Chương 1066: Phong Ấn
Chương 1066: Phong Ấn
Tần Tang thấy thế nhanh chóng rót chân nguyên vào Thập Phương Diêm La Phiên, dẫn xuất một luồng Cửu U Ma Hỏa nữa.
Sau khi có luồng Cửu U Ma Hỏa này gia nhập, Đông Minh Hàn Diễm rốt cuộc chịu an phận, trở lại bộ dáng vô hại.
- Thật sự trấn ấp được sao !
Tâm trạng căng thẳng của Tần Tang cuối cùng cũng được thả lỏng, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.
Tuy nhiên, trấn áp được Đông Minh Hàn Diễm là một chuyện, có mang nó đi được hay không đó lại là một chuyện khác.
- Áp chế nho nhỏ một đoàn hàn diễm nhỏ đã khổ cực như vậy, xem ra bằng vào thực lực của ta, không thể mang đi nhiều
Tần Tang tiếc nuối nhìn những đáo hàn diễm khác, trầm tư chốc lát, thủ chưởng từ từ chậm rãi, bóc Cửu U Ma Hỏa bám phía bên ngoài Đông Minh Hàn Diễm xuống.
Nhìn linh hỏa trước mặt, Tần Tang do dự một chút,sau đó cũng dứt khaots đưa tay nhẹ nhàng nâng lên.
Trong lòng của hắn cực kỳ căng thẳng, hắn đã lĩnh giáo qua uy lực của Đông Minh Hàn Diễm, chỉ cần có người đụng chạm vào nó, nó sẽ lập tức trở nên cuồng bạo, nếu bây giờ Tần Tang chẳng may để cho nó bùng nổ, không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Sau khi đắc thủ, Tần Tang cũng không vội vã rời đi, hắn lưu lại vài tia Cưu U Ma Hỏa, sau đó lặng lẽ rút lui.
Thực lực của nam tử mặc giáp đen còn cường hãn hơn so với hắn tưởng tượng, Song Đầu Hống sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.
Ầm ầm!
Trên mặt biển thỉnh thoảng lại vang lên tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.
Hai thân ảnh một đuổi một chạy, những nơi đi qua đều dấy lên tầng tầng sóng lớn.
Song Đầu Hống so với trước đó thì chật vật hơn nhiều, da lông trên thân bay lả tả, thậm chí còn có vài chỗ bị cháy đen, hơi thở cũng trở nên dồn dập dị thường, lúc chạy trốn còn thi thoảng ngoái đầu nhìn lại.
Sau khi sử dụng ba lần thần thông phân ảnh, khoảng cách giữa nó và nam tử giáp đen bị kéo dài ra rất nhiều. Nhưng khiến Song Đầu Hống càng lo lắng hơn chính là, nam tử giáp đen giống như âm hồn bất tán, xa xa theo sau lưng nó, không có cách nào cắt đuôi.
Nam tử mặc giáp đen thì ngược lại, thần sắc càng thêm tự tin, đã coi Song Đầu Hống thành vật trong lòng bàn tay.
Lúc này, hắn đột nhiên tăng tốc, cực nhanh truy kích, chỉ thấy Song Đầu Hống lặp lại chiêu cũ, lại lần nữa phân thành sáu thân ảnh.
-Nghiệt súc, cho rằng linh thủy trong ống trúc của Lỗ mỗ đã dùng hết, liền bó tay không có biện pháp đối phó ngươi hay sao? Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi còn dùng thần thông phân ảnh được mấy lần nữa, chạy đi đâu!
Nam tử giáp đen cả giận nói, hư ảnh bảo kính lần thứ hai từ đỉnh đầu dâng lên. Hắn phải cố hết sức mới có thể ngự sử chiếc bảo kính này, nhưng mắt thấy Song Đầu Hống càng trốn càng xa, nam tử giáp đen liền không lo được nhiều như thế.
Mà Song Đầu Hống bị hắn truy sát lâu như vậy, đã sắp thành nỏ mạnh hết đà, đây chính là thời cơ tốt nhất để sử dụng bảo kính.
Bảo kính chầm chậm di chuyển, sau đó chợt dừng lại tại vị trí bên trái của con Song Đầu Hống thứ ba, dễ dàng tìm được bản thể của Song Đầu Hống.
