๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Nhưng miếu..."
Thực ra đoạn đối thoại trên không xảy ra. Ít nhất Ngũ Trúc và Phạm Nhàn nằm trong tuyết không nói với nhau như vậy đó. Thực tế sau 3 ừ của Phạm Nhàn, hai người chỉ nhìn nhau im lặng rồi Ngũ Trúc gượng gạo cúi xuống, bế Phạm Nhàn lên và đặt lên lưng mình!
Giống như nhiều năm về trước, người hầu thiếu niên kia từng cõng đứa trẻ kia.
o O o
Phạm Nhàn cảm nhận được tấm lưng lạnh lẽo phía trước, nhưng lại thấy rất ấm áp. Vẻ mặt y vô cảm, bởi tâm trạng khó có thể diễn tả bằng biểu cảm. Y muốn khóc, muốn cười, biết Ngũ Trúc vẫn chẳng nhớ gì nhưng sẵn lòng rời ngôi miếu hoang này cùng y.
Y muốn hò reo sung sướng nhưng không thốt nên lời, muốn khóc to nhưng lại rét run không ngừng ho ra máu.
Rồi Phạm Nhàn thấy Hải Đường và Vương Thập Tam Lang, hai cường giả trẻ tuổi mạnh nhất thiên hạ, giờ phút này mặt mày tái mét, đôi mắt lờ đờ, như vừa trải qua chuyện kinh hoàng nhất cuộc đời. Đáng sợ hơn, cả hai run bần bật, như sắp mất kiểm soát trí óc vì sợ hãi.
Chuyện gì khiến Hải Đường và Vương Thập Tam Lang ra nông nỗi này?
Vương Thập Tam Lang nhìn cảnh tượng trước mắt, biết Phạm Nhàn đã thắng nhưng không hề vui mừng, chỉ còn nỗi kinh hoàng và chút hối hận lướt qua. Toàn thân run lẩy bẩy như Ngô lão nhị, nhìn Phạm Nhàn, giọng khô khốc nói: "Chúng ta... phá hủy Thần Miếu rồi."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phá hủy Thần Miếu!
Nghe Vương Thập Tam Lang run rẩy thốt ra câu này, Phạm Nhàn nằm trên lưng Ngũ Trúc không kìm được rùng mình một cái. Y nhìn hai đồng đội cách đó không xa, không nói nên lời.
Y biết Thập Tam Lang nói thật, vì sắc mặt hắn tái mét, ánh mắt kì lạ của Hải Đường và Thập Tam Lang đã nói lên tất cả - chỉ có chuyện kinh hoàng nhất mới khiến hai người sợ hãi đến thế này.
Phạm Nhàn ho dữ dội hai tiếng, không thể phát ra âm thanh, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, từng sợi tóc như kim châm vào, một cảm giác đau đớn, khiếp sợ khó có thể kiềm chế.
Y không sợ sau khi Thần Miếu bị phá, ông lão hình thành từ điểm sáng kia sẽ lập tức dùng vũ khí hủy diệt hàng loạt tiêu diệt mình - chỉ là tàn tích cổ với người hướng dẫn đã chết, đập thì đập, y sợ gì? Y lo lắng cho người phía trước, lo Ngũ Trúc nghe tin Thần Miếu bị phá sẽ nhớ lại nhiệm vụ bảo vệ Thần Miếu.
Nhưng Phạm Nhàn lập tức thay đổi suy nghĩ, lúc Thần Miếu bị phá chắc chắn Ngũ Trúc đã biết chuyện bên trong nhưng vẫn không hành động, giờ cũng khó mà động đậy. Trong lòng y mừng thầm, bởi hiện giờ cả thể xác lẫn tinh thần đều yếu ớt tới mức cùng cực, không thể ứng phó thêm nữa. Y đã dốc sức suốt một ngày đêm, liều mạng lay chuyển trái tim băng giá kia, thuyết phục Ngũ Trúc theo mình ra ngoài. Giờ mà có chuyện gì nữa, không khéo y chỉ muốn tự tử mà thôi!
Dĩ nhiên Phạm Nhàn không trách Hải Đường và Vương Thập Tam Lang. Y biết hai người thấy y sắp chết nên mới làm việc táo bạo như vậy. Có thể chính vì Thần Miếu bị phá nên Ngũ Trúc mới thiếu đi một xiềng xích, mới chuyển từ pho tượng thành người sống?
Nghĩ thế, y càng thêm biết ơn hai người, bởi họ không phải kiếp trước của y, không có kiến thức và kinh nghiệm đó. Trong lòng họ, nhất là trong lòng Hải Đường, cô tôn thờ Thần Miếu cả đời, thế mà giờ đây lại vì y mà phá hủy Thần Miếu!
Những suy nghĩ ấy lướt qua ngươi ão Phạm Nhàn, y căng thẳng quan sát đôi vai gầy gòa mà vững chãi của Ngũ Trúc.
Ngũ Trúc vẫn im lìm bất động.
o O o
Khi Phạm Nhàn ho ra máu cố gắng đánh thức Ngũ Trúc, Hải Đường và Vương Thập Tam Lang lẻn vào Thần Miếu qua khe hở của cánh cửa. Lúc đó toàn bộ tâm trí Phạm Nhàn tập trung vào Ngũ Trúc trước mặt, hoàn toàn không chú ý, còn Ngũ Trúc cũng vì cảm xúc giao động mà không để ý đến.
Thế là Hải Đường và Vương Thập Tam Lang xông vào phá, phá xong chui ra, giống hệt bọn cướp nhà. Chỉ có điều lúc này, họ vẫn run bần bật, sắc mặt tái nhợt vẫn không thay đổi, bởi suốt đời họ không ngờ mình không chỉ được vào viếng Thần Miếu mà còn phá hoại đồ đạc bên trong!
Trong mắt mọi người, Thần Miếu có vị thế cao siêu, xa vời đến mức nào, huống hồ trước đây họ từng nhìn thấy vị tiên nhân trôi nổi giữa không trung. Không giống Phạm Nhàn, họ không dám vô lễ với một thực thể hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng, càng không hy vọng có thể đánh bại tiên nhân!
Khi bước vào đền thờ, Hải Đường và Vương Thập Tam Lang vốn ôm quyết tâm tử chiến, chỉ muốn gây rối loạn tâm thần của vị tiên nhân trong miếu để tạo cơ hội cho Phạm Nhàn cứu thoát vị đại sư mù kia. Ai ngờ đâu... chỉ một thoáng giơ tay, họ đã làm sụp đổ Thần Miếu!
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