๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Vâng... thưa tiên sinh."
"Đừng để ta biết sau khi xin lỗi, trong lòng ngươi còn ý định trả thù rồi lại đi trả thù, về sau đừng để chuyện như thế này xảy ra nữa."
"Vâng, thưa tiên... sinh."
"Ngày mai bảo Sử tướng quân đưa ngươi đến Phạm phủ, nhận mười roi, chuyện đầu tiên này đã xong."
Tiểu thư nhà họ Vương đứng ngây ra, vốn tưởng rằng mình đã cố gắng nén giận, nhận lỗi với quản gia rồi đi an ủi những người dân hèn kém kia, đã cho Tiểu Phạm đại nhân đủ mặt mũi rồi, nào ngờ người này lại... thật sự muốn dùng roi đánh mình!
o O o
"Ngươi thật vô sỉ!" Trong thư phòng yên tĩnh của phủ Hòa Thân vương, Đại điện hạ chỉ vào mũi Phạm Nhàn, giọng run rẩy tức giận mắng.
Đối diện với hắn, Phạm Nhàn không hề yếu thế, mặt đầy giận dữ, vung tay tát bay ngón tay của Đại hoàng tử, quát: "Chính ngươi mới vô sỉ!"
Đại điện hạ nói Phạm Nhàn vô sỉ, tất nhiên là vì hắn dám đưa tiểu thư nhà họ Vương vào phủ, đồng thời còn đưa tới nơi ở của Vương phi, dọc đường còn đối đáp với cô, điều mà Đại điện hạ nghe rất rõ - Phạm Nhàn nhận cô làm học trò, thân cận với nhà họ Vương khiến hắn vô cùng tức giận và khó hiểu!
Mấy ngày nay, trong cung vẫn âm thầm thúc giục hắn nạp trắc phi, thậm chí đã chọn sẵn người. Mặc dù Đại điện hạ nhiều lần cố chống đối nhưng dẫu sao vẫn không có ai dám công khai thách thức quyền uy của Hoàng đế, tâm trạng của hắn đang cực kỳ bực tức.
Đặc biệt là hôm qua, tân Thống lĩnh quân phòng vệ kinh đô là Sử Phi cố tình tổ chức tiệc chiêu đãi Đại hoàng tử. Dù thế nào Đại hoàng tử cũng phải nể mặt Sử Phi, nhưng không ngờ chưa đến ba tuần rượu, Sử Phi đã như bà mối dẫn tiểu thư Vương gia đang ngượng ngùng đi ra.
Đại hoàng tử lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, tức giận phất tay áo bỏ đi, không để lại chút mặt mũi nào cho người của phe Yến Kinh.
Điều khiến Đại hoàng tử tức giận nhất, chính là thái độ trước đây của Phạm Nhàn. Mấy ngày qua Đại hoàng tử luôn phiền muộn, nhưng vẫn nghĩ rằng khi Phạm Nhàn trở lại, chắc chắn vị huynh đệ với tài năng kinh người này có thể nghĩ ra cách vừa thoát ly cuộc hôn nhân, vừa khiến Hoàng đế bệ hạ hài lòng.
Ban đầu, cảnh tượng trước cổng Vương phủ khiến Đại điện hạ rất vui mừng, nghĩ rằng với tính cách điêu ngoa của tiểu thư Vương gia thì cần người khéo léo như Phạm Nhàn để đối phó. Nhưng không ngờ sau đó Phạm Nhàn lại thay đổi thái độ hoàn toàn, không những đưa tiểu thư vào Vương phủ mà còn thu nhận làm đồ đệ!
"Ta đâu có vô sỉ!" Đại hoàng tử gầm lên với Phạm Nhàn, tự mình chửi Phạm Nhàn vô sỉ là vì đối phương không nể tình huynh đệ, kéo mình vào vũng lầy, không ngờ bị đối phương quay lại chửi vô sỉ.
"Chính ngươi mới vô sỉ!" Phạm Nhàn giận dữ nói, "Chuyện bẩn thỉu trong phủ ngươi mà cũng dám làm liên lụy đến ta? Ngươi dám đắc tội Hoàng đế bệ hạ và tướng quân phe Yến Kinh, chẳng lẽ còn muốn kéo ta vào à? Một con nhóc, với thủ đoạn của phu thê các ngươi, muốn đuổi đi lúc nào mà chẳng được? Còn phải gấp gáp báo tin cho ta, ép ta giải quyết... Hai người cưỡng ép kéo ta vào vũng lầy, không phải là vô sỉ hay sao!"
Đại hoàng tử sững sờ, không thốt nên lời. Sau khi bàn bạc với Vương phi hơn mười ngày, cảm thấy trong tình thế này có lẽ chỉ có Phạm Nhàn mới có thể giải quyết được vấn đề, quả thật có ý định kéo Phạm Nhàn xuống nước. Sau hai tiếng ho khan, Đại hoàng tử áy náy nói: "Dù sao phụ hoàng cũng chuẩn bị sai ngươi đến làm thuyết khách, ta kéo ngươi về phe mình trước để sau này cãi nhau cũng dễ dàng hơn."
"Phì! Ta đâu phải bà mối." Phạm Nhàn tức giận mắng.
Đại hoàng tử nghiêm nghị nói: "Nhưng ngươi là Chính khanh Thái Thường tự."
Phạm Nhàn ngớ người, đành lắc đầu bất lực. Chính khanh Thái Thường tự quản lý công việc của tôn thất hoàng tộc. Chuyện hôn nhân của Hoàng tử, Quận vương, Quốc công vẫn phải do chính mình xử lý.
Cả hai cùng im lặng. Trải qua cuộc nổi loạn ở kinh đô hai năm trước, hai huynh đệ này không còn như xưa, không phải chỉ nhờ mối quan hệ giữa Trần Bình Bình và Ninh Tài nhân mà đứng bên nhau. Tình nghĩa sánh vai giết địch, tình cảm đồng sinh cộng tử, trong hai năm qua đã phát triển đến không thể tốt hơn.
"Ngươi nhận cô ta làm đồ đệ là có ý gì?" Đại hoàng tử nhìn thẳng vào mắt Phạm Nhàn nói: "Ngươi biết ta không muốn nạp trắc phi."
"Không nói chuyện đó, hãy nói về tiểu thư nhà họ Vương gia kia." Phạm Nhàn cúi đầu suy nghĩ rồi nói: "Cô nương đó tên Vương Loan Nhi, nữ nhi bảo bối của Vương Đại Đô đốc. Hôm qua trong yến tiệc, cô ấy không hề thất thố như hôm nay, sao ngươi lại mắng đối phương là không biết xấu hổ?"
Đại hoàng tử ngẩn ra, nói: "Tuy nghe nói tính tình của cô ấy không tốt, nhưng chỉ gặp một lần, ta là Hoàng tử làm sao lại chỉ trích con gái tướng quân."