Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1062 - Chương 1062: Từ Biệt

Chương 1062: Từ Biệt Chương 1062: Từ Biệt

Nếu để tên đại yêu kia thôn phệ Đông Minh Hàn Diễm, thực lực của nó chắc chắn sẽ tăng vọt, đến lúc đó Hồn thiên đảo sẽ rơi vào nguy hiểm.

Hia vị cường giả đại năng Nguyên Anh kỳ đại chiến, đánh đến long trời lở đất, dư âm của nó dễ dàng phá hủy Hàn Diễm đảo.

Thực lực của Đảo chủ Hồn Thiên đảo mạnh hơn một bậc so với tên đại yêu kia, đã đem tên đại yêu kia đánh chạy về sâu trong Yêu Hải, trận chiến này đã phát sinh được hai năm, trùng hợp với thời Yêu Hải náo động.

Tần Tang khá tò mò về hàn diễm, đi tới gần bên một đoàn hàn diễm nhỏ, nam tử mặc áo giáp đen cũng không mở miệng ngăn cản Tần Tang, ngược lại hắn chỉ im lặng xem kịch, hắn muốn xem Tần Tang mất mặt.

Lần thứ hai tiếp xúc với hàn diễm, cảm giác khác xa so với lần đầu tiếp xúc.

Lần trước Đông Minh Hàn Diễm còn chua bị chia ra, giống như một ngọn đuốc lớn vậy, bốc cháy mãnh liệt, hàn ý kinh khủng tỏa ra làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.

Trái lại, đoàn hàn diễm nhỏ này có vể ôn hòa hơn nhiều, giống như một đóa hoa nhỏ màu lam vậy, lẳng lặng đua nở trên mặt biển, nhìn qua thì thấy nó có vẻ ngoài cực kỳ vô hại.

Tần Tang quan sát kỹ một hồi, thử xuất ra một luồng chân nguyên để thăm dò, nhẹ nhàng đụng vào hàn diễm.

Đoàn Đông Minh Hỏa Diễm nhìn có vẻ bình thường vô hại này đột nhiên lọ ra nanh vuốt của nó ngay khi tiếp xúc với luồng chân nguyên của Tần Tang.

Đông Minh Hàn Diễm giống như một nụ hoa sắp nở rộ, một vầng sáng màu xanh lam đột nhiên bắn ra từ bên trong đoàn hàn diễm nhỏ kia, đồng thời lấy trung tâm là đoàn hàn diễm nhỏ, nhanh chóng khuếch trương ra tứ phía.

Vầng sáng kia đi đến đâu,chỗ đó đều truyền ra âm thanh ”tạch tạch”, trong chớp kết thành một lớp băng mỏng bao phủ phía bên ngoài.

Càng kinh khủng hơn là, Tần Tang cũng phát hiện ra rằng luông chân nguyên mà hắn phóng ra kia cũng bị vầng sáng đóng băng, đồng thời hàn ý cũng theo luồng chân nguyên,bắt đầu mon men lan tới chỗ hắn.

Tần Tang giật nảy cả mình, nhanh chóng chặt đứt liên hệ với luồng chân nguyên kia rồi cấp tốc lùi về phía sau.

Mãi mới lúc sau, Đông Minh hàn Diễm mới ổn định trở lại.

Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Tần Tang, nam tử mặc áo giáp đen khoái chí:

- Đạo hữu đừng nhìn thấy nó nhỏ như vậy àm coi thường nó. Dù chỉ là một đoàn hàn diễm nho nhỏ như thế này thôi, nhưng nếu như hai người bị nó băng phong, cũng chỉ có một con đường chết. Sau khi tên đại yêu Hóa Hình kỳ kia phát hiện ra Đông Minh Hàn Diễm này, không biết hắn đã cố thủ ở đây bao nhiêu năm nhưng cũng không thể thôn phệ nổi Đông Minh Hàn Diễm. Ngay cả sau khi đã đánh lui tên đại yêu kia, Đảo chủ cũng lưu lại nơi này vài tháng, nghĩ nát óc tìm kiếm tất cả các biện pháp nhưng đều không thể xóa bỏ được khí tức của Đông Minh Thượng Nhân trong hàn diễm để có thể chiếm đoạt được nó. Hơn nửa, bởi vì Đông Minh Hàn Diễm quá mức hung mãnh, cho nên việc bố trí cấm chế để che giấu nó cũng cực kỳ khó. Cũng may khi Đông Minh Thượng Nhân còn sống có để lại một chút bố trí, có thể tạm thời khống chế hàn diễm. Đảo chủ để Lỗ mổ ơ lại trông coi, tránh cho tên đại yêu còn có dị tâm, ngóc đầu quay trở lại.

