Chương 1051: Đạo Tặc
Chương 1051: Đạo Tặc
Nhưng con Yêu điểu còn chưa đắc ý được bao lâu, chỉ thấy vệt sáng lẩn trốn trên người Tần Tang đã tối sầm lại, sau đó đột nhiên sáng ngời, dao động chân nguyên ngay lập tức khôi phục hoàn toàn sung túc, tốc độ không hề giảm bớt.
Đúng là Tần Tang nhìn thấy tình hình không tốt, lập tức mở gói Thi Đan ra.
Yểu điểu ngẩn ngơ, nó cảm thấy bản thân đang bị trêu chọc, tức giận giậm chân.
Tần Tang nghe thấy tiếng gáy hổn hển ở phía sau trong lòng không hề thả lỏng chút nào, trong tay nắm chặt Tam Quang Ngọc Dịch.
“Rầm …”
Một người một người tranh nhau rượt đuổi ở trên không trung.
Dưới ánh trăng bạc, yêu điểu trắng trợn đuổi giết Tần Tang, yêu khí ngút trời, khí tức mạnh mẽ khiến cho yêu thú trong biển run sợ, không dám đi ra, đây là tin vui duy nhất dành cho Tần Tang.
Lúc này, chân nguyên trong Thi Đan đã tiêu hao mất một nửa.
Tần Tang quay đầu lại, chỉ thấy sau lưng có một đạo hắc quang, ở trung tâm hắc quang hiện ra hai con mắt, dị thường hung ác, làm cho người khác nhìn vào cực kỳ sợ hãi.
Đúng lúc này, một cảnh tượng khiến cho Tần Tang ngạc nhiên mừng rỡ đã xuất hiện.
Không hiểu vì sao, con Yêu điểu đang điên cuồng đuổi theo hắn đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu, quay đầu nhìn về hướng Tây Bắc. Một lúc sau, con yêu điểu hung hăng trừng mắt liếc Tần Tang một cái, lựa chọn từ bỏ truy đuổi, giương cánh, thẳng hướng về phía đó nghênh ngang rời đi.
Lúc này Tần Tang mới lờ mờ nghe thấy tiếng dã thú gầm thét. Hắn lơ lửng trên không trung, nhìn bóng lưng yêu điểu đang rời đi, trong lòng không khỏi nghi ngờ.
Hướng có tiếng thú rống truyền đến chính là hướng mà đại yêu rời đi, lẽ nào là một loại tín hiệu triệu tập nào đó nên con Yêu điểu mới bị buộc từ bỏ truy sát hắn?
Cho dù có chuyện gì xảy ra thì cuối cùng hắn cũng đã thoát khỏi nguy hiểm.
Tần Tang thở dài một hơi, nhớ lại cảnh tượng mạo hiểm vừa rồi lại cảm thấy vô cùng kinh hãi. Nếu thay vào đó là một tu sĩ khác có kỹ thuật chạy trốn kém hơn một chút, thì sớm đã táng mạng trong miệng yêu điểu rồi.
Yêu Hải thật đúng là từng bước nguy cơ.
Nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến nguyên nhân gây ra chuyện này có thể liên quan đến Hàn Diễm, mà Hoàn Diễm và hiện thế chắc chắn cũng có liên quan đến hắn, hắn chỉ có thể âm thầm cười khổ trong lòng.
Sau khi xác nhận con yêu điểu đã rời đi, Tần Tang không dám nán lại ở gần đó, chọn một phương hướng rồi vội vàng rời đi.
Hắn tìm được một cái đảo hoang đặt chân, bố trí động phủ. Tần Tang đặt mông ngồi bệt xuống đất, xốc lại tinh thần vận chuyển công pháp, chân nguyên gần như kiệt quệ dần dần được lấp đầy.
Chờ hắn khôi phục lại toàn bộ sức lực cũng đã là rạng sáng, sau khi Tần Tang từ trong thiền định tỉnh lại, nhớ lại mọi chuyện tối hôm qua.
