๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nói vậy là tất cả mọi người trong biệt phủ của Trưởng công chúa đều đã mất mạng. Xét theo góc độ nào đó, có thể nói những người này đều bị Viên Hoành Đạo hại chết. Vấn đề nằm ở chỗ trong mắt mọi người, hiện giờ Viên Hoành Đạo là thân tín bên cạnh Trưởng công chúa. Do đó nếu hắn không trốn sớm, có lẽ hắn sẽ bị đám kiếm thủ Lục Xử Giám Sát viện giết chết ngay tại chỗ.
Nếu như Phí Giới không ra tay trước.
o O o
Ngôi nhà này là một trong những nơi giấu diếm nhất của Giám Sát viện. Viên Hoành Đạo nghiêng đầu, thấy một tách trà đặt trên bàn, hắn không chút do dự liền uống, giúp cổ họng khô ráp của mình trở nên mềm mịn.
"Ngươi có không sợ trà này có độc không?"
Một người đàn ông trung niên với nụ cười trên môi bước ra từ phòng trong, chính là cha của Tiểu Ngôn công tử, từng là người cai quản ở Tứ Xử, Ngôn Nhược Hải.
Viên Hoành Đạo nhìn hắn một cách cảnh giác, sau khi xác nhận danh tính của đối phương, hắn mới nói nhỏ: "Ta vốn không còn hi vọng sống sót."
Trong mắt kẻ hai mặt thành công nhất Khánh Quốc, nửa canh giờ truy quét hừng đông hôm nay đã cho thấy Hoàng đế không còn khoan dung cho Trưởng công chúa. Hơn nữa hắn tin rằng, với năng lực của Hoàng đế và Trần Viện trưởng, chỉ cần nửa canh giờ, bên phe Trưởng công chúa sẽ bị thanh trừ sạch sẽ.
Nếu Trưởng công chúa không thể gây ra bất cứ uy hiếp nào nữa, thế thì chắc chắn mọi dấu vết tồn tại của mình cũng sẽ bị xoá sạch. Nhưng Viên Hoàng Đạo không cảm thấy chút buồn rầu nào, bởi vì từ nhiều năm trước khi bắt đầu đi theo Lâm Nhược Phủ, hắn đã sẵn lòng hi sinh cho Khánh Quốc bất cứ lúc nào.
Có điều, Ngôn Nhược Hải chỉ mỉm cười rút ra những giấy tờ thông quan và dụng cụ ngụy trang, nói: "Lâu rồi ngươi không ở trong viện, chắc không biết, xưa nay bệ hạ và Viện trưởng đại nhân chưa bao giờ tùy tiện từ bỏ bất cứ thuộc hạ nào."
Viên Hoành Đạo khẽ giật mình, sau đó lại cười khổ.
Lúc này, một người phụ nữ mặc trang phục bình dân chạy vào từ cửa sau, gương mặt đầy hoảng loạn. Khi này nhận ra gương mặt Viên Hoành Đạo, người phụ nữ này há hốc mồm ngỡ ngàng, dường như không thể tin nổi hắn lại xuất hiện ở đây.
Viên Hoành Đạo cũng vô cùng ngạc nhiên, bởi vì hắn từng gặp nữ nhân này ở Tín Dương, lúc đó thân phận của cô gái này chính một cung nữ thân tín bên cạnh Trưởng công chúa... Hóa ra cung nữ này cũng là người của bệ hạ?
Ngôn Nhược Hải nhìn cô cung nữ đó một cái rồi nói: "Cô ra muộn quá."
Cung nữ kia cúi đầu đáp lời: "Đêm qua sau khi ta ra ngoài, Hồng công công đã tự mình ra tay bao vây Quảng Tín cung... Ta không dám tùy tiện di chuyển, nên đã đến chậm một chút."
Ngôn Nhược Hải nhìn qua hai người và nói: "Hai vị đều là công thần của triều đình. Bệ hạ và Viện trưởng đại nhân rất hài lòng với biểu hiện của hai vị trong những năm qua. Chuyện hôm nay quá cấp bách nên ta phải để hai vị gặp mặt. Điều này cũng nhằm mục đích đề phòng ngày sau hai vị không biết thân phận của nhau, tránh gây ra tổn thất không cần thiết."
Không nhiều lời thừa thãi, Ngôn Nhược Hải căn adựn một vài điều sau đó bắt đầu sắp xếp đưa hai mật thái thành công nhất của Giám Sát viện ra khỏi kinh đô.
Viên Hoành Đạo cau mày hỏi: "Chúng ta sẽ đi đâu?"
"Ngươi về Tín Dương." Ngôn Nhược Hải nói từng chữ một: "Đợi ở Tín Dương."
Viên Hoành Đạo có vẻ không tin vào tai mình, ngẩng đầu lên hỏi: "Ngài nói là... Trưởng công chúa sẽ trở về Tín Dương?"
"Chúng ta cần chuẩn bị cho mọi khả năng." Ngôn Nhược Hải nhẹ nhàng nói: "Chuyện của Hoàng gia, ai dám chắc chắn... Về việc làm sao giải thích sau khi trở về Tín Dương, ta sẽ từ từ nói cho ngươi."
Hắn quay sang nói với cung nữ kia: "Cô cứ tiếp tục ẩn náu trong kinh đô. Nếu tương lai có biến cố, còn cần ngươi vào cung."
Cuối cùng vị quan viên cao cấp Giám Sát viện đã về hưu trên danh nghĩa, Ngôn Nhược Hải rất thành khẩn cúi người với Viên Hoành Đạo và cung nữ kia: "Đã khổ cực cho hai vị rồi."
Trong phòng yên tĩnh trở lại. Ngôn Nhược Hải nhìn qua bức tường bao ngoài cửa sổ, nhớ tới vị đồng liêu vừa mới rời khỏi. Hắn nhíu mày, không biết đang nghĩ gì, một lúc lâu sau mới nở nụ cười.
Với tâm cơ và thủ đoạn của Trưởng công chúa, thế nhưng chỉ cần nửa canh giờ Giám Sát viện đã có thể đào ra tất cả các thế lực ẩn giấu trong kinh đô của cô ta. Bọn họ sẽ tiếp tục dọn dẹp một cách nhanh chóng và quyết liệt nhất, làm mọi việc một cách ung dung thoải mái như vậy... Chuyện này hoàn toàn không khớp với ước định đáng sợ mà mọi người dành cho Trưởng công chúa. Lý do trong đó là vì từ trước đây rất lâu Giám Sát viện từ lâu đã gài hai "mũi kim" bên cạnh Trưởng công chúa.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