Khánh Dư Niên (Dịch Full)

Chương 117 - Chương 1066: Đá Lớn Đè Xe Ai Ngăn Nổi 3

Chương 1066: Đá lớn đè xe ai ngăn nổi 3 Chương 1066: Đá lớn đè xe ai ngăn nổi 3

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Người tiên phong là Sử Văn Mậu, được vị đường huynh đệ Nhâm Thiếu An - Phó sứ Nội Khố Chuyển Vận ti dưới sự hợp tác hết mình của, cùng với sắp xếp khéo léo của mấy ông lão Diệp chưởng quỹ ở Khánh Dư đường, từ cuối hè năm trước, sản lượng của tam đại phường thuộc Nội Khố đã bắt đầu tăng lên một cách ổn định, chất lượng cũng được cải thiện đáng kể.

Hàng tồn kho nhiều, tức là đồ ăn cũng nhiều, Minh gia không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Thêm vào đó trong thời gian gần đây Giám Sát viện đã giảm bớt việc quấy rối Minh gia, cho nên toàn bộ sản nghiệp của Minh gia đều đã phục hồi. Chỉ trong thời gian ngắn, Minh gia đã nuốt vô số hàng hoá, vận chuyển đến Đông Di thành và Tuyền Châu.

Lượng hàng lớn như thế tuy đã tiêu hao rất nhiều tiền bạc của Minh gia, nhưng Minh Thanh Đạt hề không lo lắng, vì chỉ cần xoay tay một cái là sẽ có bạc thu về. Đây cũng chính là lý do khiến mấy ngày gần đây tâm trạng của hắn trở nên thoải mái hơn hẳn. Nếu mọi chuyện tiếp tục diễn ra như vậy, sẽ là những ngày tháng tốt đẹp cỡ nào.

Có điều, tam đại phường thuộc Nội Khố Chuyển Vận ti đột ngột dừng hoạt động mà không rõ lý do!

o O o

Khi tin tức về việc đình công lan tới Tô Châu, Minh Thanh Đạt nổi giận lôi đình, giao cho Minh Lan Thạch nhanh chóng đến nha môn Nội Khố Chuyển Vận ti để tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì. Hồng Thường Thanh hết sức vô sỉ tiếp nhận lời chất vấn của hắn, nhưng chỉ chịu nói là tam đại phường đang tiến hành kiểm tra thiết bị theo thường lệ, phải chờ thêm một thời gian nữa.

Minh gia có quyền tức giận và la hét, bởi vì bọn họ là thương nhân hoàng gia đã đặt hàng từ Nội Khố với số lượng lên tới hàng triệu lượng bạc. Nội Khố đã nhận tiền đặt hàng của họ thì phải đảm bảo nguồn cung cấp hàng hóa; nếu không, bọn họ có quyền khởi kiện trước triều đình.

Có điều, Hồng Thường Thanh cũng có lý do để trì hoãn. Bởi vì trong suốt một năm về trước, tam đại phường đã hoàn thành số lượng hàng hóa quy định trong khế ước. Cho dù việc này bị chững lại trong mười ngày hay nửa tháng, những hàng hóa mà Minh gia các ngươi nên nhận cũng đã nhận đủ.

Minh Thanh Đạt bất lực, chỉ có thể dựa vào quyền lực trong quan trường để tìm hiểu thông tin thực sự về vùng Mân Bắc. Sau một thời gian dài, cuối cùng cũng có tin tức trả về, nghe nói tam đại phường đang gặp sự cố với công nhân, Vị Tô đại nhân của Giám Sát viện đã chém đầu hai mươi mấy người mới miễn cưỡng trấn áp được, nhưng việc này đã làm chậm công việc nhiều ngày.

Sau khi biết được lý do này, Minh gia mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải mưu đồ của Phạm Nhàn là tốt rồi. Sau đó bọn họ bắt đầu mong chờ ngày Nội Khố bắt đầu hoạt động trở lại. Lý do Minh gia cảm thấy lo lắng căng thẳng như vậy... hoàn toàn là vì trong hai tháng trước mọi việc đều mưa thuận gió hòa, Minh gia dần dần công nhận khả năng cung cấp hàng hóa của Nội Khố, dựa trên số lượng hàng ngày, ký kết khế ước lớn với Đông Di thành và hải ngoại.

Đơn hàng nay đã đến hạn, Minh gia đang cần một lượng lớn hàng hóa. Đối với thương gia, danh tiếng là quan trọng nhất; Minh gia thà chịu thiệt về tiền còn bạc còn hơn không có hàng để bán.

Vài ngày sau, cuối cùng tam đại phường cũng tái khởi động sản xuất... có điều số lượng các loại hàng hóa được sản xuất ra rất hạn chế, chỉ như muối bỏ biển, chẳng biết bao giờ mới khôi phục được tình hình như năm trước. Trong lúc nhất thời, Minh gia lại rơi vào tình trạng hoảng loạn nho nhỏ. Để hoàn thành khế ước, bọn họ buộc phải đi khắp nơi để tìm hàng, lôi cả hàng hóa dự trữ cuối cùng của gia tộc ra, thậm chí còn vạn bất đắc dĩ phải mua hàng với giá cao từ những thương gia ở phía Bắc và phía Nam.

Sau khi nhận báo cáo từ người quản lý sổ sách, ước lượng số bạc có thể lưu thông trong gia tộc, Minh Thanh Đạt cau mày nói: "Rốt cuộc Phạm định làm gì vậy? Chẳng lẽ chỉ ngừng cung hàng hóa cho ta vài ngày mà muốn đánh đổ ta hay sao? Đúng là quá ngây thơ."

Minh Lan Thạch ở bên cạnh lắng nghe, trong miệng cảm thấy đắng ngắt. Mấy ngày qua, anh ta âm thầm rút một khoản bạc từ Chiêu Thương tiền trang để tham gia vào thương vụ buôn muối riêng. Đối tượng hợp tác lần này của hắn chính là Dương Kế Mỹ, thương gia buôn muối lớn nhất ở Giang Nam. Hơn nữa, hắn biết mối quan hệ giữa Dương Kế Mỹ và Tổng đốc Tiết Thanh rất chặt chẽ, cho nên không cảm thấy lo lắng gì... Chỉ có điều việc kinh doanh buôn muối riêng này cần ít nhất ba tháng mới có lãi... Nếu phụ thân biết hắn đã dùng bạc để lưu thông trong nhà để chuyển hướng đầu tư, không biết có còn bình tĩnh như bây giờ không?

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment