Chương 1006: Săn Giao Long
Chương 1006: Săn Giao Long
Chỉ chốc lát sau, Tần Tang đã gặp được năm người này.
- Vãn bối bái kiến Thanh Phong đạo trưởng. – Năm người cùng hướng về Tần Tang hành lễ.
Tần Tang ngồi thẳng, quan sát năm người trước mặt.
Ba nữ hai nam, trong đó có hai nữ tử trẻ tuổi trông khá giống nhau, là chị em ruột.
Các nàng làm cho Tần Tang nhớ đến tỷ muội Nhạc gia ở Tiểu Hàn Vực, tu vi hai người đều cao, vả lại còn là tán tú, quả thật rất hiếm thấy.
Bên cạnh đó còn có hai ông bà lão là một đôi vợ chồng.
Tuổi tác hiện tại của hai người đều đã hơn hai trăm tuổi, trên mặt không giấu được dấu vết của năm tháng mỏi mệt.
Ở cái tuổi này, gần như không còn khả năng kết đan.
Nhiễm La nói hai vợ chồng này đến Thương Lãng Hải đã mấy chục năm, may mắn vẫn luôn không gặp phải nguy hiểm, đáng tiếc lại không thể kết đan thành công.
Bọn họ có sinh một người con, đang tu luyện ở Nội Hải.
Hiện tại hai người đã không còn muốn kết đan nữa, chỉ dùng thời gian còn sót lại để tích cóp tài nguyên tu hành cho con mình.
Người cuối cùng là một tên kiếm tu trung niên mặc áo màu xám tro.
Năm người này thoạt nhìn không phát hiện ra điều gì bất thường, nhưng Tần Tang lại có thể cảm nhận được khí tức xơ xác từ trên người bọn họ, cho dù là hành lễ thì vị trí đứng của cả nhóm đều vô cùng có ý tứ, từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ mối liên kết.
Hiển nhiên chỉ có những tu sĩ đã trải qua chiến trường mới thấy được điều này.
Tần Tang ở Loạn Đảo thủy vực mấy năm, trải qua vô vàn trận chiến mới có thể dễ dàng nhìn ra đầu mối.
Năm người này một khi liên thủ, nếu tu sĩ kết đan sơ kỳ xem thường thì nói không chắc sẽ phải ngã một cú rất đau.
- Chu vị không cần đa lễ. Sau khi ra đảo còn cần chư vị giúp đỡ. Nếu có ý kiến gì, cứ nói ra, chỉ cần có lý, bần đạo chắc chắn sẽ đồng ý thuận theo. – Tần Tang đứng dậy, lướt nhìn từng người, giọng điệu bỗng trầm xuống – Thế nhưng, nếu có người không được bần đạo cho phép lại tự ý hành động, thậm chí dám chống lại mệnh lệnh của bần đạo, bần đạo chắc chắn sẽ không để ý dưới kiếm nhiều hơn một mạng đâu!
Lời còn chưa dứt, sát khí trên thân Tần Tang đột nhiên bộc phát, dựa vào công pháp và từng trải trong những năm qua, sự nồng đậm của sát ý đã khiến Nhiễm La cũng phải kinh ngạc một chút.
Năm người kia hoảng hốt liên tục nói không dám.
Tần Tang hài lòng gật đầu, nói:
- Việc này không nên chậm trễ, bây giờ các ngươi hãy về chuẩn bị, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Sáu bóng người yên lặng rời khỏi Đô Nham Đảo.
Ban đầu bọn họ đi về phía Tây, đi không bao xa lại luẩn quẩn thêm vài đường vòng, sau đó mới thẳng hướng phía Đông Nam.
Tần Tang để đôi vợ chồng dẫn đường, phát động U La Vân đi theo phía sau.
Thấy bọn họ cẩn thận như vậy, hắn thầm gật đầu. Đúng là phải có chút tài năng mới sinh tồn được mấy chục năm ở Yêu Hải.
