Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1057 - Chương 1057: Phân Thần

Chương 1057: Phân Thần Chương 1057: Phân Thần

Càng nghĩ, Tần Tang đành phải suy nghĩ đến cách khác.

Ví như Thi Đan.

Sau khi Kết đan, Thi Đan vẫn bị Tần Tang để làm dự bị, vào lúc chân nguyên hao hết thì giải phong Thi Đan, sẽ có sức chịu đựng mạnh hơn tu sĩ cùng cảnh giới.

Tần Tang cảm thấy cứ dùng Thi Đan không dễ kiếm được như vậy thì hơi phí của trời, phải nên phát huy ra tác dụng càng mãnh liệt hơn thì mới xứng với vất vả của mình năm đó.

Sau khi suy nghĩ một hồi thì trong lòng Tần Tang nảy ra một ý tưởng.

Có thể mượn Kim Đan và Thi Đan để đồng thời thôi động hai loại pháp bảo không?

Cứ như vậy, vào lúc hắn đang sử dụng một kiện pháp bảo giao chiến với kẻ địch thì sẽ nắm bắt thời cơ, đột nhiên đánh một kiện pháp bảo khác ra, nhất định có thể khiến cho kẻ địch luống cuống tay chân, không thể ứng đối.

Nghĩ đến đây, Tần Tang lại bắt đầu quá trình thử nghiệm dài dằng dặc.

Cùng lúc thôi động hai kiện pháp bảo, không đơn giản chỉ là nhất tâm nhị dụng mà còn là khảo nghiệm cực lớn đối với thần thức và chân nguyên của tu tiên giả.

Có thể dùng chân nguyên dồi dào trong Thi Đan, khó khăn ở chỗ sau khi Tần Tang giải Thi Đan, làm sao mới có thể khiến hai cỗ chân nguyên không xảy ra xung đột trong cơ thể, chung sống hài hòa, không xảy ra hỗn loạn trong lúc thôi động pháp bảo.

Lúc đầu, Tần Tang không có manh mối gì.

Sau khi giải phong Thi Đan, thử nghiệm đồng thời thôi thúc hai loại chân nguyên, đan điền và kinh mạch biến thành chiến trường, lần nghiêm trọng nhất là suýt nữa khiến đan điền của Tần Tang trọng thương.

Tần Tang không hề từ bỏ, làm ra đủ loại thử nghiệm, trải qua quá trình thử nghiệm vô cùng dài, cuối cùng Tần Tang tìm được một cơ hội, nhìn thấy một tia ánh sáng ban mai.

Hắn phát hiện, muốn đồng thời thôi động hai loại chân nguyên thì thần thức nhất định phải đủ mạnh, hạn chế lớn nhất hiện tại là ở thần thức.

Mặc dù tu luyện « Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương », thần thức Tần Tang mạnh hơn tu sĩ cùng cảnh giới một bậc, nhưng vẫn không đủ.

Hơn nữa, thần thức ảnh hưởng đến chân nguyên, thôi động hai loại pháp bảo thì sẽ có yêu cầu cao hơn đối với thần thức.

Tần Tang vô cùng hưng phấn bỏ ra càng nhiều tinh lực, phân ra một ít thời gian tu luyện, chọn lựa ra những pháp môn luyện thần thức mà hắn lấy được trước đó, thử nghiệm từng cái, đáng tiếc những pháp môn này không tinh thâm cho lắm, hiệu quả cũng không rõ ràng.

Cho dù là như thế, nhưng theo thời gian trôi qua, cuối cùng hắn cũng có thể khiến cho hai loại chân nguyên cùng tồn tại ở trong cơ thể!

Mặc dù không thể khiến hai loại chân nguyên có tính chất hoàn toàn khác biệt dung hợp, nhưng cái này cũng đủ để cho Tần Tang cảm thấy chấn phấn, hắn lập tức bắt đầu thử nghiệm phân tâm thôi động hai loại pháp bảo.

Cho đến hôm nay đã có chút hiệu quả.

Vừa rồi trong lúc thôi động Ô Mộc Kiếm vây công Song Đầu Hống, Tần Tang cũng đã chuẩn bị Thập Phương Diêm La Trận.

