Chương 1058: Con Đường Phía Trước Thế Nào
Chương 1058: Con Đường Phía Trước Thế Nào
Tần Tang nhìn xung quanh, ở gần vô cùng yên lặng, không có dấu hiệu của đại yêu, nhưng hắn vẫn không quá yên tâm.
Từ tối hôm qua đến bây giờ, truy sát Song Đầu Hống lâu như vậy, lại đại chiến một trận ở nơi này, nói không chừng đã kinh động đến đại yêu nào đó rồi.
Tần Tang không dám tiếp tục lưu lại nơi đây, ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa nắm Song Đầu Hống lên, vội vàng rời đi, cuối cùng tìm được một chỗ Hải Vực yên lặng ở phía xa, mới dừng lại để chuẩn bị thu phục Song Đầu Hống.
Hai tay Tần Tang vung lên, Dương Hoàn bay đến đỉnh đầu của Song Đầu Hống, lơ lửng bất động.
Cùng lúc đó, Tần Tang ngồi khoanh chân trên không trung, miệng lẩm bẩm, Dương Hoàn lung lay, tiếp đó từng đạo vòng ảnh bay từ trong ra, hạ xuống thân Song Đầu Hống.
Song Đầu Hống đột nhiên không giãy dụa nữa, thân thể cứng ngắc, không nhúc nhích.
Nhưng mà đối kháng cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
Hai mắt Tần Tang nhắm chặt, toàn lực thôi động pháp bảo, theo việc càng ngày càng nhiều vòng ảnh xâm nhập vào trong cơ thể Song Đầu Hống, thần hồn Song Đầu Hống phản kháng cũng càng ngày càng bạo liệt, khiến cho Tần Tang không dám thả lỏng chút nào.
Cuộc chiến không một tiếng động giữa hai bên lại tiếp tục, bên trong con ngươi của Song Đầu Hống tràn đầy hung hãn mãnh liệt.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ánh mắt nó bắt đầu trở nên không hung lệ như vậy nữa, thỉnh thoảng xuất hiện dấu hiệu mất tập trung.
"Nếu không phải trước đó tận lực tu luyện thần thức thì có thể sẽ không trấn áp được kẻ này!"
Tần Tang thầm nghĩ, mở mắt ra nhìn thấy Song Đầu Hống đang mê man, mỉm cười rồi khẽ quát một tiếng, "Rơi!"
Dương Hoàn chấn động, đột ngột rơi xuống trên cổ Song Đầu Hốn.
Trong chốc lát, một chút phản kháng cuối cùng của Song Đầu Hống biến mất không còn tung tích, ghé sát vào trên mặt biển, không nhúc nhích.
Tần Tang vẫy tay, Phi Thiên Dạ Xoa bay trở về túi Thi Khôi, hắn lướt đến phía trước Song Đầu Hống, phát hiện tốc độ tiêu hao của Song Đầu Hống rất nhanh, bị thương quá nặng, lại chịu xung kích của Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn nên đã ngất đi.
Kiểm tra thương thế của Song Đầu Hống xong, Tần Tang lấy ra một viên linh đan, nhét vào miệng Song Đầu Hống, tiếp đó trong lòng hơi động, Dương Hoàn tuôn ra bạch quang.
Một phút sau, Song Đầu Hống biến mất không thấy gì nữa, mà ở cổ tay Tần Tang lại có thêm một thủ hoàn tinh tế.
Thương thế của Song Đầu Hống rất nặng, cũng may Tần Tang còn có rất nhiều đan dược chưa dùng hết, chỉ cần để nó tĩnh dưỡng một đoạn thời gian thì sẽ có thể khôi phục.
Sau này sẽ có một con Yêu Đan trung kỳ làmtọa kỵ!
Dù tính cách Tần Tang thật tốt nhưng cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ tươi cười, lắc lắc cổ tay, nhằm một phương hướng rồi nghênh ngang rời đi.
