Khánh Dư Niên (Dịch Full)

Chương 1119 - Chương 2068: Ai Khom Lưng Trước Cung Điện? 2

Chương 2068: Ai khom lưng trước cung điện? 2 Chương 2068: Ai khom lưng trước cung điện? 2

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Trong đợt tấn công dày đặc như vậy, không ai sống sót được, kể cả Phạm Nhàn, ngay cả Diệp Lưu Vân ở dds năm xưa cũng chỉ đối mặt với vài trăm mũi tên nỏ, lại mượn địa hình thuận lợi cho thân pháp phiêu hốt của Đại tông sư.

Làm thế nào để giết chết một Đại tông sư? Phạm Nhàn từng suy nghĩ kỹ về vấn đề này, phải bắn vạn tiễn trên bình nguyên rồi tung kỵ binh giáp nặng liên tiếp xung phong, mới có thể không cho Đại tông sư cơ hội trốn thoát.

Ngũ Trúc đơn độc giữa trời mưa rất mạnh mẽ, ít nhất những người biết tên hắn ta sẽ không nghĩ hắn yếu hơn một Đại tông sư. Rõ ràng, mưu kế của cấm quân rất giống với kế hoạch của Phạm Nhàn ngày trước – lúc này quảng trường rộng rãi, dù trong mưa cũng không có gì che khuất tầm nhìn, làm sao Ngũ Trúc tránh được? Sức người có lúc cùng cực, một địch vạn có khi xảy ra, nhưng mũi tên bắn đồng loạt như tập trung sức mạnh của vạn người, làm sao đỡ nổi?

Đối mặt với những mũi tên dày đặc hơn cả mưa rào, liệu Ngũ Trúc có thể vẫn đứng vững giữa quảng trường?

Thân pháp Ngũ Trúc không nhanh bằng Diệp Lưu Vân, xuất thủ không điên cuồng bằng Tứ Cố Kiếm, không thể lợi dụng mưa rào để đào tẩu như Khổ Hà. Hắn chỉ lạnh lùng ngẩng đầu lên, qua tấm vải đen ướt sũng, nhìn thẳng vào những mũi tên ào ạt, gió rít khắp nơi, bao trùm cả khu vực hàng chục trượng chung quanh.

Mũi tên đâm vỡ từng hạt mưa, bay đến trước mặt hắn.

Thiên hạ ngày nay, thân pháp khinh công mạnh nhất chắc là Phạm Nhàn, nhờ cuốn sách phép mà Khổ Hà để lại, y có thể lướt hơn mười trượng trên tuyết. Nhưng ngay cả Phạm Nhàn, nếu lúc này y đối mặt với mưa tên xối xả trước mắt, cũng không thể đột ngột lao ra như chớp thoát khỏi phạm vi mưa tên.

Vì vậy, thân thể Ngũ Trúc cũng không cử động, không thử tránh cơn mưa tên tích tụ sức mạnh đến mức cực hạn này, bởi vì dù ai cũng không thể trốn thoát - hắn chỉ rút dùi sắt bên cạnh đang trong mưa, đặt ngang trước ngực như một cánh cửa, đột ngột đóng lại, khóa mình sau làn sương mờ.

Rầm rầm! âm thanh đáng sợ của vô số mũi tên đâm trúng mục tiêu dường như cùng lúc vang lên chỉ trong nháy mắt. Mũi tên mạnh đâm xuống phiến đá dưới chân Ngũ Trúc bật tung lên, giữa trên không trung đã không chịu nổi sức mạnh, rớt xuống vỡ vụn. Có mũi tên bay thẳng vào khe hở nhỏ giữa phiến đá xanh, cánh tên rung động ù ù.

Chỉ trong chớp mắt, vô số mũi tên đã bao bọc lấy thân hình đơn bạc của Ngũ Trúc.

o O o

Sau vô số âm thanh đáng sợ, trên dưới hoàng thành im phăng phắc, đồng tử mọi người dần co lại, kinh hoàng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Mũi tên như cỏ dại mùa xuân, mọc đầy khoảng vài chục trượng ngay giữa quảng trường trước cung, cắm chặt xuống đất, bắn văng lên trời!

Giữa vùng tên mưa dày đặc nhất, Ngũ Trúc vẫn im lặng đứng thẳng, không biết tự lúc nào chiếc mũ của hắn đã ở trên tay, bị chọc thủng bởi vô số mũi tên, nhìn như một quả cầu lông màu đen, tỏa sáng lạnh lẽo.

Bàn tay phải hắn vẫn nắm chắc dùi sắt, bên dưới là vô số nhánh tên đã bị hắn chém đứt.

Quảng trường bị mưa làm ướt đẫm, đầy mũi tên. Ngũ Trúc đứng giữa đống tên bị hủy hoại, ngoại trừ vị trí chân hắn đứng thì toàn bộ khu vực đều tàn tạ sau sát ý, thiên địa này dường như chỉ còn sót lại mình hắn đứng yên tĩnh trên nền đất.

Khoảnh khắc đó, cơn mưa đột nhiên nhỏ dần, như thể ông trời cũng bắt đầu sợ hãi gã mù kiên cường đứng thẳng dưới vạn tiễn, muốn nhìn rõ hơn, mây đen trên hoàng cung bị xé ra một khe hở, ánh mặt trời rọi xuống người Ngũ Trúc, vẽ nên một vệt sáng mong manh trên người y.

Gió thu khẽ nhẹ trong mưa, tấm áo ướt đẫm của Ngũ Trúc phất phơ, chiếc mũ đỡ biết bao mũi tên trên tay trái hắn rốt cuộc cũng không chịu nổi, vỡ tung ra trong lòng bàn tay như chiếc đèn lồng mỏng manh.

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra, cấm quân hoàng thành hoàn toàn không hiểu cảnh tượng thần kỳ này xuất hiện trên đời như thế nào.

Ngay khoảnh khắc vạn tiễn ập tới, Ngũ Trúc đã cử động, chỉ có điều hắn hành động quá nhanh nên dấu vết của dùi sắt và chiếc mũ quay nhanh trong tay y đều trở thành bóng mờ trong mưa, không ai nhìn thấy.

Đôi chân Ngũ Trúc như hai cột trụ, đứng vững trên đất. Dùi sắt trong tay phải của hắn như có linh hồn, tính toán chuẩn lộ trình từng mũi tên, phối hợp với thân thể mạnh mẽ, hắn chém đứt từng mũi tên thực sự nhắm vào người mình một cách khó mà tin nổi.

Trong khoảnh khắc đó, mỗi lần dùi sắt vung đâm chém ngang dọc đều giới hạn trong phạm vi cơ thể Ngũ Trúc, không vượt ra ngoài một tấc. Hắn để mặc những mũi tên gào thét bay sượt qua áo mình, vành tai, đùi mình, không hề để ý tới chúng.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment