Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1020 - Chương 1020: Giấu Giếm

Chương 1020: Giấu Giếm Chương 1020: Giấu Giếm

Tên được xưng là sư huynh lắc đầu nói:

-Điều vi huynh lo lắng không phải là chiến loạn giữa hai tộc mà là những kẻ đục nước béo cò kia. Trước kia đảo chủ uy phong khắp nơi không ai dám lỗ mãng. Bây giờ đảo chủ đột nhiên tuyên bố phong đảo không quản những việc xảy ra bên ngoài đảo, có thể tưởng tượng sau này sẽ hỗn loạn như thế nào. Chiến loạn giữa hai tộc không biết khi nào mới kết thúc, truyền thuyết kể rằng mấy ngàn năm trước đã có một cuộc chiến giữa hai tộc xảy ra, kéo dài hàng trăm năm. Nếu chúng ta bị mắc kẹt trong nơi sâu của Yêu Hải đồng thời dùng hết tiếp tế thì sau này chúng ta phải làm sao?

Vẻ mặt của sư đệ hơi biến đổi,

-Sư huynh, ý của ngươi là tu sĩ của hai tộc trong Yêu Hải cũng sẽ săn giết lẫn nhau?

-Không lẽ có kẻ chủ mưu ở phía sau sao?

Sư huynh khẽ thở dài,

-Nếu không có Nguyên Anh của hai tộc đồng ý thì Nội Hải làm sao lại bộc phát chiến loạn, tu sĩ trong Yêu Hải làm sao thoát khỏi quan hệ với Nội Hải được? Nếu như lần này phong ba vẫn chậm chạp không lắng xuống, những tu sĩ trong Yêu Hải chắc chắn sẽ không quan tâm đến, huống chi bây giờ Yêu Hải cũng đã bị ảnh hưởng rồi. Ngoại trừ Vu tộc ở bên ngoài, những tà tu của Nhân tộc chắc chắn sẽ đục nước béo cò, giết người đoạt bảo khắp nơi, chắc chắn sẽ loạn thành một bầy. Dưới tình huống đó thì lựa chọn duy nhất của chúng ta chính là trốn vào Đô Nham Đảo, nơi đó có Nguyên Anh tọa trấn,ít nhất cơ hội sống sót trong hỗn loạn sẽ lớn hơn một chút.

Nghe lời sư huynh nói, sư đệ tâm phục khẩu phục,

-Sư huynh suy xét chu đáo, là ta nghĩ đơn giản quá rồi...

Sư huynh Ừm một tiếng:

-Lần trước xảy ra hỗn loạn giữa hai tộc đã lâu lắm rồi. Ngay cả sư tôn của chúng ta cũng chưa từng trải qua, sư đệ cũng không biết cũng là bình thường. ôi! Phàm nhân có một câu tục ngữ — thà làm thịnh thế chó, không làm loạn thế người. Những người tu tiên giả chúng ta tại sao lại không thể như thế, chỉ hy vọng trận hỗn loạn này có thể nhanh chóng qua đi ...

Đang nói chuyện, tên sư huynh kia đột nhiên cảm giác được cái gì, ánh mắt chợt thay đổi, hắn đột ngột đứng lên, lấy pháp bảo ra nhìn bên ngoài đại trận hét lớn:

-Ai!

Sư đệ cũng phản ứng theo.

Hai người đứng sóng vai, lạnh lùng nhìn ra bên ngoài.

Huyễn Trận mà họ đặt đã bị phát hiện, có người đang đến gần, hai người vô cùng kinh sợ.

-Hai vị đạo hữu cứ bình tĩnh, lão phu không có ác ý gì mà chỉ định hỏi vài câu thôi ...

Một giọng nói ôn hòa từ bên ngoài vang lên, sau đó một người đeo mặt nạ xuất hiện công khai phía ngoài huyễn trận, dang tay ra biểu đạt thành ý.

Người này chính là Tần Tang đã thay đổi trang phục, hắn tình cờ phát hiện trong đám người này chỉ có hai người tu vi Kết Đan sơ kỳ, nên quyết định hỏi thăm ít tin tức từ bọn họ.

