Khánh Dư Niên

Chương 972

Phạm Kiến cười khổ nói: "Có một chuyện vẫn quên nói chưa với con, hình như
bệ hạ cũng quên mất chuyện này, lúc trước khi con đi sứ Bắc Tề, chẳng phải lúc
trên điện ở hoàng cung kinh thành, đã từng đáp ứng với Hoàng đế của bọn họ...
Nói là nếu có rảnh sẽ đến Thái Học của họ giảng dạy một chút?"
Phạm Nhàn chăm chú suy nghĩ, hình như có một câu nói như vậy thật, nhưng
hình như mình không đáp ứng, có phải không nhỉ?
Phạm Kiến thở dài nói: "Khi con tới Giang Nam, người Bắc Tề đã gửi một bức
thư đến Hồng Lư Tự, nói là mời con tới làm giáo thụ trong Thái học ở kinh
thành... Bệ hạ chỉ coi việc đó như trò đùa của Tiểu Hoàng đế, không có gì đáng
quan tâm, ai ngờ được, người Bắc Tề lại đang chờ ở chỗ này. Bây giờ con đã là
giáo thụ thỉnh giảng của Thái Học ở kinh thành, nhưng lại bị ám sát ở Nam
Khánh, bọn họ tỏ thái độ quan tâm và phẫn nộ một chút, có vẻ cũng có lý."
Phạm Nhàn nghẹn lời: "Trong thời điểm này còn bẫy con một cú, chó lợi ích gì
cho bọn họ?"
Phạm Kiến ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn con trai một cái, lắc đầu nói: "Tuy nói
là thủ đoạn khá thô sơ, những người có đầu óc đều không vào loại chuyện gây
xích mích này, có điều... chuyện con ở Giang Nam móc nối với người Bắc Tề,
chung quy cũng chẳng thể giấu diếm mãi được, tích lâu thành họa, ai biết tương
lai có khiến bệ hạ nghi ngờ con hay không? Bọn họ chỉ cần tặng chút quà cáp,
chuyển đôi ba lời, mất mặt một chút, là có thể cắm rễ trong cổ họng con, loại
mua bán này tính ra thật độc ác."
Phạm Nhàn nhíu mày, cảm thấy rất tức giận, nói: "Ám sát trong sơn cốc... Tiểu
hoàng đế Bắc Tề kia chen vào như vậy, xem ra triều đình sẽ không tiếp tục điều
tra nữa."
Phạm Kiến nhìn y một cái, cười khổ nói: "Vốn dĩ từ đầu bệ hạ đã chẳng muốn
điều tra, bây giờ lại có thêm lý do hữu dụng như vậy, sao lại không dùng?"
Phạm Nhàn cũng cười khổ, một lúc lâu sau mới nghiêm túc nói với phụ thân:
"Phụ thân đại nhân, tới mùng một, con muốn vào từ đường."
Phạm Kiến cũng không hề giật mình, từ khi Hoàng đế chính thức trao tặng
Phạm Nhàn tước hiệu Đạm Bạc Công, ông đã hiểu rõ ý đồ của Hoàng đế, chỉ
bình tĩnh nói: "Chuyện này, ta phải vào cung hỏi rõ."
Đúng như đám người trên Bão Nguyệt lâu đã từng nói, kinh đô đã thái bình suốt
một năm, nguyên nhân lớn nhất tất nhiên là vì Phạm Nhàn bị trục xuất đến
Giang Nam ròng rã một năm.
Mà sau khi Phạm Nhàn về kinh, kinh đô cũng không thể duy trì bình tĩnh được
nữa, một mặt là vì bản thân y vừa vặn đứng ngay chỗ va chạm giữa các thế lực,
một mặt cũng là do phong cách làm việc của y hoàn toàn không giống cái danh
Thi Tiên, thậm chí còn tàn nhẫn hơn nhiều so với đại bộ phận giới quyền quý
trong Khánh Quốc.
Phục kích trong sơn cốc, hành thích trong đêm ở kinh đô, một số người lặng lẽ
tử vong không chút tiếng động, một số quan viên phải chịu uất ức tù ngục, từng
chuyện từng chuyện khiến cho giới quyền quý trong kinh đô một lần nữa cảm
nhận được quyết tâm và lực lượng của Phạm Nhàn, khiến bọn họ cũng phải suy
nghĩ rõ ràng. Tiểu Phạm đại nhân nghỉ ngơi dưỡng sức ở Giang Nam suốt một
năm ròng nhưng không bị cảnh xuân mê hoặc, cũng không khiến tâm tính của y
trở nên dịu dàng hơn chút nào.
Phạm Nhàn trở về kinh đô, những sự kiện kinh hoàng liên tiếp xảy ra.
Chuyện gần nhất, chính là triều đình Bắc Tề mặt dày mày dạn tiếp cận, rất vô sỉ
bày tỏ tình cảm đối với Phạm Nhàn, phê bình triều đình Nam Khánh một cách
ghê tởm vì không bảo vệ an toàn cho Tiểu Phạm đại nhân!
Toàn bộ kinh đô đều cảm thấy hoang đường, đều phẫn nộ.
Đổi lại cách nói khác thì đây là vấn đề chính sự nội bộ của Khánh Quốc, từ lúc
nào lại tới phiên lũ hủ nho Bắc Tề các ngươi lên tiếng? Thế nhưng, người Bắc
Tề không chỉ lên tiếng, mà còn cực kỳ lớn tiếng.
Phạm Nhàn lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, mặc dù người thông minh đều
không tin y âm thầm cấu kết gì đó với Bắc Tề, bởi vì thủ đoạn này của Bắc Tề
thật quá ngây ngô; nhưng... trong lòng dân chúng và giới quyền quý Khánh
Quốc vẫn cảm thấy không thoải mái, rất không thoải mái, ánh nhìn về phía
Phạm phủ đã có phần phức tạp.
Sóng gió trong chuyện này còn chưa lắng xuống, mới hai ngày sau, toàn bộ kinh
đô lại không khỏi khiếp sợ bởi một sự việc liên quan đến Phạm phủ.
.o O o .
Trên bầu trời hoàn toàn không một tia ánh sáng.
Phạm Nhàn ngồi trên xe ngựa, dụi dụi đôi mắt hơi mỏi mệt, trong lòng thầm
nghĩ, tế tổ thôi sao phải lén lén lút lút như vậy ư? Ngày hôm qua là giao thừa,
toàn bộ gia đình đánh mạt trượt suốt đêm, sau khi Phạm Tư Triết và Lâm Uyển
Nhi phân chia tài sản của cả nhà, ván bài cũng kết thúc, vì thế tòa gia lập tức lên
xe ngựa, rời khỏi phủ.

Bình Luận (0)
Comment