๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ba chiếc thuyền đang chạy trên biển về phía bắc, duy trì khoảng cách tuyệt hảo với bờ biển. Hứa Mậu Tài đã vài lần định để thuyền lại gần bờ biển hơn một chút, nhưng lại lo lắng động tác quá lớn, khiến đám người truy đuổi nghi ngờ, cho nên trong một canh giờ này Phạm Nhàn cũng không cách nào lên bờ.
Phạm Nhàn cũng đã nghĩ tới việc bỏ trốn một mình, nhưng y không yên tâm để các thuộc hạ ở phía nam Đạm Châu. Trong Khải Niên tiểu tổ còn có một tiểu đội ở lại trên thuyền, Hồng Thường Thanh mà y rất ưa thích vẫn đang phụ trách sự vụ trên chiếc thuyền đó. Lúc này ba chiếc thuyền thủy quân đang vây công, nếu mình bỏ chạy thì sinh tử của các thuộc hạ kia phải làm sao bây giờ?
Y không biết Yến Tiểu Ất có mặt trên ba chiếc thuyền này hay không, trong lòng dâng lên một cảm giác phẫn nộ mà bất đắc dĩ. Y luôn cho vận may của mình tốt tới cực điểm nhưng lúc này mới phát hiện, thứ như vận may vốn là một con dao hai lưỡi.
Nếu mình không xuất hiện, chắc chắn chiếc thuyền của Giám Sát viện sẽ trở thành mục tiêu công kích hàng đầu của thủy quân, không ai trên thuyền có thể sống sót.
Nếu như ba chiếc chiến thuyền này đều bị Hứa Mậu Tài khống chế, đương nhiên Phạm Nhàn có biện pháp xử lý tốt hơn. Vấn đề là Đề đốc Tần Dịch không phạm sai lầm này, ba chiếc chiến thuyền được điều động từ ba vị tướng lĩnh thuộc hạ.
Điều quan trọng hơn cả là Phạm Nhàn không tin Yến Tiểu Ất lại chủ quan đến mức này, nếu đối phương nghĩ sau khi trốn thoát mình sẽ đi tìm thuộc hạ Giám Sát viện ở phía nam Đạm Châu, làm sao hắn lại không bám theo mình?
Y ngồi trên chiếc ghế bên cửa sổ, điều chỉnh hô hấp, biết mình sắp phải đối mặt một lựa chọn rất khó khăn – Yến Tiểu Ất điều binh cường công nam Đạm Châu, thế này là dùng tính mạng của thuộc hạ để ép mình xuất đầu lộ diện. – Chỉ e Yến Tiểu Ất đã sớm đoán được mình trốn ở trên thuyền, chẳng qua không biết mình ở trên chiếc thuyền nào, lại không tiện tìm kiếm làm mất mặt thủy quân Giao Châu.
Vấn đề là Phạm Nhàn cũng không biết lúc này Yến Tiểu Ất đang ở trên chiếc thuyền nào. Nếu biết thì tốt quá.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Sương trắng càng dày, gió biển lại càng mạnh, dần dà thổi tan sương mù dày đặc như mây mù trên núi sang hai bên. Xuyên qua cửa sổ, loáng thoáng thấy được vách núi và những gốc cây xanh trên bờ biển. Mà chiếc thuyền buồm màu trắng yên tĩnh đậu ở bên bờ biển như một xử nữ thanh tú đáng yêu, chiếc thuyền buồm màu trắng đã bầu bạn với Phạm Nhàn một thời gian dài, đã dần dần lọt vào tầm mắt mọi người.
Trong lòng Phạm Nhàn căng thẳng, cây xanh trên vách núi quá hấp dẫn đối với y. Ngươiếu như từ bỏ chiếc thuyền kia, trực tiếp lên bờ, cho dù lúc này Yến Tiểu Ất đang ở trên thuyền, lên bờ truy bắt, y vẫn tự tin có sáu phần cơ hội chạy trốn, lẫn vào biển người, thẳng tiến đến kinh đô.
Nhưng... chiếc thuyền kia lại càng hấp dẫn với Phạm Nhàn, sinh tử của các thuộc hạ trên dưới chiếc thuyền đó cũng rất quan trọng với y. Xét cho cùng thì hai đời làm người, y vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới như Trần Bình Bình... y nhất định phải leo lên chiếc thuyền đó, nhất định phải nhắc nhở những thuộc hạ vẫn còn đắm chìm trong giấc ngủ trước khi thủy quân phản loạn bắt đầu phát động thế công.
Ba chiếc thuyền chiến thủy quân dần dần vang lên tiếng dây thừng siết chặt. Trong lòng Phạm Nhàn lại càng căng thẳng, biết trên thuyền đang chuẩn bị sẵn sàng ném đá. Mà rõ ràng mọi người trên chiếc thuyền buồm màu trắng ở phương xa kia, do đang nằm sâu trong Khánh Quốc, lại không có vị đại nhân vật nào đó cần bảo vệ, từ đó có phần buông lỏng cảnh giác, không phát hiện ra biến động trên biển.
Con ngươi của Phạm Nhàn hơi co lại, đầu ngón tay búng ra, gọi Hứa Mậu Tài vào trong khoang thuyền, nói nhỏ vài tiếng, chuẩn bị đánh cược.
o O o
Ba chiếc chiến thuyền xếp theo hình tam giác, chậm rãi bao vây đội thuyền giám sát. Khi còn cách một đoạn, chiến thuyền của Hứa Mậu Tài như đột nhiên bị sóng biển đánh trúng, người lái thuyền gặp một chút vấn đề, góc độ mũi thuyền lệch đi một chút.
Các tướng lĩnh phản quân trên hai chiếc thuyền còn lại nhíu mày, nghĩ thầm Hứa tướng quân đã lâu không tham chiến, không ngờ lại phạm phải loại sai lầm này. Có điều khi thấy mục tiêu trên bờ không hề bị kinh động, bọn họ cũng không mấy để tâm.
Ngay trong khoảnh khắc sơ sẩy này.
Một tiếng động trầm đục, dường như là tiếng âm thanh của một loại khí giới hạng nặng nào đó bị kích hoạt, ngay sau đó bờ biển phủ sương trắng vang lên một trận tiếng gào thét xé gió thê lương!
Vài tảng đá góc cạnh sắc bén được phóng ra từ máy bắn đá trên chiến thuyền của Hứa Mậu Tài, mang theo trọng lượng khổng lồ và tốc độ khủng khiếp, bay qua bầu trời trên mặt nước, không để ý đến lớp sương mù dịu dàng bao bọc, cũng không chút dấu hiệu nào báo trước, đập xuống chiếc chiến thuyền thủy quân gần bờ biển!