"Đã đến đây mười lăm năm, cũng cần phải trở về rồi."
Động phủ truyền ra một tiếng than khẽ.
Tần Tang nhìn quanh một vòng, động phủ bày biện đơn giản, nhưng cũng không đơn sơ, đáng quý là linh khí vô cùng dồi dào, không hề kém hơn động phủ tinh phẩm chút nào.
Có thể tìm được một động phủ cao cấp như vậy giữa Yêu Hải mênh mông là việc vô cùng may mắn.
Những năm này hắn rất hài lòng với sinh hoạt trong Yêu Hải, quả thực là vui đến quên cả trời đất.
Có Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn dự báo, số lần Tần Tang thật sự gặp phải nguy hiểm có thể đếm được trên đầu ngón tay, đan dược chuẩn bị trước khi đi hiện tại vẫn còn lại khá nhiều.
Với tính cách của hắn, dùng hết rồi trở về cũng không muộn. Đáng tiếc trên tay chỉ có hai đóa Lục Biện Điệp Cận, hôm nay chỉ còn thừa lác đác, nếu không trở về thì Thiên Mục Điệp sẽ đoạn lương.
Chắc hẳn Lục Biện Điệp Cận trên Hồng Diệp Đảo đã thành thục rồi, nhưng Tần Tang hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài cả, không biết loạn lạc giữa hai tộc đã đến mức nào, có thể thuận lợi đi đến Hồng Diệp Đảo hay không thì vẫn còn là ẩn số.
Những năm gần đây, tu vi của Tần Tang từng bước một tăng cao, đồng thời hai linh trùng cũng đang dùng tốc độ kinh người mà trưởng thành.
Mới vừa đặt chân ở nơi này không bao lâu, tằm mập đã hấp thu xong độc đan rồi, không ngoài dự liệu, thuận lợi chuyển đến đệ nhị biến trung kỳ.
Điều mà Tần Tang không nghĩ tới là sau khi chuyển đến trung kỳ, tốc độ hấp thu độc đan của nó càng lúc càng nhanh, mà hiệu quả độc đan lại không rõ ràng như trước đó nữa.
Hấp thu toàn bộ độc đan Tần Tang chuẩn bị cho nó xong Tần Tang, còn kém một đoạn nữa mới đột phá hậu kỳ, mà tác dụng của độc đan lại càng ngày càng yếu.
Tần Tang thấy thế thì lấy ra Yêu Đan thật sự của độc thú cho nó, tằm mập trải qua khó khăn ban đầu, cuối cùng cũng có thể trực tiếp hấp thu Yêu Đan độc thú, khiến cho Tần Tang âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nếu không được thì thật đúng là không biết lấy đồ vật gì để nuôi dưỡng tằm mập nữa.
Năng lực của tằm mập cũng được kiểm chứng qua mấy lần đại chiến với độc thú.
Thất thải quang hóa thành Tịch Độc Giáp, hiện tại cũng đã có thể chống lại độc của độc thú Yêu Đan sơ kỳ.
Tịch Độc Giáp mỏng như cánh ve, Tần Tang mặc lên người thì không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sau này giao thủ với tu sĩ am hiểu dùng độcbcũng có thể chiếm được tiện nghi.
Tằm mập ôm một viên Yêu Đan độc thú, nằm ngáy o o trong Trùng Lâu, đã thành công đột phá đệ nhị biến hậu kỳ.
Khách quan mà nói, tốc độ phát triển của Thiên Mục Điệp cũng không nhanh như vậy, mặc dù đã đột phá trung kỳ vào ba năm trước, thời gian lột xác lần thứ ba lột hẳn là sẽ muộn hơn tằm mập.
'Linh Linh. . .'
Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn bay lên, tuôn ra một đoàn bạch quang, Song Đầu Hống xuất hiện trước mặt Tần Tang.
Thương thế của nó đã chuyển biến tốt đẹp, vết thương bắt đầu khép lại.