Chương 1034: Khởi Ý
Chương 1034: Khởi Ý
- Cho dù là trong địa động có không an toàn, các vị cũng không cần phải lo lắng. Lấy thực lực các ngươi, có thể ngăn cản được hàn vụ trước khi phá giải được cấm chế. Ngoài ra, bên trong động phủ cũng không có nguy hiểm gì khác, cấm chế trong động phủ đơn thuần chỉ là một loại cấm chế phòng hộ mà thôi.
Hơn nữa Phiền mỗ chưa hề nghĩ tới, mình sẽ độc chiếm toàn bộ bảo vật bên trong, Phiền mỗ cũng không muốn vì ngoại vật và bồi cả mạng của mình vào. Nhưng chúng ta đã nói trước, các ngươi muốn chia chác bảo vật cũng được, nhưng cũng đừng tìm Phiền mỗ đòi thù lao trước đó nữa. Ngoài ra, sau khi phá bỏ cấm chế, nhất định phải để Phiền mỗ chọn trước một kiện bảo vật, sau đó mọi người chia đều, muốn chia như thế nào thì tùy các người.
Thấy tu sĩ mập lùn biết điều như vậy, những người khác cũng không còn gì để nói.
Thanh sam nho sinh nói:
- Chẳng may bên trong động phủ chỉ có một kiện bảo vật, chẳng lẽ Phiền đạo hữu cũng muốn độc chiếm hay sao ?
- Đúng vậy !
Tu sĩ mập lùn quả quyết nói:
- Phiền mỗ trải qua bao nhiêu khổ cực, còn các vị chỉ việc ngồi mát ăn bát vàng, nếu như ngay cả điều kiện này cũng không đáp ứng được, thà rằng Phiền mỗ để nó rơi vào trong tay của Yêu tộc. Dù sai khả năng chỉ có một kiện bảo vật rất nhỏ, nếu quả thực xảy ra tình huống này, ta sẽ đền bù thêm cho các người.
Tần Tang trầm giọng nói:
- Phiền đạo hữu truyền âm ở phường thị nói rằng ngươi biết một con đường biển băng qua Thiên Yêu Hải Vực, không phải là nói dối để lừa gạt Tần mỗ đến đây chứ?
Chúng tu sĩ ở đây đều trông thấy tt cầu mua tin tức ấy trong phường thị, đối với việc này cũng không có gì ngoài ý muốn.
Tu sĩ mập lùn cười nói:
- Tần đạo hữu không cần lo lắng, điều kiện này của ngươi, kỳ thực là đơn giản nhất, thậm chí còn không thể xem như là điều kiện. Bởi vì tòa động phủ này chính là do Phiền mỗ bất ngờ phát hiện ra trên con đường kia, trước khi tiến vào Thiên Yêu Hải Vực, ta sẽ đưa bản đồ cho các ngươi xem trước.....
- Thiên Yêu Hải Vực!
- Động phủ ở Thiên Yêu Hải Vực?
- Ngươi có biết hiện giờ Thiên Yêu Hải Vực nguy hiểm cỡ nào không?
......
Đám người kinh hãi, nhao nhao đứng lên đánh trống ầm ỹ.
Tu sĩ mập lùn đưa tay về phía dưới áp chế:
- Chư vị bình tĩnh chớ có nóng vội, mặc dù động phủ nằm ở Thiên Yêu Hải Vực, nhưng cách rất xa chỗ tụ tập của tà tu. Chư vị đều biết, công nhận là đường biển tiếp giác với vùng cực nam của Thiên Yêu Hải Vực, nơi đó mới là chỗ mà tà tu ngang ngược nhất, mà tòa động phủ này lại nằm ở đầu bắc của Thiên Yêu Hải Vực. Cách nhau xa như vậy, những tên tà tu kia từng tên một đều mang tiếng xấu, trong khoảng thời gian ngắn chẳng thể làm nên chuyện gì đâu, còn không dám chọc giận hai tộc mà mạo hiểm đặt chân chạm tay đến nơi đó......
