Chương 1024: Đây Rồi
Chương 1024: Đây Rồi
Hắn ngay cả Đô Nham Đảo còn không đi, chắc chắn sẽ không bước lên Hồn Thiên Đảo. Hắn cũng đoán được ngoài Hồn Thiên Đảo sẽ có nơi tương tự như phường thị, nhưng không ngờ Hàn Thố lại chủ động đề cập đến nó, hắn đã chuẩn bị thuận nước đẩy thuyền đáp ứng.
Không phải bị hấp dẫn bởi những bảo bối mà Hàn Thố nói, mà Tần Tang định tìm hiểu những tin tức mà mình muốn biết ở trong phường thị, vì vậy liền trực tiếp đi tìm Vạn Thế Chương.
-Không giấu gì Tần Đạo Hữu, thu nhập trong khoảng thời gian này của tại hạ có thể so được với mười năm trước.
Hàn Thố không khiêm tốn cười, chốc lát lại thở dài,
-Tại hạ vốn tưởng rằng Kết Đan trung kỳ là kết cục của ta, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ có thể nhìn thấy một tia hậu kỳ hy vọng. Có cơ hội này, nói không chừng ta sẽ chạm đến được, nếu không, tại hạ cũng sẽ không mạo hiểm mạng sống của mình đi ra bên ngoài ...
Nghe được lời nói của Hàn Thố, một tu sĩ Kết Đan kỳ khác cũng lộ ra bộ dáng âu sầu giống như hắn.
-Đã như vậy, tại hạ sẽ cùng với các vị Đạo Hữu đi một chuyến, hi vọng có thể thu được chút gì đó.
Tần Tang suy nghĩ một hồi rồi đồng ý.
Hàn Thố và mọi người vui mừng khôn xiết, lập tức quyết định cùng nhau lên đường.
Phương hướng bay của bọn họ hoàn toàn ngược lại với Hồn Thiên đảo, hiển nhiên là tiến sâu vào trong Yêu Hải.
Có thể thấy, Hàn Thố bọn họ rất cẩn trọng, phương hướng thường xuyên thay đổi, đội ngũ cũng có chú trọng, Tần Tang không tách riêng lẻ mà là nghe theo chỉ huy của Hàn Thố cùng tiến cùng lùi với đội ngũ.
Kể từ lúc đó, ấn tượng của bọn người Hàn Thố đối với hắn tốt hơn nhiều.
Ba ngày sau, khi mọi người đến một mảnh hải vực không có người, Tần Tang để ý thấy Hàn Thố thỉnh thoảng lấy ra một pháp khí hình la bàn, đây dường như là một loại pháp khí nào đó dùng để điều chỉnh phương hướng hoặc liên lạc.
Cảm nhận được ánh mắt của Tần Tang, Hàn Thố giải thích:
- Vì cần phải đồng thời đề phòng Yêu Tộc và Vu Tộc nên phường thị không có địa điểm cố định, mà cứ cách một đoạn thời gian lại chọn một nơi trong Hải Vực này mở ra một lần. Đúng lúc phường thị cũng sắp khai trương, vốn dĩ chúng ta định đến phường thị nhưng không may lại gặp phải Vu Tộc tặc tử nên mới xảy ra trận chiến này.
-Nhân, Vu hai tộc có rất nhiều đạo hữu chủ động lưu lại ở bên ngoài Hồn Thiên đảo sao?
Tần Tang hỏi.
Hàn Thố lại thay đổi hướng khác, im lặng một lát rồi trầm giọng nói:
-So với tu sĩ trên Hồn Thiên Đảo, số tu sĩ ở ngoài đảo tự nhiên là số ít, nhưng thực ra số lượng không hề ít. Người thành thành thật thật tu luyện, ngoại trừ những người thiên chi kiêu tử Thiên Linh Căn, Song Linh Căn ra, có ai dám nói rằng mình có mấy phần hi vọng với Kết Anh? Hai tộc loạn chiến nguy hiểm, nhưng thật ra thường ngày đi ra ngoài săn Yêu cũng giống như là liếm máu trên lưỡi đao. Rất nhiều Đạo Hữu có trùng ý kiến với ta, thậm chí còn cấp tiến hơn ta.
