Chương 1052: Luyện Chế Pháp Bảo
Chương 1052: Luyện Chế Pháp Bảo
Ngoại trừ bọn chúng ra, Khước Hỏa Tước khác đều nghỉ ngơi trong sào huyệt của mình. Phòng vệ của Khước Hỏa Tước vô cùng nghiêm ngặt, một tầng lại một tầng, điều hành có thứ tự.
Tần Tang yên lặng quan sát một hồi, duỗi tay mò vào túi Thi Khôi, hai cỗ Phi Thiên Dạ Xoa một trái một phải lặng lẽ lướt về hai bên miệng núi.
Sau khi chúng nó vào chỗ, Tần Tang ra lệnh, đồng loạt động thủ.
'Ầm! Ầm!'
Hai cỗ Phi Thiên Dạ Xoa cùng nhau hiện thân, quyền phong ngưng tụ thành một đám thi khí, mạnh mẽ đánh vào miệng núi.
Tầng cảnh giới cao nhất của Khước Hỏa Tước bị oanh sát trong nháy, đồng thời thi khí tiếp tục tràn ngập, ăn mòn Khước Hỏa Tước khác.
Một khoảng thời gian sau, bên trong miệng núi đột nhiên loạn hết cả lên, theo từng tiếng thét, từng bóng dáng hư ảo màu lam chen chúc ra khỏi cửa, dần tạo thành một bầy chim to lớn giữa không trung.
Bầy chim nhìn như hỗn loạn nhưng thực ra có một loại quy luật nào đó.
Bọn chúng xông đến chỗ Phi Thiên Dạ Xoa đang đại khai sát giới rồi thét lên, hai đám hàn khí nhanh chóng tụ lại giữa bầy chim, hàn khí nồng đậm mơ hồ biến thành một viên băng tinh.
"Vương của bọn chúng thật sự không ở! May mắn không ở đây, uy lực của hai viên băng tinh này đã tuyệt đối không thể xem thường rồi, nếu là vương của chúng nó thì còn đến mức nào nữa?"
Tần Tang lặng yên ghé sát mặt tuyết, cảm ứng được khí tức của băng tinh, sắc mặt hơi ngưng trọng, vội vàng ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa trốn xuống dưới núi, du đấu với bọn chúng, tiến hành kiềm chế.
Ngay sau đó, chính hắn sẽ thừa dịp nhảy vào núi cửa.
Lúc này số Khước Hỏa Tước ở lại trong núi canh gác chỉ là số ít. Còn những Khước Hoả Tước ở trong sào huyệt không dám động đậy kia thì càng không thể phát hiện ra hắn.
Tần Tang thuận lợi giấu diếm được cảm giác của Khước Hỏa Tước, nhanh chóng đi xuống.
Hàn khí phía dưới càng ngày càng nặng, phía dưới miệng núi là hàn băng cực kỳ dày, Tần Tang tìm khắp nơi, cuối cùng tìm được một khe hở.
Xuyên qua khe băng vòng vèo đó thì thấy dưới đáy không chật hẹp mà có một không gian lớn. Nhìn thấy khung cảnh trong không gian, thân thể Tần Tang hơi dừng lại.
Sâu trong mảnh không gian này, có một đám hàn khí vô cùng tinh thuần ngưng tụ không tan, xoay chầm chậm.
Ở trung tâm của hàn khí, mơ hồ có thể nhìn ra một gốc ngọc thụ lớn chừng bàn tay!
-Vạn Thế Chương!
Hai mắt Tần Tang sáng lên, cuối cùng cũng tìm được Vạn Thế Chương!
Nhưng hắn cũng không đắc ý mà quên đi tình hình, thận trọng dò xét bốn phía, bên ngoài hàn khí có ba con Khước Hỏa Tước trông coi, đều là Yêu Linh kỳ đỉnh phong, ngoại trừ bọn chúng ra thì cũng không có bóng dáng Khước Hỏa Tước khác.
"Xem ra vương của bọn chúng quả thật đã bị dụ đi, ba con thủ vệ này không đáng lo. Phiền phức là Hàn khí này, chắc là do Khước Hỏa Tước vương lưu lại, dùng để bảo hộ Vạn Thế Chương, đoán chừng là ngưng tụ sức mạnh của cả một tộc, chắc chắn vô cùng vướng tay vướng chân. May mắn yêu không tinh thông cấm chế như người tu hành, thủ pháp của hàn khí này cực kỳ thô, không phải là không có cơ hội để thừa dịp."
