Chương 1056: Thưa Thớt
Chương 1056: Thưa Thớt
Nhưng để cho Tần Tang vui mừng là, hắn phát hiện sau khi Song Đầu Hống sử dụng thần thông phân ảnh thì hơi thở lại trở nên suy yếu thêm mấy phần, cuối cùng sách lược của hắn cũng có hiệu quả.
Chạy trốn suốt một đêm này, Tần Tang không phải là không có cơ hội chặn đứng Song Đầu Hống. Nếu như hắn không tiếc trả cái giá lớn mà vận dụng mật phù và Kiếm Khí Lôi Âm thì hiện tại tốc độ Song Đầu Hống sẽ không bằng Tần Tang.
Nhưng hắn không có làm như vậy, mà là giữ khoảng cách sau lưng Song Đầu Hống, không ép chặt, để nó cho là mình có hy vọng chạy trốn, nhưng lại không cho nó thời gian thở dốc.
Dưới sự quấy rối của Tần Tang, Song Đầu Hống vốn bị thương lại bị ép tiêu hao mấy lần, sử dụng thần thông hóa giải nguy nan, hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà.
Phong nhận đánh tới, Tần Tang không hề hoang mang.
'Xèo!'
Kiếm quang vờn quanh trên người Tần Tang lóe lên một cái rồi biến mất.
Từng cơn Lôi âm.
Một phút sau, Ô Mộc Kiếm xuất hiện phía trước phong nhận, kiếm ảnh lóe lên, phân ra một tia kiếm quang, một trái một phải đón lấy hai đoàn phong nhận.
Cùng lúc đó, Tần Tang ngửa đầu hét dài một tiếng, lệnh cho Thanh Giao và Phi Thiên Dạ Xoa nhanh chóng chạy đến.
Hỏa hầu cũng đã sắp tới thời điểm thu lưới!
Nhưng tu vi Song Đầu Hống là Yêu Đan trung kỳ, phản kích lúc bỏ mạng chắc chắn sẽ cực kỳ mạnh mẽ, sức mạnh của Tần Tang có hơi không đủ.
Huống chi mục đích của hắn cũng không phải giết chết Song Đầu Hống, mà là bắt sống.
Lúc này, Phi Thiên Dạ Xoa vừa giao thủ với ảnh ảo của Song Đầu Hống, nghe được tiếng gào của Tần Tang, dùng một bàn tay bổ đôi hư ảnh, quay đầu bước đi. Thanh Giao vừa mới nhìn thấy hư ảnh của Song Đầu Hống, nghe tiếng thì do dự một chút, cũng lựa chọn trở về.
'Ầm!'
Phong nhận và linh kiếm đụng nhau, vô số mạnh vụn màu xanh bắn ra, phong nhận dần dần tán loạn.
Ô Mộc Kiếm rung động, phát ra tiếng kiếm ngân vang, thoát khỏi phong nhận, kiếm mang lóe lên, bay vụt đến trước mặt Tần Tang.
Lần này, có vẻ Tần Tang hơi chiếm thượng phong.
Khiến hắn ngoài ý muốn là, sau khi bắn ra phong nhận, Song Đầu Hống lại không trốn, xoay người nhìn chằm chằm hắn, bên trong con ngươi lấp loé ánh sáng hung hãn, đầu lâu hơi cúi thấp, răng nanh lộ ra, phát ra từng tiếng gầm nhẹ.
Trong lòng Tần Tang run lên, biết rõ Song Đầu Hống có thể đang muốn liều mạng.
Ý nghĩ này vừa lóe qua, bóng dáng Song Đầu Hống trở nên hư ảo, tiếp đó hai hư ảnh phân ra từ trên người nó rồi đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Tần Tang thầm nghĩ trong lòng là không tốt, thân thể lập tức bay ngược.
Một phút sau, ba con Song Đầu Hống đồng loạt bổ nhào vào chỗ Tần Tang vừa đứng, nếu không phải hắn ứng đối kịp thời thì lần này đã bị Song Đầu Hống xé thành mảnh nhỏ rồi.
Song Đầu Hống vồ hụt, không buông tha.
Phong Dực của nó nhẹ nhàng chấn động, lại cùng vỡ vụn, hóa thành phong nhận phô thiên cái địa, đồng thời chân thân và huyễn ảnh cũng lại đánh tới lần nữa.
