Chương 1050: Thừa Lúc Vắng Mà Vào
Chương 1050: Thừa Lúc Vắng Mà Vào
Hấp dẫn được đại yêu Hóa Hình kỳ tới, chỉ có loại đẳng cấp bảo vật như hoả diễm mới có thể làm được.
- Thậm chí ngay cả đại yêu Hóa Hình kỳ cũng động tâm, hàn diễm căn bản là giấu không được. . .
Tần Tang cười khổ một tiếng, nhìn chằm chằm bầu trời đêm phía Bắc, thấy ánh sáng màu đỏ càng bay càng xa, trong lòng âm thầm thở phào, con yêu thú này đi thẳng đến hàn diễm, ít nhất tạm thời sẽ không ảnh hưởng đến việc hắn thu thập Vạn Thế Chương.
Có điều, sau khi cầm được Vạn Thế Chương nhất định phải né tránh thật xa, tạm thời không thể trở về đường cũ, đành phải tiếp tục đi theo hướng Nam.
Trong lòng vừa lóe lên ý nghĩ này, sắc mặt Tần Tang đột nhiên biến đổi.
Ngay lúc ánh sáng màu đỏ sắp tiêu tán tại bầu trời đêm phía tây, từ phía Đông xa xôi không ngờ liên tiếp xuất hiện mấy đạo khí tức cường đại đến cực điểm, tốc độ đều dị thường kinh người, dường như đang chạy tới theo ánh sáng đỏ.
Không có ngoại lệ, toàn bộ đều là đại yêu Yêu Đan kỳ!
Một trong số đó ở ngay tại phía Đông của hắn, đang nhằm thẳng tới phía hắn mà chạy tới.
Tần Tang thấy thế không dám lộ mình ra bên ngoài, thu liễm khí tức, lặng lẽ chạy trốn về phía Nam.
Không ngờ, tốc độ của con yêu thú này nhanh đến kinh người.
Con quái vật này là một con Yêu điểu có thân hình to lớn, lông vũ khắp người đều là màu đen, giống như có một ngọn lửa màu đen bám vào trên người, đôi cánh của nó xòe ra dài gần mười mét, vô cùng dũng mãnh.
Con quái vật vỗ nhẹ cánh và lao vút đi như một luồng sáng đen.
Chỉ cần nhìn thấy mấy con yêu điểu lóe lên, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Tần Tang.
Tần Tang thấy thế không khỏi thầm lo lắng, động tĩnh của mật phù và Kiếm Khí Lôi Âm không thể che giấu, nếu không có hai loại thần thông này, tốc độ chạy trốn của hắn quá chậm, không thể kéo dài khoảng cách được.
Những lo lắng của hắn rất nhanh đã trở thành hiện thực.
Con yêu điểu đang càng lúc càng tới gần, đột nhiên con quái vật dường như đã nhận ra điều gì đó,quay đầu về hướng nam, ánh mắt sắc bén đảo qua khắp nơi.
Biển cả bao la hết sức yên ả nhìn như không có bất cứ thứ gì. Nhưng linh giác của yêu điểu cực kỳ nhạy bén, trong mắt lóe lên một tia hung ác, nhìn chằm chằm một chỗ trên mặt biển.
Ngay sau đó, một bóng người đột nhiên từ nơi đó lao ra.
Cửu Long Thiên Liễn Phù, Kiếm Khí Lôi Âm…
Tần Tang sử dụng hết toàn bộ thủ đoạn, tốc độ nhanh chóng đạt tới cực hạn.
Đáy lòng hắn cảm thấy lạnh lẽo, Yêu điểu thật ra là một con đại yêu Yêu Đan Hậu Kỳ, hơn nữa linh giác cực kỳ nhạy bén, dù hắn có ẩn nấp dưới đáy biển không nhúc nhích, nội liễm khí tức, cũng không có khả năng che giấu được.
- ‘Ha!’
Nhìn thấy quang cảnh chạy trốn bắt mắt của Tần Tang, con Yêu điểu tức giận phát ra một tiếng thét chói tai, lập tức đổi hướng bay đi, khí thế có vẻ cực kỳ hung ác, đuổi giết Tần Tang.