Tần Tang suy nghĩ, lặng lẽ lấy ra Thập Phương Diêm La Phiên, chìa tay ra, Cửu U Ma Hỏa chia thành ba phần, bay vụt đến chỗ ba con Khước Hỏa Tước.
Dưới việc Tần Tang có ý định tập kích thì ba con Khước Hỏa Tước không thể phản kháng.
'Ầm ầm ầm. . .'
Ba tiếng giòn vang, điểm yếu của Khước Hỏa Tước bị Ma Hỏa xuyên qua, ngã xuống đất.
Tần Tang lách mình đi đến phía trước hàn khí, sau khi quan sát một hồi, suy nghĩ một chút rồi thu toàn bộ Cửu U Ma Hỏa về, hóa thành một thanh Hắc Kiếm, mạnh mẽ đâm vào hàn khí.
Chỉ nghe một tiếng vang quái dị, hàn khí đang xoay tròn đột nhiên trở nên chậm chạp, không ngừng lay động.
Quả nhiên Cửu U Ma Hỏa là khắc tinh của Khước Hỏa Tước, trên mặt Tần Tang lộ ra vẻ tươi cười, tiếp tục gia tăng chân nguyên dung nhập vào ma phiên.
Hàn khí dao động càng thêm kịch liệt, ầm một tiếng, cuối cùng cũng bị phá ra một lỗ hổng, Tần Tang nhắm chuẩn thời cơ, lách mình xông vào, trong nháy mắt cảm giác được thanh lương ập tới.
Hàn khí tự phát đối kháng Cửu U Ma Hỏa, đang chậm rãi khép lại, việc này không nên chậm trễ, Tần Tang lấy ra một thanh kim đao rồi ngồi xổm xuống quan sát gốc ngọc thụ.
Ngọc thụ chỉ lớn chừng bàn tay, bộ rễ cắm sâu vào lòng đất dưới tầng băng, thân cây thô ráp, cành lá rậm rạp, cái gì cần có đều có. Chất ngọc hiện ra màu xanh lục dày đặc, cho người ta một loại cảm giác sinh cơ bừng bừng.
Nếu không biết rõ thì ai có thể nghĩ đến đây chỉ là một loại kỳ ngọc, không có sinh mệnh cơ chứ?
Vạn Thế Chương sợ kim.
Tần Tang một tay cầm hộp ngọc, một tay khác nắm vuốt kim đao, cẩn thận từng li từng tí lướt qua gốc Vạn Thế Chương, nhẹ nhàng cắt nó, thu vào trong hộp ngọc.
Chỉ cần không đào đi phần gốc thì Vạn Thế Chương sẽ vẫn còn chậm rãi mọc ra, Tần Tang đương nhiên sẽ không làm loại chuyện đầm cạn cá con này.
Hái được Vạn Thế Chương, Tần Tang lập tức thu vào, thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Trên đỉnh núi đã loạn thành một đám, Phi Thiên Dạ Xoa tuân theo mệnh lệnh Tần Tang, thu hút sự chú ý của Khước Hỏa Tước, thừa nhận không biết bao nhiêu lần oanh kích của hàn khí, bị đánh chạy trối chết.
Tần Tang hiện thân, thu hồi Phi Thiên Dạ Xoa, lập tức thôi động mật phù nghênh ngang rời đi.
Khước Hỏa Tước truy kích một hồi nhưng bị Tần Tang bỏ xa, tốn công vô ích mà lui về.
Cuối cùng cũng đạt được ước muốn, tâm trạng Tần Tang vui vẻ, xác định phương hướng rồi bay về phía Nam.
Bay thẳng đến gần mảnh Hải Vực này, lại đến một chỗ không dấu chân người ở phía trước, Tần Tang mới tìm một tòa đảo nhỏ có Linh mạch, mở ra một tòa động phủ, chuẩn bị thường trú ở đây.
Bận rộn xong chuyện khác, Tần Tang lấy ra Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn Âm Hoàn, Vạn Thế Chương và mấy loại linh tài khác, chuẩn bị luyện chế pháp bảo!