Chương 1063: Giương Đông Kích Tây
Chương 1063: Giương Đông Kích Tây
Sau khi thoát khỏi tầm nhìn của nam tử mặc áo giáp đen,Tần Tang tiếp tục tiếp tục bình thản phi hành thêm một lúc nữa, sau khi xác định không có ai đang theo dõi hắn, Tần Tang mới đột ngột dừng lại.
Hắn quay đầu nhìn về phía Hàn Diễm đảo, trên ánh mắt của hắn lộ ra vẻ do dự.
Tần Tang trầm tư một chút sau nhìn bốn phía xung quanh một phen, rồi đáp xuống một cái đảo nhỏ gần đó,sau đó lại bố trí một cái ẩn núp linh trận, quyết định ẩn núp ở trên hòn đảo này .
Trong đầu hắn vừa rồi nảy ra một cái ý tưởng nhưng hắn khoog chắc là có thể thực hiện được hay không.
Tần Tang lấy ra Thập Phương Diêm la Phiên, sau đó thôi dẫn Cưu U Ma Hỏa từ bên trong ra.
Ma Hỏa tụ lạ thành một đoàn hảo diễm, ngón tay Tần Tang khẽ động, ma hỏa ngoan ngoãn rơi vào lòng bàn tay của hắn, Tần Tang lại nhìn chằm chằm Cửu U Ma Hỏa, cảm nhận khí tức mà Cửu U mà Hỏa truyền ra, sau đó lại lâm vào trầm tư.
Chắc chắn rằng, uy lực mà Cửu U Ma Hỏa thể hiện ra hiện tại cực kỳ bình thường, chỉ có thể tương đương với một kiên pháp bảo trung cấp, so sánh với uy lực của hàn diễm chính là khác nhau một trời một vực.
Cho dù là một đốm nhỏ hàn diễm cũng đáng sợ hơn Cửu U Ma Hỏa hiện tại.
Nhưng ít ai biết, đây cũng không phải uy lực thực sự của nó, bản thể của nó luôn bị phong ấn bởi Thập Phương Diêm La Phiên, bị trấn áp bởi cán cờ làm từ Huyền Thiết Tru, cho nên úy lực mà nó có thể phát ra cũng cực kỳ có hạn, thật ra đó cũng chỉ là một góc của băng sơn thôi.Bất kể là Tần Tang bây giờ hay Âm Khôi lão tổ ngày xưa, cũng chỉ có thể sử dụng uy lực của Thập Phương Diêm La Phiên để không chế Cửu U Ma Hỏa mà thôi.
Chắc cũng chỉ bởi Huyền Thiết trụ quá thần bí, cấm chế trên nó cũng quá huyền diệu, mới có thể khiến cho ma hỏa cảm thấy e ngại.
Sau khi tạo nghệ rèn khí của hắn được tăng cao, hiểu biết của Tần Tang đối với nó cũng càng ngày càng sâu. Trước đó hắn còn có ý tưởng luyện chế nó làm pháp bảo, hiện tại hắn đã từ bỏ suy nghĩ đó từ lâu rồi.
Cưu Bào Đạo Nhân có ý muốn dùng Huyền Thiết Trụ để luyện thành pháp bảo, hắn lưu lại những tâm đắc kia, cũng chỉ là mong muốn của một mình hắn mà thôi. Nếu như Cưu Bào Đạo Nhân không có bị giết, thành công đoạt xá trùng sinh, có cơ hội tiến hành thử nghiệm, khẳn định sẽ ăn phải trái đắng , uổng phí hết linh thạch.
Cấm chế bên trong Huyền Thiết Trụ cực kỳ tinh thâm, liên kết với nhau thành thể khối cực kỳ vững chắc, mạnh như Khôi Âm lão tổ cũng không cách nào khôi phục lại được.
Cũng không biết bởi vì lý do gì mà Huyền Thiết Trụ lại bị hư hỏng, từ đó Khôi Âm mới tìm thấy kẽ hở, sau đó dùng thủ đoạn của mình để phân hóa nó, nhưng thực ra cũng không hề ảnh hưởng đến bản nguyên của nó.
