Chương 1072: Lôi Vân
Chương 1072: Lôi Vân
Bên ngoài Đông Minh Hàn Diễm có một lớp cấm chế mỏng manh.
Trong cấm chế lại có khí tức của Cửu U Ma Hỏa, hiện lên một màu xám đen nhàn nhạt, nhưng không thể nào che lấp được màu xanh thẳm chói lọi của Đông Minh Hàn Diễm tinh thuần đến cực hạn.
Tần Tang nâng hàn diễm lên tay, cẩn thận từng li từng tí một phân ra một luồng thần thức, xuyên thấu qua cấm chế.
Chỉ thấy lam quang trong Hàn Diễm lóe lên một cái, ngay lập tức Tần Tang đã mất đi cảm giác với tia thần thức kia, có lẽ là bị Đông Minh Hàn Diễm tiêu diệt trong nháy mắt.
Biểu cảm bây giờ của Tần Tang có chút bất đắc dĩ.
Hơn một tuần này, hắn đã thử nghiệm không chỉ 1 lần, nhưng kết quả đều giống hệt nhau, từ đó đến nay hắn vẫn không có cách nào có thể thu phục được Đông Minh Hàn Diễm.
"Chẳng lẽ đành phải luyện chế nó thành pháp khí sử dụng một lần như Hư Thiên Lôi sao ?"
Tần Tang thầm nghĩ.
Hắn tinh thông luyện khí, tự nhiên muốn tìm cách giải quyết thông qua luyện khí, suy nghĩ kỹ càng vài ngày này, hắn phát hiện ra rằng nếu sử dụng Cửu U Ma Hỏa áp súc lực lượng của Đông Minh Hàn Diễm, có lẽ có thể luyện chế nó thành một viên hỏa châu.
Nếu như là luyện chế nó thành 1 viên hỏa châu, sức mạnh của hàn diễm bộc phát trong nháy mắt, chắc chắn mạnh mẽ gấp bội so với Hư Thiên Lôi, chỉ sợ phía dưới Nguyên Anh cảnh không có mấy ai có thể chống đỡ nổi uy lực của viên hỏa châu này, nhưng khuyết điểm của nó cũng chính là chỉ có thể sử dụng được duy nhất một lần.
"Đông Minh Hàn Diễm hiếm thấy như thế, nếu chỉ có thể luyện chế thành 1 viên hỏa châu,thực sự quá lãng phí rồi ! Hơn nữa việc cô đọng hỏa chỉ sợ cũng không đơn giản lắm, ít nhất phải đợi khi ta đột phá Kết Đan cảnh trung kỳ mới dám thử nghiệm."
Trong lòng Tần Tang do dự, còn có một chút luyến tiếc.
Liên tục thăm dò mấy lần, Đông Minh Hàn Diễm vẫn cứ lù lù bất động, Tần Tang đành pahir thu về một lần nữa.
. . .
Lục Oanh đảo.
Đảo này được đặt tên như vậy bởi vì trên đảo có một loài chim tên là Lục Oanh Điểu, loài chim nhỏ này cũng không phải yêu thú, đối với người hay mọi loài khác đều vô hại cho nên rất được yêu thích.
Lục Oanh đảo là một tiểu đảo không có cường giả Nguyên Anh Cảnh tọa trấn, tuy trên đảo có hộ đảo đại trận, nhưng khi đối mặt với yêu triều bộc phát vẫn tỏ ra hơi yếu đuối đơn độc. Bấy giờ, Tần Tang đi lại trên đường phố của Lục Oanh đảo, phát hiện hai bên đường đều là nhà đá cực kỳ thô sơ đơn giản .
Đi dạo một vòng trên đảo, Tần Tang mua được hải đổ chi tiết nhất của hòn đảo nhỏ kế bên, nhẹ nhàng xác định được vị trí của Hồng Diệp đảo, sau đó một mình rời đảo.
Hồng Diệp đảo nằm ở phía cực đông của Lục Oanh đảo.