Tạm thời hắn còn chưa thể đồng thời thôi động hai kiện pháp bảo đối địch, nhưng vào lúc sử dụng Ô Mộc Kiếm thì đồng thời có thể khiến Thập Phương Diêm La Phiên đã lăng yên bày xuống đánh ra trong nháy mắt.

Mà trước đó cần thời gian chuẩn bị nhất định nên có thể sẽ bị địch thủ thừa lúc vắng mà vào.

Chính nhờ năng lực này, Tần Tang vẫn luôn chờ đợi thời cơ này, ép Song Đầu Hống vào đường cùng phải tự bạo Yêu Đan, lập tức đánh ma phiên ra, Cửu U Ma Hỏa trong nháy mắt nhào về phía mây xanh và Yêu Đan.

Cảm giác được khí tức của Cửu U Ma Hỏa.

Trong lòng Song Đầu Hống tràn đầy bất an.

Có thể khiến cho nó đang muốn chết mà cũng cảm thấy bất an, chắc chắn là gặp phải việc càng bi thảm hơn.

Lúc này nó lại muốn tự bạo Yêu Đan, đáng tiếc đã muộn, Cửu U Ma Hỏa dễ dàng xuyên thấu mây xanh, xung kích Yêu Đan, nhất thời ánh sáng Yêu Đan trở nên cực kỳ ảm đạm.

Yêu Đan quan trọng nhất của Song Đầu Hống bị Ma Hỏa trực tiếp trùng kích, kêu la thảm thiết, Thanh và Phi Thiên Dạ Xoa bắt lấy thời cơ, một trái một phải tiến hành vây công, không hề nương tay chút nào.

Bên trong sóng gió truyền ra từng tiếng gầm rú thê lương.

Đợi gió êm sóng lặng, Song Đầu Hống bị Phi Thiên Dạ Xoa bóp cổ, lết trên mặt nước, mình đầy thương tích. Nó vẫn còn một hơi, không bị đánh chết, nhưng vẫn không phục, hai cái đầu lâu quật cường nâng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Tần Tang, hận không thể nuốt sống kẻ thù.

Bóng dáng Tần Tang lóe lên, xuất hiện trước mặt Song Đầu Hống.

Lúc này, bọt sóng dội một cái, Thanh Giao bơi đến dưới chân Tần Tang, thấp thỏm nhìn hắn.

Tần Tang liếc Thanh Giao, đưa tay vỗ đan điền, một tiếng vòng âm thanh thúy truyền tới, tiếp đó Dương Hoàn trên cổ Thanh Giao nhẹ nhàng chấn động, tự động rụng xuống, bay trở về lòng bàn tay Tần Tang.

Thanh Giao lung lay não đại, lúc này mới cảm giác được trói buộc trên người mình biến mất.

Nó hơi khó có thể tin, gông xiềng tụa như sẽ ở trên người một đời, vậy mà dễ dàng phá giải như vậy?

Thanh Giao lao vào nước sâu, ló đầu ra từ từ một chỗ khác trên mặt biển, thấy Tần Tang không có ý định truy kích, chỉ nhàn nhạt nhìn nó, lúc này mới tin tưởng Tần Tang thật sự thả nó đi.

Thanh Giao nhìn chằm chằm Tần Tang, hét một tiếng thật dài, chỉ lộ ra vây lưng bén nhọn, càng đi càng xa, cuối cùng biến mất ở điểm cuối của tầm mắt.

Tần Tang đưa mắt nhìn Thanh Giao rời đi.

Sở dĩ thả nó một con đường sống, một là vì Thanh Giao ở cùng hắn nhiều năm như vậy, cũng xem như cần cù chăm chỉ. Thứ hai những năm này hắn thu hoạch tương đối ổn, không chỉ có một viên Yêu Đan, thiếu một Yêu Đan cũng không đáng kể.

Linh trí Song Đầu Hống không thấp, thấy cảnh này, đã rõ tác dụng của Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn. Nó giãy dụa mãnh liệt, đáng tiếc đã là nỏ mạnh hết đà, bị Phi Thiên Dạ Xoa nhẹ nhàng trấn áp.
Bình Luận (0)
Comment