Chương 1014: Theo Đuôi
Chương 1014: Theo Đuôi
Bốn năm săn yêu.
Tu vi của Tần Tang đã tiến bộ một cách đáng kể.
Kể từ lúc khắc tấm Sát Phù thứ năm lên Ô Mộc Kiếm, tốc độ tu luyện của hắn sau khi kết đan lại tăng lên.
Nghe đâu, trước đây Thất Sát Điện cứ khoảng bảy, tám chục năm sẽ mở ra một lần. Nếu không có gì bất ngờ thì trước đợt mở tiếp theo của Thất Sát Điện, hắn đã sớm đột phá Kết Đan trung kỳ.
Những thế lực chuẩn bị phá trận sẽ thả ra tin tức trước, đến lúc đó tu sĩ nếu muốn vào Thất Sát Điện thì sẽ căn cứ theo yêu yêu cầu mà mua danh ngạch, quá hạn sẽ không đợi nữa.
Đến lúc đó, Tần Tang sẽ nhờ thương hội Quỳnh Vũ để ý việc này, tránh bỏ lỡ cơ hội tiến vào Thất Sát Điện.
Ngoài Tần Tang ra thì tu vi Thiên Mục Điệp và tằm mập cũng đang nhanh chóng tăng lên.
Ba năm trước Thiên Mục Điệp đã thành công vượt qua đệ nhị biến hậu kỳ, đến hôm nay đã không còn cách lần lột xác thứ hai bao xa. Chỉ cần chờ đến khi nó đột phá đệ nhị biến đỉnh phong, Tần Tang sẽ cho nó ăn Xích Hỏa Lưu Kim để giúp nó đột phá.
Nội đan trong lòng tằm mập chỉ còn lại gần một nữa, nhưng tu vi của nó đã sắp đến đệ nhị biến trung kỳ. Tần Tang từng đưa cho tằm mập những Yêu đan mà hắn săn được, nhưng nó lại không có hứng thú với những viên đó.
Lúc này, Tần Tang đã rời khỏi Đô Nham Đảo năm năm.
Đan dược mà Tần Tang mang theo đã dùng gần hết, vì vậy bắt đầu suy nghĩ trở về Đô Nham Đảo.
…
Trời quang mây tạnh, gió biển ấm áp.
Nhưng ở trên vùng biển này, luôn sẽ có những đợt sóng biển dâng cao bất chợt.
Giữa sóng to gió lớn xuất hiện một luồng sương mù màu xanh lục nhàn nhạt. Trong sương mù có một bóng người tay cầm bảo kiếm, đang giằng co với một con yêu thú kỳ dị.
Người nọ chính là Tần Tang. Ở trên người hắn có một vầng sáng bảy sắc mơ hồ, chỉ khi nhìn kỹ mới có thể nhìn ra hắn giống như đang mặc một bộ bảo giáp bảy màu.
Yêu thú đang triền đấu với hắn tên là Phiền Du Ngư, là một con yêu thú Yêu Linh đỉnh phong.
Bốn năm qua, Tần Tang đã chứng kiến nhiều loại yêu thú cổ quái kỳ lạ, con Phiền Du Ngư trước mặt chính là một trong số đó. Nó có hình dạng tựa như một con rùa không đầu, có mai lưng cũng có đuôi, bên trên mai lưng có râu, miệng và mũi thì nằm ngay phía dưới bụng.
Lúc còn ở Tiểu Hàn Vực, Tần Tang ngay cả tên loại yêu thú này còn chưa từng được nghe đến
Thứ cần đề phòng nhất chính là chiếc đuôi của nó. Đuôi của Phiên Du Ngư dài tới một trượng, từng khúc từng khúc đều y như roi thép. Trong khoảnh khắc đột phát có thể bắn ra một vệt bóng roi cao vài trượng, hơn nữa còn mang kịch độc như đuôi bọ cạp.
Sương mù màu xanh lục là sương độc mà Phiền Du Ngư phóng thích, độc tính rất mạnh.