Trên mặt biển trống trãi, hai vệt sáng một trước một sau đuổi theo nhau, phá tan sự yên tĩnh của màn đêm.
Trong lòng Tần Tang thầm thở phào nhẹ nhõm, trong cái rủi có cái may, cũng may chỉ có mỗi con yêu thú này đuổi theo hắn, không có kinh động đến những yêu thú khác.
Vào lúc này, đại yêu thay đổi phương hướng bay tới.
Bầu trời tràn ngập yêu khí che kín bầu trời, bóng dáng to lớn phía sau nối tiếp phía trước, không thể nhìn rõ được có bao nhiêu đại yêu. Nếu như nhiều yêu thú như vậy cùng nhau đuổi giết hắn, Tần Tang sẽ phải hoàn toàn tuyệt vọng.
Ngoài ra, bề ngoài của loài Yêu điểu này và những hành động của nó cho thấy mặc dù thân thể của con yêu thú này cực kỳ hùng mạnh nhưng lại không giỏi thuật chạy trốn, tốc độ của nó còn kém hơn cả yêu thú cùng cảnh giới, thậm chí còn chậm hơn Tần Tang một chút.
Tuy nhiên, muốn thoát khỏi con Yêu điểu này một cách dễ dàng cũng là hy vọng hão huyền.
Sức chịu đựng của Tần Tang không bằng con yêu điểu Yêu Đan Hậu Kỳ này, cho dù có thêm Kim Đan và Thi Đan vào chung một chỗ cũng không thể bằng được.
Nếu như hắn cứ chậm chạp không cắt đuôi truy đuổi được thì sẽ rơi vào hoàn cảnh lúng túng.
Con Yêu điểu kia rất cố chấp, đuổi theo không bỏ qua.
Tần Tang chỉ có thể cắm đầu chạy về phía nam, cố hết sức tránh đi hang ổ của Khước Hoả Tước tại Tuyết Sơn, từ phía tây lướt qua, trong lúc vội vàng quay đầu lại, Tần Tang bất ngờ phát hiện trên đỉnh núi Tuyết Sơn có một luồng ánh sáng màu xanh đang mạnh mẽ phun trào ra ngoài.
Trong ánh sáng xanh mơ hồ nhìn thấy có một con Khước Hỏa Tước hình thể vượt trội hơn những đồng tộc khác đang bay ra.
- Con này cũng bị đại yêu hóa hình làm kinh động đến sao?
Tần Tang có thể chắc chắn đây là vương của Khước Hỏa Tước, cuối cùng cũng chịu bay ra khỏi sào huyệt.
Tiếc là khoảng cách quá xa không nhìn ra tu vi của con yêu thú này, hắn còn đang bị yêu điểu đuổi theo, cũng không dám ngang nhiên xông vào nơi đó, tránh cho gặp phải đại yêu vây công.
Tần Tang nghĩ đến đây, càng thêm căm hận con yêu điểu sau lưng hắn, nhưng cũng chỉ có thể rủa thầm trong lòng.
Cửu Long Thiên Liễn Phù và Kiếm Khí Lôi Âm tiêu hao, không biết hắn đã trốn được khoảng cách bao xa, Tần Tang dần dần cảm nhận được dấu hiệu chân nguyên bắt đầu không thể chống đỡ được, trong khi đó, con Yêu điểu sau lưng hắn vẫn đang kiên trì đuổi giết không tha.
Tiếng kêu của loài Yêu điểu giống như tiếng chim đại bàng, tiếng sau còn bén nhọn hơn cả tiếng trước, khiến người ta tâm phiền ý muộn.
Hai mắt nó như đang phun ra lửa, rõ ràng là bị Tần Tang chọc giận, con sâu nhỏ mà nó cho rằng có thể dễ dàng giết chết lại chạy trốn lâu như vậy, hơn nữa khoảng cách lại càng ngày càng xa, khiến cho nó vô cùng tức giận.
Nhưng mà, lúc này Yêu điểu đã phát hiện ra sóng chân nguyên trên người Tần Tang đang càng ngày càng yếu, trong mắt lộ ra một chút đắc ý, nhiều hơn chính là vẻ hung tợn khát máu.