Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1078 - Chương 1078: Kiếm Thuật Kinh Địch

Chương 1078: Kiếm Thuật Kinh Địch Chương 1078: Kiếm Thuật Kinh Địch

Thôi Cát dường như không để ý đến những lời mắng chửi của Vương Tương, hắn chỉ tập trung nhìn chằm vào hình bóng nho nhỏ ở trong góc tường.

Lúc này, những người còn lại trong đại sảnh cũng nối đuôi nhau mà ra, nhìn thấy tràng cảnh bên ngoài . ai nấy cũng đều cảm thấy sợ hãi.

Nếu như là kẻ thủ của Thôi Cát tìm đến cửa, bọn họ đương nhiên sẽ không can thiệp vào cái vũng nước đục này. Nhưng nếu là động chạm đến cả Đông Cực Minh, thì cho dù bọn hắn có chán ghét Thôi Cát đến đâu, cũng phải dựa dơi dựa sức vào tên tiểu nhân này.

Lúc này, một than ảnh từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, người này chính là Tần Tang.

Trong tay Tần tang còn xách theo một người, người này chính là thống lĩnh của đội hộ vệ Cửu Tinh hội.

Bọn họ lấy thân phận là người Quỳnh Vũ thương hội tiến đến, thừa dịp Cửu Tinh Hội không kịp chuẩn bị, đột nhiên làm loạn, dễ dàng giải quyết đội hiooj vệ bên ngoài. Tên thống lĩnh này tuy là tu sĩ Kết Đan kỳ, nhưng trước mặt của tần tang thì chẳng là cái thá gì, rất dễ dàng bị Tần Tang đánh bại rồi bắt sống, sau đó bị phong cấm tu vi.

'Đùng!'

Tần Tang ném tên thống lĩnh của đội hộ vệ xuống đất, khói bụi bốc lên mù mịt.

Thôi Cát khóe mắt giật một cái, cả giận nói:

- Ngươi là ai? Dám đả thương người ở trụ sở của Cửu Tinh hôi, chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với cả Đông Cực Minh sao ?

- Bần đạo pháp danh Thanh Phong, nhận sự nhờ vả của Trâu lão , chính là quản sự mới được Quỳnh Vũ thương hội phái đến,ta chính là người của Đông Cực Minh, sao ngươi lại nói là ta muốn đối địch với Đông Cực Minh?

Tần Tang hừ lạnh một tiếng, ghé mắt hỏi Vương thị tỷ muội :

- Chính là tên này đã làm nhục các ngươi trước mặt mọi người, muốn nạp các ngươi làm thiếp có phải không ?

- Chính là hắn !

Vương Tương dõng dạc nói.

Vương Thi cũng nhẹ nhàng gật đầu.

- Có can đảm muốn nhúng chàm nữ nhân của bần đạo , ngươi thật to gan

Tần Tang ra vẻ giận dữ.

Vương Thi thì hơi đỏ mặt, Vương Tương thì lại cực kỳ hưng phấn.

- Bần đạo nể tình các ngươi chỉ là tòng phạm, lại còn đồng đạo trong Thương Minh, có thể không tính toán với các ngươi. Nhưng người này dám công khai làm ra sự việc đê tiện như thế này, về công hay về tư, bần đạo cũng không thể dễ tha thứ cho hắn ! Hôm nay còn không tính, ngày sau chắc chắn ta sẽ gửi thư về Thương Minh, đòi công đạo về cho ta! Các ngươi còn lưu lại nơi này, là có ý định hợp mưu làm chuyện xấu với hắn hay sao ?

Ánh mắt của Tần tang lạnh lùng quét qua từng người một ở chỗ này.

Cho dù cách một tấm áo choàng, bọn họ cũng cảm giác được hai đạo ánh mắt này như dao như kiếm cắt trên da thịt của bọn họ, không dám nhìn thẳng về phía Tần Tang, vô ý thức rút lui đứng sang một bên.

Điểm quan trọng nhất là Tần Tang có thể bắt giữ thống lĩnh đội hộ vệ một cách *vô thanh vô tức, điều này làm mọi người ở đây cực kỳ kinh sợ, nhiều người như vậy mà không một ai phát giác ra hắn đã ra tay như thế nào.

