Chương 1068: Liều Lĩnh Mạo Hiểm
Chương 1068: Liều Lĩnh Mạo Hiểm
Về phần ba vị đạo hữu khác, hôm nay đã về đến Nội Hải.
Sau khi trở về, hai vị tiền bối đều thử một lần, đáng tiếc là kết đan thất bại. Bọn họ nói thẳng rằng đã từ bỏ kết đan, mang tài nguyên tích góp nhiều năm quay về nhà, bồi dưỡng con trai duy nhất.
Bành đạo hữu cũng cảm nhận được thời cơ đột phá, nhưng công pháp của hắn đặc thù, lúc đột phá cần được sư trưởng bảo vệ, nhất định phải quay về sư môn. Hắn vừa mới rời đi không lâu, không biết có kết đan thành công hay không.
Ba vị đạo hữu trước khi rời đi đều căn dặn thiếp thân nhất định phải đi tìm tiền bối.
Đang lúc nói chuyện, Nhiễm La từ ngoài đi vào, vừa thấy Tần Tang cũng mừng rỡ không thôi.
Bị hỏi về tao ngộ những năm này, Tần Tang đành phải ném ra lời giải thích đã chuẩn bị kỹ càng từ trước, nói rằng địch thủ năm đó thế lớn khó địch, bản thân bị truy sát đến sâu trong Yêu Hải, lạc mất phương hướng. Sau đó, lại bởi vì lo sợ những kẻ kia vẫn luôn chiếm đóng tại phụ cận Đô Nham Đảo, chậm chạp không dám trở về, đành phải gian nan sống qua ngày trong Yêu Hải, trước đây không lâu nghe được tin đại chiến đã kết thúc mới dám quay về.
Ba nàng không hề nghi ngờ, thổn thức không thôi.
-Ở đâu cũng đều là khổ tu, không tính là gì… Nhưng mà, bần đạo vừa mới trở thành khách khanh của thương hội, còn chưa làm được gì, vừa đi liền đi hai mươi năm, phụ lòng Nhiễm đạo hữu…
Tần Tang thần sắc áy náy, nói.
Nhiễm La xua xua tay:
-Đạo trưởng có thể bình yên thoát thân là chuyện may mắn, so với sự an toàn của đạo trưởng thì mấy việc vặt trong thương hội nào có là gì, muốn trách thì cũng phải trách những kẻ gây nên đại loạn, cùng với đám cướp Vu tộc. Đạo trưởng không ngại thì cứ nghỉ ngơi mấy ngày, thiếp thân sẽ mang tin tốt này truyền cho Trâu lão, qua mấy ngày sẽ chính thức đón tiếp đạo trưởng.
Tần Tang cũng không muốn phiền toái như vậy, vội vàng khuyên can Nhiễm La:
-Nhiễm đạo hữu có chỗ không biết, lúc bần đạo vừa mới tiến vào Yêu Hải, tại Thiên Vu Đảo đã thăm dò được tin tức của một loại linh dược, vừa khéo lại là loại bần đạo cần, mười lăm năm trước đã muốn đi hái, không ngờ vẫn luôn bị vây trong Yêu Hải, phí hoài thời gian đến nay. Linh dược đã sớm thành thục, nếu lại trì hoãn thời gian thì e là sẽ bị yêu thú nhanh chân đến trước. Thời gian cấp bách, cũng không cần phiền toái. Đạo hữu hãy mang linh tài tới, bần đạo sẽ thực hiện chức trách của khách khanh, sau khi luyện khí xong liền phải lên đường.
Nhiễm La liền vội vàng hỏi:
-Linh dược nọ chẳng lẽ lại sinh trưởng tại phụ cận hang ổ yêu thú? Nếu như có nguy hiểm, đạo trưởng đừng ngại chọn mấy trợ thủ trong thương hội đi cùng.
-Không sao, nếu là mười mấy năm trước, bần đạo xác thực không dám chắc hoàn toàn. Có cái gọi là trong họa được phúc, bị vây ở Yêu Hải, bần đạo cũng có thu hoạch không nhỏ, thực lực đã không so được với trước đây.
Tần Tang tự tin mười phần, lại nói:
-Bần đạo còn một việc nhỏ, muốn nhờ đạo hữu giúp đỡ.
Nhiễm La nghiêm mặt nói:
-Mời đạo trưởng cứ nói.
Lúc này, Vương thị tỷ muội thức thời rời đi.
Ra khỏi tĩnh thất, vào thời điểm cánh cửa khép lại, tỷ tỷ trong Vương thị tỷ muội bắt gặp Tần Tang hướng về phía các nàng nhẹ nhàng gật đầu, không có ý mời ở lại, nét mặt vì vậy có mấy phần ảm đạm.