Vì chiếu cố bọn họ, Tần Tang chủ động thả chậm tốc độ, đồng thời âm thầm quan sát hoàn cảnh bên trong Yêu Hải.
Ở một nơi nguy cơ tứ phía như thế này, lúc nào cũng có thể trúng phải mai phục của yêu thú, ngay cả độ cao phi hành cũng cần phải coi trọng. Cặp vợ chồng già kia biết gì trả lời nấy, Tần Tang đã học được rất nhiều kinh nghiệm trân quý.
Theo như lời hai lão vợ chồng thì sau khi rời khỏi Đô Nham Đảo, nguy hiểm sẽ có mặt ở khắp nơi.
Càng tiến vào sâu trong Yêu Hải, ngoài yêu thú ở khắp nơi thì còn phải đề phòng những tu sĩ xa lạ khác. Tại vùng đất hỗn loạn này, bất cứ ai đều có thể trở thành ma đầu giết người đoạt bảo, điều đó đã không còn xa lạ.
Lão vợ chồng ở Yêu Hải mấy chục năm, trải qua những nguy hiểm tương tự như thế không biết bao nhiêu lần, đều là dựa vào cảnh giác mới tránh thoát được.
Bọn họ mời chào ba người khác thành lập một tiểu đội đi săn, cũng cùng trải qua rất nhiều thử thách mới xây dựng được sự tín nhiệm lẫn nhau.
Hai người cũng thẳng thắn nói cho Tần Tang biết, dựa theo tình huống bình thường, bọn họ sẽ không dám làm thuê cho tu sĩ Kết Đan lạ mặt. Là vì có thương hội Quỳnh Vũ và Nhiễm La đảm bảo, cộng với thù lao của Tần Tang và thương hội đưa cho cực kỳ phong phú nên bọn họ mới nhận lấy.
Chạy liên tục mấy ngày, Đô Nham Đảo cách ngày càng xa.
Tần Tang rõ ràng cảm giác được khi rời khỏi phạm vi tuần tra của tu sĩ Đô Nham Đảo thì toàn bộ những người tu tiên đều càng cẩn thận hơn.
Về sau, nếu bất ngờ gặp phải tu tiên giả, hai người cách nhau một quãng xa nhìn thấy đối phương, dưới tình huống không rõ thực lực lẫn nhau thì sẽ lập tức vô cùng ăn ý tránh đi thật xa, sẽ không tùy tiện lại gần.
Cái này tựa hồ là một loại quy củ ngầm ở Yêu Hải.
Lão vợ chồng quả thật rất hiểu rõ vùng này, trên đoạn đường đi vẫn luôn không đụng phải yêu thú mạnh mẽ, suốt chuyến đi đều bình an vô sự, trải qua thêm mười ngày cuối cùng cũng đến nơi.
- Đằng trước chính là rãnh biển.
Mọi người hạ xuống một hòn đảo hoang, cẩn thận ẩn nấp thân hình, hai lão vợ chồng chỉ phía trước, nói với Tần Tang.
Không biết có phải do tâm lý ảnh hưởng hay không mà Tần Tang cảm thấy nước biển đằng trước màu đậm hơn những khu vực khác, đáy biển ẩn giấu hằng hà sa số nguy hiểm,
- Đạo trưởng, hang ổ của con Lam Giao Yêu Linh đỉnh phong mà chúng ta từng phát hiện nằm ở hướng Đông cách đây ba ngày đi đường. Nếu không xảy ra chuyện gì bất ngờ thì nó hẳn còn ở nơi đó. Hiện tại chúng ta có nên chạy đến đó không? – Ông lão thấp giọng trưng cầu ý kiến của Tần Tang.
Tần Tang đứng chắp tay, liếc mắt nhìn ông lão hỏi:
- Nếu các ngươi đã phát hiện hang ổ của Lam Giao từ lâu, vì sao không đi săn nó? Dựa vào thực lực của các ngươi thì giết một con Lam Giao Yêu Linh đỉnh phong hẳn không khó nhỉ?