Chương 1007: Không Còn Lực Phản Kháng
Chương 1007: Không Còn Lực Phản Kháng
Ông lão trả lời:
- Dưới tình huống bình thường đúng là sẽ không khó. Nhưng thứ nhất, trong sào huyệt không chỉ có một con Giao Long. Mặc dù những con khác không có tu vi cao nhưng thực lực không thể khinh thường. Thứ hai là, bên trong Yêu Hải có vô vàn yêu thú, đặc biệt là những khu vực sâu của rãnh biển. Nếu như không thể nhanh chóng giải quyết Lam Giao và rút rui thì rất dễ gây chú ý đến những yêu thú khác. Nếu rơi vào vòng vây yêu thú, chúng ta sẽ dữ nhiều lành ít. Năm người chúng ta thật ra không thường xuyên đi săn đại yêu Yêu Linh đỉnh phong, mỗi lần đều phải chuẩn bị thật chu toàn mới dám ra tay.
Tần Tang “Ừm” một tiếng, nói:
- Nếu ngươi đã nói như vậy, xem ra bần đạo cũng không thể khinh thường. Lúc săn Giao Long tốt hơn hết cần có người cảnh giới, theo dõi tình hình khu vực biển xung quanh. Mấy người các ngươi có ai am hiểu thuật dò xét?
Hai lão vợ chồng liếc mắt nhìn nhau.
Ông lão kia mở miệng nói:
- Khởi bẩm đạo trưởng, vợ tôi và đại tỷ Vương gia đều có vài phần bản lĩnh, có thể sớm phát hiện động tĩnh của yêu thú.
- Vậy thì tốt. – Tần Tang gật gật đầu – Đến khi gặp phải bầy Giao thì để hai nàng cảnh giới ở bên ngoài, ba người các ngươi sẽ cùng ta đi săn Giao Long. Con Lam Giao Yêu Linh đỉnh phong kia, bần đạo sẽ tự đối phó. Còn những con tiểu Giao khác thì giao cho các ngươi. Sau khi săn giết Giao Long xong, chiến lợi phẩm cứ phân chia dựa theo ước định, ngoại trừ thủ lĩnh Lam Giao ra thì những tiểu Giao còn lại đều là của các ngươi.
Năm người lộ vẻ vui mừng, lập tức đáp ứng.
Tần Tang giải quyết được con Lam Giao đầu đàn thì những tiểu Giao còn lại sẽ dễ dàng đối phó hơn nhiều. Thân thể Giao Long có giá trị rất cao, bọn họ có thể phát tài một cú.
Bàn bạc xong thì mọi người lập tức khởi hành.
Sau khi tiến vào rãnh biển, Tần Tang cũng thu hồi tâm tình nhẹ nhõm, chủ động thả ra thần thức điều tra tình hình khu vực biển xung quanh.
Chạng vạng chiều ngày thứ ba, sáu bóng người xuất hiện giữa một vùng biển trống rỗng.
- Chính là chỗ này. Mỗi đêm trăng tròn, những con Giao Long sẽ rời đi rãnh biển, kết bầy chạy tới làm mưa làm gió. Lúc đó sẽ là thời điểm tốt để săn giết bọn chúng.
Ông lão thấp giọng nói một câu, sau đó lượn quanh một đường hình cung, dẫn mọi người đi đến một bãi đá ngầm ẩn trốn.
Tần Tang bấm ngón tay tính toán, hai ngày sau là đêm trăng tròn, đành phải kiên trì chờ đợi.
Hai ngày thấm thoát trôi qua.
Vào buổi tối, trên không trung treo một vầng trăng tròn vằng vặc, sáng như khay bạc. Gió mát trăng thanh, ánh trăng trên mặt biện lay động theo sóng nước.
Trăng tròn đã đến, trên mặt biển vẫn cực kỳ tĩnh lặng.
Sáu người đứng trên bãi đá ngầm đều nín thở, trừng to hai mắt, không muốn buông tha bất kỳ biến hóa nào trên mặt biển.
Thời gian trôi đi, rất nhanh đã vào khuya, ánh trăng đã lên đến đỉnh đầu mà vẫn không thấy bóng dáng Giao Long.
Đúng lúc này, ông lão đột nhiên khẽ hô môt tiếng:
- Đến rồi!
Tần Tang thuận theo tầm mắt của lão, đường chân trời ngoài xa không biết từ lúc nào xuất hiện một luồng sương mù nhàn nhạt, thoạt nhìn giống như hơi nước ngưng tụ từ biển.
Giữa vùng đại dương mênh mông thường nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng lần này hiển nhiên không tầm thường.
- Đám Lam Giao mỗi lần xuất hiện đều sẽ gọi mây nhả sương để ẩn giấu thân hình giữa sương mù…
Bên tai vừa truyền đến âm thanh của ông lão thì Tần Tang đã phát hiện đoàn sương mù kia bắt đầu chậm rãi di chuyển giữa đại dương mênh mông, đồng thời càng lúc càng lớn. Chỉ qua vài chục hơi thở đã trải rộng khắp một vùng biển lớn.
Cùng lúc đó, bên trong sương mù xuất hiện từng bóng hình hẹp dài.
Giao Long hiện thân!
Tần Tang lặng lẽ rời khỏi bãi đá ngầm, mò qua khu vực sương mù, mãi cho đến khi khoảng cách không còn quá xa mới dừng lại. Đám Lam Giao không hề phát hiện nguy hiểm đang đến gần, vẫn còn đang vui vẻ trêu đùa bên trong sương mù.
Quan sát một hồi, Tần Tang xác định tình báo không sai, tu vi của đám Lam Giao này cao nhất chỉ có Yêu Linh đỉnh phong, bèn lập tức động thủ!
Vèo!
Ô Mộc Kiếm bay ra từ mi tâm Tần Tang, kiếm khí ngay lập tức dâng cao.
Ngay sau đó, Ô Mộc Kiếm không hề dừng lại, một đường kiếm quang rực rỡ cực kỳ mạnh mẽ chém xuống sương mù.
Năm người trên bãi đá ngầm nhìn thấy kiếm quang liền lập tức bay nhanh tới.
- Hai người các ngươi chia nhau ra cảnh giới trái phải, những người khác cùng ta đi vào săn Giao Long.
Ông lão nhanh chóng phân công, lời còn chưa chưa dứt đã thấy Tần Tang cầm kiếm ngang nhiên xông vào sương mù, bên trong truyền ra tiếng gầm thét lúc lên lúc xuống của Giao Long.
- Nhanh!
Ông lão khẩn trương, sử dụng tất cả vốn liếng bay về phía sương mù.
Ba người đều có bản lĩnh, lần lượt xông vào sương mù, phát hiện Lam Giao ở bên trong đã loạn thành một đống, vội vàng bố trí trận hình bắt đầu chém giết, cũng thấy ở trung tâm bụi nước có một bóng người đứng lơ lửng ở trên không, trước mặt có một bàn tay lớn hiển hóa từ chân nguyên đang nắm chặc một con Lam Giao.
Toàn thân Lam Giao chảy máu đầm đìa bị bàn tay lớn áp chế chặt chẽ, vậy mà đã thoi thóp không còn lực phản kháng!