- Có rất nhiều yêu thú như vậy đều là bị con đại yêu hóa hình kia liên tiếp triệu tập đến sao? Chỉ vì một đoá Hàn Diễm mà phải triệu tập nhiều quái thú như vậy sao, không phải là...
Ánh mắt Tần Tang sáng lên, cảm giác con đại yêu biến hình kia giống như đang điều binh khiển tướng.
- Chẳng lẽ Hàn Diễm đã kinh động đến đảo chủ Hồn Thiên Đảo rồi, đại yêu hóa hình tranh giành với đảo chủ sao? Cho dù như thế nào, ở đây nhất định sẽ hỗn loạn, không thể ở lâu, chỉ là hai con đường trở về đều không thể đi thông được, chỉ có thể tiếp tục chạy trốn về phía Nam. Không biết bao lâu nữa bọn chúng sẽ trở lại, thời gian quá ngắn, hy vọng trước đó có thể bắt được Vạn Thế Chương, chờ đã...
Tần Tang đột nhiên đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc mừng rỡ.
Nếu thật sự giống như cái suy đoán kia, vương của Khước Hoả Tước cũng không dám trái mệnh lệnh của đại yêu hóa hình kia.
Có lẽ tối qua nó đã được đại yêu hóa hình chiêu mộ tới, nên mới không thể rời khỏi hang ổ. Bây giờ rất có thể đã đi theo đại yêu quái hóa hình kia rồi, đây còn không phải là cơ hội tốt nhất hay sao?
Tần Tang càng nghĩ càng thấy khả năng này không nhỏ.
-Tái ông mất ngựa sao biết không phải phúc, quả là không sai. Xảy ra nhiều chuyện như vậy, không nghĩ tới cuối cùng lại đồng ý ở chỗ này. Bất kể đoán đúng hay là không thì cũng đáng để mạo hiểm lẻn vào hang ổ một lần.
Nghĩ đến điểm này, Tần Tang lập tức rời khỏi động phủ, xác định phương hướng rồi nhanh chóng bay về phía núi tuyết.
. . .
Tuyết trắng mênh mang, núi tuyết cao vút.
Từ bên ngoài nhìn vào, hang ổ Khước Hỏa Tước vẫn giống như thường ngày, nhưng Tần Tang đợi một lúc mãi vẫn không thấy Khước Hỏa Tước ra ngoài kiếm ăn.
Việc có điểm khác thường, chắc chắn có quái!
Tần Tang suy nghĩ một chút, bóng dáng lặng yên ẩn vào hư không, im lặng đến gẩn đảo nhỏ cạnh núi tuyết. Sau khi đến chân núi thì lặng lẽ lao lên đỉnh núi.
Tốc độ của hắn không chậm, rất nhanh đã đến gần đỉnh núi mà không bị phát hiện.
Đỉnh núi tuyết là hình tròn, hình dạng giống như núi lửa, không thể nhìn thấy đáy bên trong nó. Kỳ quái là xung quanh miệng núi tràn ngập tuyết trắng, đồng thời có hàn khí liên tục không ngừng toả ra từ dưới đáy, tựa như động huyền băng.
Vì vậy mà vách đá bên trong miệng núi bao trùm một tầng băng thật dày, hình thành nên tường băng. Càng đi vào sâu, không gian càng rộng rãi, có vô số tảng băng bén nhọn treo ngược, nhìn có vẻ vô cùng nguy hiểm.
Hơn nữa trên tường băng lại có vô số chỗ trống to như đầu người, bên trong những lỗ hổng này chính là Khước Hỏa Tước đang nghỉ ngơi!
Tần Tang ghé vào miệng núi, nhìn chăm chú hang ổ giống tổ ong phía dưới. Đến tận bây giờ mà Khước Hỏa Tước vẫn không phát hiện hắn khiến cho Tần Tang càng nắm chắc hơn.
Hàng ngàn hàng vạn con Khước Hoả Tước nghỉ bên trong miệng núi, lúc này lại yên tĩnh khác thường. Chỉ có trên miệng núi có một ít Khước Hỏa Tước lớn bay xung quanh để canh gác, truyền ra âm thanh đập cánh mạnh mẽ.