Bên dưới liên tục thừa nhận, mọi người mới chấp nhận nghe tu sĩ mập lùn giải thích.
Trong lúc nhất thời, trên đảo rơi vào trầm mặc.
Tu sĩ mập lùn cũng không thúc giục, trông biểu hiện của hắn rõ ràng vô cùng tự tin.
Tần Tang đang cân nhắc, trong lòng hắn đã nghiêng về việc đáp ứng, bất luận Nguyên Anh bảo vật có cùng đường biển, đều đáng giá để đi một chuyến.
Tu sĩ mập lùn tuyển chọn nhân thủ, không có ngoại lệ mà đều là tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, mặc dù đều là người xuất sắc, nhưng Tần Tang rất có tự tin với bản thân mình, cho dù đánh không lại, cũng không người nào đuổi được hắn.
Lúc này, Tần Tang nghe thấy nho sinh áo xanh truyền âm đến:
- Tần đạo hữu suy tính thế nào?
Tần Tang bất động thanh sắc hỏi ngược lại:
- Lam đạo hữu đã quyết định đáp ứng Phiền đạo hữu rồi sao?
- Không sai!
Không ngờ, nho sinh áo xanh lại dứt khoát đồng ý:
- Bảo vật mà Phiền đạo hữu lấy ra không phải đồ giả, nếu như đặc biệt muốn hại người, hủy đi ba món chí bảo, lời này không khỏi có phần quá vô căn cứ. Điều làm Lam mỗ lo lắng, kỳ thực là Phiền đạo hữu có thể có điều giấu diếm về hàn vụ hay không. Còn có chính là sau khi phá mở cấm chế, nếu như bảo vật quá quý giá, lòng người khó lường, Lam mỗ sợ rằng sẽ phát sinh ra một loại chuyện không đành lòng nào đó... Lam mỗ muốn kết thành đồng minh với Tần đạo hữu, ý của đạo hữu thế nào?
Ấn đường Tần Tang cau lại, cúi đầu suy tư.
Nho sinh áo xanh lại nói:
- Đạo hữu ngươi nhìn những người khác mà xem, đoán chừng đều có ý nghĩ tương tự Lam mỗ, cũng là do vừa rồi trông thấy Tần đạo hữu đầu tiên, cảm thấy Tần đạo hữu khí độ bất phàm, mới có ý nguyện này...
Tần Tang ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai nữ tu đang cùng tiến đến một cách tự nhiên.
Ba người khác, bao gồm cả tu sĩ mập lùn, đều mấp máy môi, đang trao đổi điều gì đó.
Lúc này, cũng có những người khác truyền âm tới, Tần Tang trả lời từng người cho có lệ, cuối cùng truyền âm đến nho sinh áo xanh:
- Cũng được, lỡ đâu gặp phải nguy hiểm, ta và ngươi có thể lót đệm mà giúp đỡ lẫn nhau...
Một lát sau.
Sau khi hai nữ tu trao đổi xong, lên tiếng trước hướng về phía tu sĩ mập lùn hỏi:
- Phiền đạo hữu dự định ngày nào lên đường, có thể cho chúng ta mấy ngày để thương nghị thử xem, đồng thời chuẩn bị một chút được không?
Tu sĩ mập lùn cười hắc hắc một tiếng:
- Đạo hữu đừng trách Phiền mỗ nhạy cảm, kỳ thực là bảo vật quý giá, không thể không phòng. Chư vị có muốn đi hay không, hãy cho Phiền mỗ một câu trả lời chắc chắn, chúng ta lập tức xuất phát. Bây giờ không quyết định được, Phiền mỗ cũng không thể chờ ngươi, chúng ta liền ly biệt từ đây, coi như chưa từng gặp qua Phiền mỗ.
Nữ tu kia nhăn mày, gật gật đầu, rồi lại thấp giọng nói gì đó với một nữ tu khác, hình như hai người đang tranh chấp.