Đáng tiếc lúc này Thanh Giao và Phi Thiên Dạ Xoa đã đuổi đến.
Tần Tang thành thạo điêu luyện tránh đi phong nhận, tìm đúng huyễn ảnh của Song Đầu Hống, ra lệnh Thanh Giao và Phi Thiên Dạ Xoa xé nát, rồi sau đó ba bên vây công Song Đầu Hống.
Đánh cược lần cuối thất bại, Song Đầu Hống càng trở nên yếu ớt, Phong Dực cũng đánh mất, không thể đối mặt với vây công, đỡ trái hở phải, tình huống càng thêm không ổn.
Lòng Song Đầu Hống nóng như lửa đốt, không tiếc tiêu hao bản nguyên, phản kích mấy lần nhưngvđều bị Tần Tang dễ dàng hóa giải.
Sau cùng, Song Đầu Hống rơi vào tuyệt vọng, ngửa mặt lên trời gào thét thảm thiết, miệng của một đầu lâu trong đó mở rộng, có một đạo mây xanh bắn ra.
Bên trong mây xanh bọc một đan hoàn.
Yêu Đan!
Mây xanh nhìn vô cũng thê lương mà đẹp đẽ, Yêu Đan lay động không ngừng, một loại hơi thở mạnh mẽ lan toả từ trong mây xanh ra.
Song Đầu Hống muốn tự bạo Yêu Đan.
Đối mặt cảnh này, Tần Tang lại không hề kinh hãi, hai tay hắn vung lên, ba đạo u quang bắn ra, 'Xoạt xoạt xoạt' rơi vào bên cạnh Song Đầu Hống, lập tức hóa thành ba cây Đại Quỷ Phiên, bay phấp phới giữa sóng gió.
Mười lăm năm này, Tần Tang làm việc vô cùng buồn tẻ, chỉ có săn yêu và tu luyện.
Hắn một lòng tránh cục diện loạn lạc của hai tộc, cho nên những năm này không chỉ không trở về, trái lại ỷ vào công năng dự cảnh của Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn, càng lúc càng vào sâu Yêu Hải.
Mười lăm năm, hắn chưa từng tiếp xúc qua bất kỳ một tu tiên giả nào.
Chịu đựng sự cô đơn này, đối với hắn đã quyết chí thề tu tiên cũng không khó.
Trong lúc Tu luyện, hắn vẫn luôn suy nghĩ.
Trước khi Thất Sát Điện mở ra lần tiếp theo, hắn đột phá Kết Đan trung kỳ cũng không thành vấn đề, nhưng muốn tiếp tục đột phá hậu kỳ, khẳng định là không thể nào.
Không thể đột phá cảnh giới thì khoảng thời gian sau khi đột phá Kết Đan trung kỳ nếu tếp tục tu luyện hiệu quả cũng sẽ không lớn.
Như thế nào mới có thể cấp tốc tăng cao thực lực của mình, chuẩn bị cho sau này tiến vào Thất Sát Điện?
Hai con đường dễ thấy nhất, một là chú ý Luyện Thể, một là kiêm tu Nguyên Thần, tăng cường thần thức.
Bên trong chiến lợi phẩm trước kia của Tần Tang cũng may mắn có pháp môn tương tự, nhưng đều rất bình thường, hiệu quả chỉ có thể nói mỗi người một ý, bao gồm cả những công pháp Bảo Tháp Phong Thiếu Hoa Sơn cất giấu, chả có tác dụng gì với tu sĩ Kết Đan kỳ.
Vốn dĩ, nếu như không phải do Đông Dương Bá tính toán, Tần Tang về đến sư môn thuận lợi kết đan, thì sẽ có thể tiếp xúc với cất giấu quan trọng nhất của Thiếu Hoa Sơn, chắc hẳn sẽ không thiếu pháp môn tương tự.
Công pháp tu luyện thần thức và luyện thể vốn đã không thấy nhiều, công pháp cực phẩm cực kỳ thưa thớt. Tần Tang không muốn gia nhập những tông môn khác, chịu trói buộc, có thể gặp được cơ hội nhận được pháp môn tương tự lại càng ít.