Tu sĩ ở trên Lục oanh đảo vốn đã không nhiều, dó đó Hải Vực bị tìm kiếm xung quanh hàng năm cũng có hạn, Hòng Diệp đảo lại không nằm trong số đó , hơn nữa yêu thú sống xung quanh Hồng Diệp đảo rất đông đúc, đay chính là hiểm địa mà người ở Lục Oanh đảo vừa nghe thấy đã biến sắc kinh sợ .
Sau khi rời khỏi Lục Oanh đảo một lúc,quan sát tu sĩ nào ở xung quanh , Tần Tang nagy lập tức thả Song Đầu Hống ra, một người một thú phi độn trên biển cực nhanh, thẳng về phía Hồng Diệp đảo mà đi.
Hồng Diệp Đảo cách Lục Oanh đảo tương đối xa, Tần Tang và Song Đầu Hống dù có đi cả ngày lẫn đêm cũng phải mất nửa tháng, cũng không biết tráng hán của Vu Tộc kia không biết tìm kiếm bảo vật gì mà lại phải xâm nhập một nơi xa như vậy.
Sau khi tiếp cận được Hồng Diệp đảo, ngay cả cường giả như Tần Tang cũng dám làm gì tùy tiện.
Một khi kinh động đến yêu thú ở chỗ này,hắn phải đối mặt với một hay hai con yêu thú, mà là cả một đàn hay một bầy yêu thú. Nhũng con yêu thú này kết bạn với nhau, lập bầy kết đội, chỉ cần trong phút chốc đã có thể bộc phát một cái thú triều cỡ nhỏ, sau đó có thể vây khốn hắn đến chết ở chỗ này.
Để cho Song Đầu Hống trở về trạng thái ngủ say, Tần Tang lấy ra bản đồ, ẩn nặc khí tức của bản thân, đồng thời cũng để ý đến động tĩnh của Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn bất cứ lúc nào, cẩn thận tiến lên từng li từng tý một .
Mới đi được không bao xa, Âm Hoàn trong cơ thể Tần Tang đã bắt đầu chấn động không ngừng.
Nơi này bị yêu thú bao vây phủ kín, so với Thiên Yêu hải Vực chỉ có hơn chứ không có kém, điều này làm cho Tần tang vô cùng ngạc nhiên.
May mắn là, Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn cũng không cảm ứng được khí tức của đại yêu Kết Đan kỳ, còn những con tiểu yêu kia không thể phát giác hành tung của Tần Tang, hắn có thể yên tâm lớn mật mà đi về phía trước.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, Âm Hoàn đợt nhiên chấn động dữ dội, sắc mặt của Tần Tang cũng biến đổi, đành phải đi đường vòng mà qua.
Nửa ngày lộ trình, Tần Tang lại đi khoảng một ngày một đêm, cho đến lúc đêm khuya,cuối cùng mới có thể nhìn thấy cái bóng của Hồng Diệp đảo, khó trách khi tên tráng hán của Vu tộc nhắc đến Hồng Diệp đảo lại có biểu cảm sợ hãi như vậy.
Tần tang ẩn nấp trên mặt nước, dò xét hồng Diệp đảo từ xa.
Diện tích Hồng Diệp đảo không lớn, trên đảo có rất nhiều cây cổ thụ, lá của những cây cổ thụ này đều có màu đỏ lửa, dưới ánh trăng lạnh lẽo, cả một rừng lá đỏ nối tiếp nhau, trông giống như là một đám mây màu đỏ trôi nổi nữa biển khơi vậy.
Mây mù lượn lờ dưới gốc cây cổ thụ, quanh năm không tan đi, càng giống như cảnh tượng đám mây hồng và đám mây trắng xếp chồng lên nhau vậy, trông không khác gì tiên cảnh nha.
"Vận khí của ta không tệ, chỗ này không có tung tích của hung thú."
Tần Tang đi đến gần bờ biển của Hồng Diệp đảo, cảnh giác bốn phía, rồi thở phào nhẹ nhõm.