-Tỷ tỷ…
Muội muội kéo cánh tay tỷ tỷ, nhìn ánh mắt của nàng, muốn nói lại thôi.
Tỷ tỷ lắc đầu, giống như đang lầm bà lầm bầm, lại giống như đang khuyên giải bản thân:
-Đạo trưởng là tu sĩ khổ tu.
Muội muội than nhẹ một tiếng, ôm chặt lấy tỷ tỷ.
Hai tỷ muội dựa sát vào nhau, càng đi càng xa.
Trong tĩnh thất, Nhiễm La đưa mắt nhìn Vương thị tỷ muội rời đi, đột nhiên nở nụ cười, nói:
-Đạo trưởng chỉ sợ còn chưa biết, Vương thị tỷ muội bị phẩm hạnh của đạo trưởng cảm phục, sau khi Đô Nham Đảo giải phong, vẫn luôn tìm kiếm đạo trưởng, không hề gián đoạn, thậm chí còn điều tra hung thủ trong tối mưu hại đạo trưởng, có thể nói là người trọng tình trọng nghĩa thế gian hiếm thấy…
-Nhân được ưu ái, bần đạo hổ thẹn…
Tần Tang im lặng, không tiếp tục đề tài này, chuyển giọng nói:
-Nhiễm đạo hữu, bần đạo có dự định xông vào Thất Sát Điện một lần, muốn nhờ thương hội chú ý một chút, lần tiếp theo Thất Sát Điện mở ra sẽ do phương thế lực nào chủ đạo. Thương hội chủ yếu kinh doanh tại Nội Hải, tìm hiểu tin tức này không khó lắm đúng không?
Tính toán cẩn thận, hắn tới Thương Lãng Hải đã được trên dưới hai mươi lăm năm.
Dựa theo lệ cũ từ trước, nếu phương thế lực nào có ý định mở Thất Sát Điện, hiện tại hẳn đã có tiếng gió.
Dù sao thì chuẩn bị phá giải Linh trận thuộc Tiên trận cũng cần hao phí lượng tài lực kinh người, nội tình của các thế lực này mạnh hơn nữa cũng không kham nổi, cần phải chuẩn bị trước mấy chục năm, thông qua việc bán tư cách để sớm hồi máu.
Vốn cho rằng lưỡng tộc chi loạn sẽ ảnh hưởng tới Thất Sát Điện, hiện tại đại loạn đã bình ổn, hết thảy đều quay về quỹ đạo.
Thất Sát Điện đối với Tần Tang mà nói là tình thế bắt buộc, lấy được tư cách sớm mới có thể yên tâm.
Kỳ thực, trong lòng của hắn tựa như gương sáng, lần này coi như có thể tìm được Truyền Tống Trận cổ chỉ sợ cũng không thể quay về.
Thất Sát Điện có thể bị người mở ra, nhưng Tử Vi Cung ở phía còn lại thì không được, truyền tống qua liền bị vây trong Tử Vi Cung, gặp phải những nguy hiểm không biết trước trong Tử Vi Cung.
Nhất định phải chờ đến lúc Thất Sát Điện tự mình mở ra mới có thể quay về Tiểu Hàn Vực.
Có điều, Tuyền Tống Trận cổ hẳn là không dễ tìm như vậy, chờ ngày Thất Sát Điện xuất thế mới đi vào, vạn nhất không tìm được Truyền Tống Trận lại phải chờ lần xuất thế tiếp theo, hơn hai trăm năm, cúc vàng rau xanh gì cũng đều nguội lạnh.
Cho nên lần này bắt buộc phải đi.
Nhiễm La nghe vậy không khỏi kinh ngạc, trầm giọng nói:
-Đạo trưởng lúc nào nảy ra dự định đi Thất Sát Điện, ngươi hiểu Thất Sát Điện được bao nhiêu? Tuyệt đối không nên bắt chước người khác! Trong Thất Sát Điện, bảo vật dễ dàng đoạt được thì đã bị vơ vét không còn lại gì, còn lại đều là hung địa cực kỳ nguy hiểm, phần lớn trong đó ngay cả Nguyên Anh tổ sư cũng bó tay chịu trói. Hiện tại tiến vào Thất Sát Điện, hoặc là thực lực bản thân cao cường, hoặc là tiên lộ mịt mờ, cùng đường mạt lộ, đi vào liều mạng một phen. Đạo trưởng vừa mới kết đan không lâu, thọ nguyên còn dài, tiền đồ vô lượng, cớ gì phải liều lĩnh mạo hiểm?