Huống chi tất cả mọi người đều là thành viên của Đông Cực Minh, bọn họ cần gì phải nhảy ra, giúp Thôi Cát giải quyết thù riêng, không đâu tự nhiên lại đắc tội một người có thực lực chỉ có hơn chứ không có kém hắn.

Bọn họ chỉ là một đám cỏ đầu tường, bây giờ chỉ cần cho họ một lý do, bọn họ trốn còn nhanh hơn bất kỳ ai.

Tần Tang âm thầm cười lạnh, nhìn hướng Thôi Cát.

Ánh mắt Thôi Cát âm u không gì sánh được, có ý muốn nhìn chân dung của Tần Tang xuyên qua lớp áo choàng :

- Chỉ là một tên đạo sĩ giấu đầu giấu đuôi, cũng dám phát ngôn bừa bãi trước mặt Thôi mỗ, ăn nói cho nó cẩn thận !

Tần Tang cũng lười nói nhảm với hắn, mục đích của hắn đã thực hiện được rồi.

Hắn một mình tới cửa khiêu chiến, nếu như hắn trực tiếp bày tỏ ý nghĩ muốn đuổi Thôi Cát đi, lỡ chẳng may Thôi Cát kinh doanh bày bố nhiều năm này, những thương hội khác đều bị hắn mua chuộc, đến lúc đó hắn sẽ bị những người khác vây công.

Nhưng nếu hắn chỉ lấy lý do là trả thù cá nhân, những người kia sẽ không tiện nhúng tay vào .

Đến lúc đó, muốn đối mặt với Thôi Cát cũng dễ dàng hơn nhiều.

- Họ Thôi, đừng nhiều lời vô ích, hôm nay bần đạo đến đây vì mục đích gì, trong lòng ngươi rõ ràng hơn ai hết. Hiện tại ta với ngươi độc chiến một trận, người thắng lưu lại,kẻ thua cút ra khỏi Ngũ Nguyên đảo, vĩnh viễn không được bước lên đảo này thêm một lần nào nữa.

Đôi môi Tần Tang khẽ nhúc nhích, truyền âm nói chuyện với Thôi Cát.

Sắc mặt của Thôi Cát tái xanh lại, hắn nhìn không thấu được thực lực thật sự của Tần Tang, mặc dù tu vi chỉ là Kết Đan sơ sỳ, nhưng lại có thể bắt sống thủ hạ của hắn một cách nhanh chóng, trấn trụ tất cả mọi người ở đây.

Hắn nhìn những người hai bên xung quanh, trong lòng hắn rõ ràng những người này không thể nhờ vả vào nổi .

Thủ hạ đắc lực của mình đã bị đối phương trấn áp, mình lại bị đối phương nắm thóp, muốn tập hợp lực lượng của Cửu Tinh thương hội , từ đó mạnh mẽ áp đảo Quỳnh Vũ thương hội, cũng là việc không thể xảy ra.

Lựa chọn duy nhất chỉ có thể là đáp ứng điều kiện vừa rồi của gã đạo sĩ kia mà thôi.

Thôi Cát không nói một lời nào, xoay người, phất tay áo đi vào đại sảnh.

Tần Tang bảo 2 tỷ muội chú ý đám người này,sau đó thản nhiên đi vào, lúc đi qua đám người này còn ra vẻ thiện ý gật đầu chào hỏi bọn họ, cũng được đáp lại không ít.

'Ầm!'

Đại môn đóng chặt.

Tất cả mọi người đều đoán được phương thức xử lý của bọn họ,cho nên bọn họ đều đứng ở trước đại môn không có giải tán .

Trong đại sảnh, Tần Tang giằng co với Thôi Cát, trong lòng bàn tay đã lén thủ sẵn Thập Phương Diêm La Phiên, trận pháp đã được bố trí sẵn sàng , ngón tay bên hông bấm pháp quyết , Phi Thiên Dạ Xoa lặng lẽ xuất hiện phía sau lưng của Tần Tang.
Bình Luận (0)
Comment