có chuyển biến tốt.
Tất cả các quan viên đều biết Phạm Thượng thư không ốm đau bệnh tật gì cả.
Trong cung cũng biết, nhưng lần này Hoàng đế cũng không sai Thái y và Hồng
công công đến Phạm phủ hỏi han, có lẽ là trong cung cũng hiểu, chuyện này là
trong cung có lỗi với Phạm gia, vì thế cũng khoan dung chịu đựng hành vi giả
bệnh để biểu lộ lòng oán hận của Phạm Kiến.
Mấy ngày liên tục, Thái tử đều ngồi ngay ngắn trong bộ Hộ, chăm chú quan sát
những người bên dưới điều tra sự vụ. Lần này còn huyên náo tới mức Hồ Đại
học sĩ cũng phải đích thân tới quan sát. Bên thanh tra bên bị thanh tra, thật ra
đều khá khổ cực.
o O o
Ngày hôm đó, việc thanh tra bộ Hộ lại có bước tiến triển đột phá, sổ sách và
lượng bạc trong kho không khớp, lượng thiếu hụt khổng lồ chỉ đến bốn hướng
khác nhau, bốn quan viên không mấy nổi bật.

Bình Luận (0)
Comment