-Nhân tộc đạo hữu?

Nhìn thấy Tần Tang, bọn họ phát hiện hắn chỉ có tu vi Kết Đan sơ kỳ, sắc mặt hai người thả lỏng một chút, nhưng bọn họ vẫn hết sức cảnh giác, bởi vì trong Yêu Hải có rất nhiều tà tu giết người đoạt bảo, mà tất cả đều rất biết ngụy trang.

-Đạo hữu muốn hỏi vấn đề gì, tại sao phải lén lút như vậy?

Tên sư huynh hừ lạnh, ngữ điệu không thân thiện cho lắm.

-Nếu như lão phu không làm như vậy, chắc hai vị đạo hữu sẽ không để lão phu tới gần rồi? Đừng nhìn, quả thật chỉ có một mình lão phu. Nếu như lão phu thật sự là có ác ý sẽ làm chuyện đánh rắn động cỏ sao?

Tần Tang trả lời rồi trầm giọng nói:

-Những tin tức này lão phu có thể lấy một món pháp khí cực phẩm ra đổi, hỏi xong sẽ đi ngay. Khoảng thời gian gần đây lão phu vẫn luôn ở trong Yêu Hải tu luyện, vốn định quay lại Đô Nham Đảo để lấy tiếp tế, nhưng đột nhiên bị phát hiện rằng bầu không khí có chút không đúng. Nhìn thấy hai vị đạo hữu cũng vội vàng trở về ... chuyện gì xảy ra vậy?

Hai người nhìn nhau, tên sư huynh kia do dự hỏi ngược lại:

-Đạo hữu ra ngoài săn Yêu bao lâu rồi?

-Đã bảy tám năm.

Tần Tang báo sai thời gian.

-Đạo hữu đã một mình săn yêu ở Yêu Hải lâu như vậy?

Tên sư huynh kia khẽ thở nhẹ một tiếng, ánh mắt có chút kỳ quái,

-Thảo nào Đạo hữu không biết. Hai năm qua, có rất nhiều chuyện bất thường xảy ra, bắt đầu từ Nội Hải. Ba năm trước, Vu tộc đột nhiên không báo trước làm loạn, chúng ta cũng không biết nguyên nhân gây ra là gì thì Nội Hải đã đánh nhau rồi. Chúng ta tưởng rằng nó sẽ không lan đến Yêu Hải nhanh như vậy, không ngờ, chúng ta vừa rời đảo không bao lâu thì có đệ tử đến thông báo là đảo chủ đã ra lệnh phong đảo, không quan tâm chuyện gì xảy ra bên ngoài hòn đảo, bất chấp những thứ bên ngoài ...

Nghe hai người này nói đến nguyên nhân, trên mặt Tần Tang lộ ra dị sắc.

Đại chiến giữa hai tộc đã thực sự xảy ra!

Khi lực lượng của Bình Ba Cảng tháo chạy, một số người còn cười nhạo họ hèn nhát, nhưng họ không nhận ra rằng chính sự tỉnh táo này đã cứu sống họ. Những tu sĩ Nhân tộc còn ở lại Bình Ba Cảng không biết bây giờ có kết cục gì.

Vu tộc từ trước đến nay luôn yếu thế, sau khi tập thể Nguyên Anh biến mất quay về liền làm loạn Nhân tộc, chẳng lẽ bọn họ đoạt được bảo vật gì có thể tự tin sẽ đánh bại Nhân tộc hay sao?

Hiện tại xem ra sớm đến Yêu Hải là đúng, nếu như vẫn còn ở trong Nội Hải, khi ở trong hỗn loạn không thể chỉ tự lo cho mình.

Hắn không tin tưởng Quỳnh Vũ thương hội, cũng chưa hề nói cho bọn người Nhiễm La vị trí của hắn, chiến loạn giữa hai gia tộc đã xảy ra gần hai năm mà bây giờ mới phát ra tin tức.

Sau đó, Tần Tang hỏi một mạch mấy vấn đề nữa.

Những câu hỏi này người dân Đô Nham Đảo đều biết rõ, cả hai không có gì phải giấu giếm nên họ trả lời từng cái một.
Bình Luận (0)
Comment