Phần lớn tu tiên giả khi gặp phải Phiền Du Ngư thì sẽ chọn đi đường vòng. Ngay cả tu sĩ Kết Đan cũng không muốn trêu chọc con yêu thú này. Một khi sơ sẩy trúng kịch độc sẽ dẫn đến hậu quả cực kỳ thê thảm.
Tần Tang để mắt đến con yêu này, lại còn có thể qua lại tự nhiên trong màn độc là bởi vì Quang Giáp bảy màu trên người. Vầng sáng bảy sắc được tằm mập phóng ra có thể dễ dàng ngăn chặn sương độc của Phiên Du Ngư.
Vả lại, vì muốn thí nghiệm khả năng của tằm mập, Tần Tang còn cố ý đứng trong màn độc một hồi lâu, tằm mập cũng không lộ vẻ quá gắng sức gì cả.
Nếu được như vậy, coi như đụng phải Phiền Du Ngư Yêu Đan tiền kỳ thì hẳn tằm mập vẫn có thể chống đỡ được một lúc.
Phải biết tằm mập đến hiện tại chỉ mới là đệ nhị biến trung kỳ mà thôi. Đến khi nó chuyển sang đệ nhị biến hậu kỳ hoặc đệ tam biến, việc chống lại sương độc sẽ dễ như trở bàn tay.
Thường thì thần thông của những yêu thú am hiểu độc sẽ không quá xuất sắc. Dựa vào tằm mập, chỗ dựa lớn nhất của chúng nó đã không còn uy hiếp được Tần Tang, chỉ có thể để mặc hắn làm thịt.
Sau này Tần Tang có thể chuyên đi săn độc thú .
Sau vài lượt di chuyển bên trong màn độc, Tần Tang một kiếm chém chết Phiền Du Ngư, kéo xác yêu tới trước mặt lục lọi một phen lại không tìm được Nội đan, trên mặt lập tức lộ vẻ thất vọng.
Tần Tang thành thạo chia nhỏ yêu thi, sau đó kiếm ảnh vòng quanh thân thể, hóa thành một vệt kiếm quang bay thẳng về phía Tây Nam.
Không bao lâu sau, Tần Tang dừng lại trên một hòn đảo hoang.
Lúc này tiểu đội năm người đã chờ sẵn ở nơi đó, sát ý trên người bọn họ còn chưa tan, mùi máu tanh nhàn nhạt, hẳn là mới trải qua một tràng chém giết.
- Tiền bối, của ngài đây ạ.
Ông lão cung kính đưa lên mấy cục xương thú.
Tần Tang thản nhiên thu lấy. Ban nãy trên đường truy giết Phiền Du Ngư trùng hợp gặp phải một bầy yêu. Hắn giết chết bọn chúng, việc sau đó thì giao cho bọn họ xử lý.
Mấy năm nay tiểu đội này đi theo Tần Tang vẫn luôn ăn được sung rụng.
Ánh mắt của bọn họ đều bị nuôi thành kén chọn, linh tài bình thường trên yêu thi đã không còn để vào mắt. Đương nhiên một phần cũng là do túi Giới Tủ hết chỗ cất rồi.
- Tiền bối, bây giờ chúng ta trở về Đô Nham Đảo sao?
Tỷ muội Vương thị sóng vai tiến lại gần cất tiếng hỏi, âm thanh trong vắt.
Trải qua mấy năm ở chung, bọn họ đã khá quen thuộc với Tần Tang, biết rõ Tần Tang là người hiểu được nhân tình thế thái, vì vậy không còn câu nệ như lúc trước.
Nhưng bọn họ vẫn luôn tuân theo mệnh lệnh của Tần Tang. Sau lần tận mắt chứng kiến Tần Tang một mình chém chết đại yêu Yêu Đan, bọn họ càng sùng kính hắn hơn.
- Sao? Các ngươi không muốn trở về?
Tần Tang liếc nhìn túi Giới tử bên hông bọn họ, vừa cười vừa nói.
- Túi Giới Tử đều đầy, lại săn yêu thú thì các ngươi định tìm cái gì để chứa?