Tần Tang nghe vậy trong lòng hơi động,
-Ý của Hàn Đạo Hữu nghĩa là hai bên đều đã có tu sĩ Kết Đan hậu Kỳ đứng ra tổ chức nhân lực, hai quân đối đầu nhau sao?
-Còn đáng sợ hơn Đạo Hữu đã nghĩ!
Hàn Thố lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi,
-Không có ràng buộc của đảo chủ, tà tu lại càng làm càn không kiêng dè, lại có rất nhiều kẻ liều mạng gia nhập với bọn họ, chiếm cứ trong Thiên Yêu Hải Vực, bất kể là Nhân Tộc hay Vu Tộc đều không chút lưu tình, là nơi hỗn loạn và đẫm máu nhất bên ngoài Hồn Thiên Đảo. lúc đầu có Đạo Hữu không biết rõ tình hình đến gần Thiên Yêu Hải Vực đều không có ngoại lệ không còn một mảnh xương, cũng không ai biết hung thủ là tộc nào, Đạo Hữu nếu không phải là tiền đồ vô duyên phải liều mạng đánh cược một lần thì tốt nhất không nên đi về phía đông nam của Hồn Thiên Đảo.
-Thiên Yêu Hải Vực?
Sắc mặt Tần Tang hơi đổi.
-A!
Hàn Thố giật mình,
-Suýt nữa thì quên mất rằng Tần Đạo Hữu vừa mới đến Hồn Thiên Đảo. Trong khoảng thời gian này, bên ngoài của Hồn Thiên Đảo thay đổi từng ngày, Đạo Hữu chắc là không hiểu rõ. Đây là bản đồ thường dùng nhất, là những thông tin gần đây thu thập được, chắc sẽ có ích cho Đạo Hữu.
Vừa nói, Hàn Thố vừa ném ngọc giản cho Tần Tang, nói:
-Thiên Yêu Hải Vực trước đây là nơi nguy hiểm nhất bên ngoài Hồn Thiên Đảo, bởi vì vùng biển này được đặt tên dựa theo vô số yêu quái to lớn ẩn núp ở đây.Trong Thiên Yêu Hải Vực chỉ có một con đường đã được xác minh, nhưng vẫn còn nguy hiểm, Đạo Hữu ở Kết Đan trung kỳ hậu kỳ mới dám đi vào. Những người đó đều đang chiếm cứ trên con đường này.
Sau khi vội vàng xem hết bản đồ, thì một tia may mắn cuối cùng của Tần Tang cũng biến mất.
Con đường mà Hàn Thố nói là đường thuyền đi Thiên Yêu Hải Vực, chính là con đường duy nhất để đến hang ổ của Khước Hỏa Tước!
Lúc này, con đường đó đã bị những tên tà tu kia cắt đứt!
Nếu không phải không cẩn trọng liên hệ với tu sĩ bản địa để hỏi thăm tin tức, mà cứ dưới tình huống không biết gì đâm đầu vào thì e rằng dù có Cửu Long Thiên Liễn Phù cũng khó có thể bảo vệ chính mình.
Tần Tang toát mồ hôi lạnh sau lưng, vừa kinh hãi vừa lo lắng.
Con đường duy nhất đã bị cắt đứt, làm thế nào có thể vượt qua Thiên Yêu Hải Vực để đến hang ổ của Khước Hỏa Tước? Chẳng lẽ mình lãng phí nửa năm thời gian cuối cùng tay không sao?
Không biết còn con đường thứ hai nào để đến đi qua Thiên Yêu Hải Vực.
Hàn Thố đang tập trung tìm kiếm phường thị, nên không nhận thấy sự kỳ lạ của Tần Tang.
Một lúc sau, Hàn Thố thở nhẹ một tiếng:
-Đây rồi!