Nam tử giáp đen cười lạnh một tiếng, gọi ra Hắc Mâu, đang muốn truy sát lại đột ngột quay đầu nhìn về phía sau. Chỉ thấy phía Hàn Diễm Đảo xuất hiện lam quang lấp lánh, rõ ràng là dấu hiệu hàn diễm bộc phát!
-Đông Minh Hàn Diễm!
Nam tử giáp đen la thất thanh.
Hắn có trách nhiệm trên người, nhìn thấy Đông Minh Hàn Diễm có dị biến, sao còn nhớ được mà truy sát Song Đầu Hống, không hề do dự xoay người bay về phía Hàn Diễm Đảo.
Không lâu sau, thân ảnh của nam tử giáp đen đã xuất hiện trên bầu trời Hàn Diễm Đảo, sắc mặt tái xanh nhìn xuống dưới.
Hàn diễm bộc phát, lấy Hàn Diễm Đảo làm trung tâm, mặt biển chung quang đều bị đóng băng, chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi mà tầng băng đã dày đến mười mấy mét, từ đó có thể thấy được uy lực của hàn diễm.
Chẳng biết tại sao Đông Minh Hàn Diễm đột nhiên hỗn loạn, liên tiếp bùng nổ.
Nam tử giáp đen vội vàng lấy ra ngọc phù, đang muốn truyền tin thì lại thấy Đông Minh Hàn Diễm không hiểu ra sau bắt đầu bình ổn, động tác cũng vì thế mà ngừng lại, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ…
Lúc này, tại phía nam Hàn Diễm Đảo.
Tần Tang, Thiên Mục Diệp và Song Đầu Hống đã hội hợp.
-Làm tốt lắm!
Tần Tang ngồi vắt ngang trên thân Song Đầu Hống, sờ sờ đỉnh đầu nó, khen ngợi một câu.
Thuận lợi lấy được Đông Minh Hàn Diễm, tâm rạng của Tần Tang rất không tệ.
Song Đầu Hống không tình nguyện lắc lắc đầu, thoát khỏi ma trảo của Tần Tang.
Tần Tang cười một tiếng, không cho rằng đây là hành động ngang ngược, kín đáo đưa cho Song Đầu Hống mấy viên linh đan, ngẩng đầu nhìn Yêu Hải mênh mông, ngưng giọng nói:
-Không biết có kinh động đến đảo chủ Hồn Thiên Đảo hay không… Không thể đi đường cũ nữa, nhất định phải lách qua Hồn Thiên Đảo, có thêm chút nguy hiểm cũng không sao, chúng ta đi thẳng tới Đô Nham Đảo, ngươi vất vả chút…
Tay hắn nâng hỏa cầu, bây giờ còn chưa nghĩ ra cách thu phục hàn diễm, không dám thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, chỉ có thể cưỡi Song Đầu Hống.
Chẳng biết tại sao, thái độ của Song Đầu Hống với Tần Tang tốt lên nhiều, nuốt linh đan xong liền không nói tiếng nào, bất chợt di chuyển.
Tần Tang chú ý phía sau, xác định nam tử giáp đen không đuổi theo, lúc này mới dốc lòng nghiên cứu Đông Minh Hàn Diễm.
-Đông Minh Thượng Nhân quá mạnh, thứ này căn bản là linh hỏa chỉ thuộc về một mình hắn, cùng hắn tuy hai mà một, khó trách đảo chủ Hồn Thiên Đảo đã là đại yêu hóa hình mà còn bó tay không có biện pháp! Coi như cho ta mấy chục năm cũng không có khả năng trừ khử khí tức của Đông Minh Thượng Nhân, vậy phải làm sao bây giờ?
Tần Tang nghĩ mãi không ra, đối với Đông Minh Hàn Diễm cũng là bộ dạng vô kế khả thi.
Cửu U Ma Hỏa mặc dù có thể trấn áp Đông Minh Hàn Diễm, nhưng hai loại linh hỏa tuyệt đối sẽ không hòa hợp, nếu Tần Tang tính toán dùng Cửu U Ma Hỏa xâm lấn hoặc thôn phệ Đông Minh Hàn Diễm, tất nhiên sẽ gây ra nổ lớn.