Không có Huyền Thiết Trụ, Cửu U Ma Hỏa cũng như Đông Minh Hàn Diễm vậy, không một ai có thể thu phục được chúng.
Không biết là giữa các loại ma hỏa và linh hỏa có tồn tại sự phân chia đẳng cấp hay không đây ?
Tần Tang vẫn cứ suy nghĩ mãi về vấn đề này, sau khi hắn tiếp xúc với Đông Minh Hàn Diễm một lần, hắn luôn so sánh nó với Cửu U Ma Hỏa được phong ấn trong Thập Phương Diêm La Phiên xem cái nào mạnh hơn, sau cùng hắn có cảm giác là Cửu U Ma Hỏa còn mạnh hơn cả hàn diễm .
Có thể thông qua Đông Minh Thượng Nhân và Khôi Âm lão tổ để nhìn ra điều này.
Đông Minh Thượng Nhân còn chưa thể đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, mà Khôi Âm lão tổ lại có thể nhờ vào Thập Phương Diêm La Trận uy trấn Tiểu Hàn Vực, hơn nữa lão cũng chỉ phát huy ra được một bộ phận uy lực của ma hỏa.
Trước khi Đông Minh Hàn Diễm chưa bị phân liệt ra, đúng là hắn không dám có ý nghĩ chiếm đoạt.
Uy lực của linh hỏa có quan hệ đến số lượng.
Nếu so sánh với đoàn hàn diễm lớn nhất, nếu Cửu U Ma Hỏa phong ân trong ba cây Diêm La Phiên quá ít, nói không khéo sẽ bị hàn diễm nuốt mất ấy chứ.
Nhưng nếu chỉ là một đoàn hàn diễm nhỏ đã bị chia ra thì hắn không phải không có cơ hội.
Lấy tu vi của Tần Tang thì xách giày cho Nguyên Anh lão tổ cũng không xứng, nhưng hắn lại có thứ đồ mà Nguyên Anh lão tổ không có.
Cùng là linh hỏa với nhau, không biết hắn có thể mượn nhờ uy lực của Cửu U Ma Hỏa phong ấn bên trong Thập Phương Diêm La Phiên áp chế sự kháng cự của hàn diễm từ đó mang nó đi hay không đây ?
Sự hiểu biết của Tần Tang về thiên địa linh hỏa thực sự quá ít, cho nên hắn cũng mới chỉ dám suy đoán như vây chứ không dám chắc chắn.
Nếu có thể mang đi một đoàn Đông Minh Hàn Diễm, cho dù hắn không có cahcs nào thu phục được nó, thì hắn cũng có thể dùng nó như một loại thủ đoạn công kích, hàn diễm bất ngờ tấn công, diệt sát kẻ địch.
Ít nhất, cho dù là Kết Đan hậu kỳ gặp phải Đông Minh Hàn Diễm cũng phải cong đít bỏ chạy nếu không rất có thể sẽ bồi cả mạng của mình vào.
Điều này đáng để hắn mạo hiểm một lần.
Cho dù phải đắc tội Đảo chủ Hồn Thiên đảo và Mưu lão ma hắn cũng không sợ, ở trong Ngoại Hải mênh mông vô bờ. Hắn lại một thân một mình cho nên chẳng có gì phải sợ, cùng lắm thì sau này hắn làm việc cẩn thận, điệu thấp một chút không để lộ thân phận là được.
Bọn họ có khả năng truy sát mình cả đời sao ?
Nghĩ như vậy, Tần Tang quyết định liều một lần.
Chướng ngại duy nhất là nam tử mặc giáp đen, trước khi Tần Tang muốn đánh cắp Đông Minh Hàn Diễm nhất định phải dụ hắn đi trước.
Tần Tang kiên trì ẩn nấp trên đảo hơn năm ngày, đên giữa trưa ngày thứ sáu, mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang, hắn mới lặng lẽ rời khỏi đảo, bắt đầu hành động trộm lửa của mình.
Sau khi rời đảo, Tần Tang thả Song Đầu Hống ra, thu Âm Dương Hoàn lại, rỉ tai nói thầm với Song Đầu Hống mấy câu.