Sau khi thể nghiệm uy lực của hàn diễm ở khoảng cách gần, Tần Tang cũng tự biết rằng những lời nam tử mặc áo giáp đen nói không phải là giả.

Ánh mắt của hắn lóe lên, không biết suy nghĩ cái gì.

- Ngay cả Đảo chủ cũng không thể nào thôn phệ được hàn diễm, còn cần phải sợ Yêu tộc chiếm lấy hay sao? Nếu hàn diễm cứ ở nơi này, có nghĩa là đạo hữu vẫn cứ phải trấn thủ nơi này, không thể rời đi hay sao ?

- Ta nghe Đảo chủ nói, đầu đại yêu kia có huyết mạch Hỏa Thiềm thượng cổ, Đông Minh Hàn Diễm vốn ban đầu không phải bị chia năm xẻ bảy như vây, tất cả đều do con súc sinh đó gây ra. Có lẽ nếu để cho nó thêm một chút thời gian, rất có thể nó sẽ thôn phệ được Đông Minh Hàn Diễm, vì thế không thể khinh thường.

Vẻ mặt nam tử mặc áo đen cũng khá thoải mái nói:

- Lỗ mỗ cũng sẽ không phải trông coi ở đây quá lâu, Đảo chủ đã liên lạc với một người quen cũ, hình như là một vị Ma Đạo cường giả, Đảo chủ Thiên Phong Đảo, Mưu Lược.Mưu lão ma rất có hứng thú với Đông Minh Hàn Diễm. Nếu hắn có thể đến thu lấy Đông Minh Hàn Diễm, mọi việc tự nhiên cũng xong xuôi.

- Mưu lão ma sao. . .

Tần Tang nhớ lại một phen, hắn chỉ biết một ít thế lực của Nội Hải cho chưa từng nghe đến tên của người này bao giờ.

- Đã như vậy, tại hạ cũng an tâm. Đa tạ Lỗ đạo hữu giải thích nghi hoặc cho ta, tại hạ bị vây ở Yêu Hải quá lâu, đã mệt mỏi kiệt sức, không thể khoog trở về, sau này có duyên sẽ gặp lại.

Tần Tang chắp tay, đang muốn rời đi, thì đột nhiên bị nam tử mặc áo giáp gọi lại.

- Đạo hữu khoan đi đã , nếu đạo hữu đã săn bắt yêu thú trong Yêu Hải lâu như vậy, với thực lực của đạo hữu có lẽ cũng thu hoạch được không ít chứ ? Nếu có nguyên liệu của yêu thú chưa huyết mạch thương cổ, nhất là hậu duệ của Thần Thú Huyền Vũ, Lỗ mỗ tình nguyện mua lại với giá cao.

Tần Tang gật đầu nói:

- Đúng là ta có một ít, hơn nữa trùng hợp là ta mới diệt sát một con Huyền Quy, nhưng tất cả đều là yêu thú Yêu Đan sơ kỳ, chỉ sợ không lọt vào mắt xanh của đạo hữu.

Những yêu thú được gọi là hậu duệ Thần Thú, sẽ kế thừa một bộ phận thần thông của Thần Thú thượng cổ, Yêu Đan cùng nguyên liệu từ trên người nó giá trị tất nhiên cũng có giá trị hơn những con hải thú bình thường nhiều.

- Không sao

Nam tử mặc áo giáp đen khoát khoát tay, sắc mặt vui mừng nói :

- Những con yêu thú có huyết mạch thượng cổ có tu vi cao thì cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa cũng quá khó giết. Đạo hữu có thế lấy mai của con Huyền Quy kia ra để cho Lỗ mổ xem qua hay không ?

Hai người lơ lửng bên trong Yêu Hải bàn chuyện giao dịch.

Tần Tang bán cho hắn một ít Yêu Đan và nguyên liệu, đổi được một vài bảo vật cực kỳ vừa ý hắn, hai người chuyện trò vui vẻ, khi nói lời từ biệt cũng hẹn ngày sau gặp lại.

Từ biệt nam tử mặc áo giáp đen, Tần Tang phi độn một mình rời đi.
Bình Luận (0)
Comment