Chương 1079: Hoảng Loạn
Chương 1079: Hoảng Loạn
- Phi Thiên Dạ Xoa !
Ánh mắt của Thôi Cát ngưng lại, giật mình kinh ngạc nói :
- Yêu đạo lại có Luyện Thi cảnh giới Kết Đan, cũng không nghĩ tới Trâu lão lại coi trọng Ngũ Nguyên Đảo như vậy, Thôi mỗ đúng là đã tính sai rồi .
- Nếu biết mình sai, còn không mau nhận lỗi.
Tần Tang thản nhiên nói.
Thôi Cát cười lạnh,
- Hươu chết vào tay ai còn chưa biết được, tên yêu đạo như ngươi cũng đừng quá cuồng vọng !
Lời nói còn chưa dứt, thủ chưởng Thôi Cát giấu sau lưng từ này đến giờ đột nhiên giơ lên trước mặt, ánh sáng màu tím lóe lên trong lòng bàn tay của Thôi Cát , một viên bảo châu tròn trịa to bằng long nhãn phát ra hào quang rực rõ chói mắt.
- Yêu đạo hãy nếm thử sự lợi hại của Tử U Châu trong tay ta đi !
Thôi Cát quát một tiếng chói tai, ánh sáng màu tím phát ra từ viên bảo châu một cách mãnh liệt, trong phút chốc phân ra mấy đám mây màu tím, 'Bịch' một cái, phá không bắn về phía Tần Tang.
Thân ảnh của Phi Thiên Dạ Xoa lóe lên, biến mất phía sau lưng Tần Tang.
Sau một khắc, trong đại sảnh phát ra tiếng quỷ gào thét dữ dội.
Tần Tang liếc mắt quan sát, Phi Thiên Dạ Xoa lại bị những đám mây màu tím này cuốn lấy, những đám mây này giống như những cọng dây thừng, vây chặt Phi Thiên Dạ Xoa, có thể cứng có thể mềm, vô cùng dẻo dai, bền chắc lạ thường, cho dù bị trọng quyền của Phi Thiên Dạ Xoa công kích, cũng không có dấu hiệu bị bị phá hủy, chỉ bị đánh bay ra vài cái khe hở.
Ngón tay Thôi Cát điểm nhẹ một lần nữa, lại có mấy đạo mây tím bay tới chỗ Phi Thiên Dạ Xoa, hình thành một cái lồng giam khá là vững chắc.
Xem ra, trong thời gian ngắn Phi Thiên Dạ Xoa khó có thể phá vỡ lồng giam này để tiếp cận Thôi Cát.
Tần Tang cũng không tỏ ra nao núng chút nào, ống tay áo dài của Tần Tang phất lên một cái, ba cây Thập Phương Diêm La Phiên chầm chậm bay ra, bố trí thành một cái đại trận trước mặt Tần Tang, khí tức của pháp bảo dần dần lộ ra không thể nghi ngờ.
- Cái gì ! Trung phẩm pháp bảo !
Sắc mặt Thôi Cát lập tức thay đổi, miệng la thất thanh.
Trong lòng hắn tỏ ra nôn nóng, ngón tay điểm liên tục, Tử U Châu cấp tốc xoay tròn, từng đạo từng đạo mây tím nhanh chóng bay ra, thanh thế phô thiên cái địa, không ngờ hắn bị phân tâm để vây khốn Phi Thiên Dạ Xoa, vậy mà còn có thể phóng thích ra uy lực như vậy.
Tần Tang hoàn toàn không chú ý đến những đám mây màu tím, toàn lực rót chân nguyên vào Thập Phương Diêm La Phiên, chỉ nghe thấy tiếng “Phụt”, Cửu U Ma Hỏa chen chúc nhau đi ra, ngưng tụ thành một đoàn, ý niệm trong đầu Tần Tang vừa động, Cửu U Ma Hỏa ngay lập tức phản công lại.
"Ầm!"
Đại sảnh rung mạnh.
Những đám mây tím va chạm với Cửu U Ma Hỏa.
Sau một thời gian, đồ vật trong đại sảnh không bị đánh nát, thì cũng bị hỏa diễm đốt cháy thành tro bụi, cả đại sảnh lung lay như sắp đổ đến nơi vậy.
Thôi Cát hai mắt trợn trừng,hắn kinh hãi về uy lực của Cửu U Ma Hỏa.
Cảm nhận được khí tức của Ma Hỏa, trong lòng hắn lại càng cảm thấy hoảng hốt, thầm nghĩ tuyệt đối không thể cho loại ma hỏa này đến gần người. Thôi Cát nhìn Tần Tang mà cảm thấy kỳ cục, hơn nữa hắn cũng cảm thấy hơi hối hận, không nghĩ tới Quỳnh Vũ thương hội lại phái người có thực lực ẩn giấu sâu như vậy đến đây.
- Lão già kia thế mà lại dám phái người như vậy đến đây
Trong lòng Thôi Cát đang chửi loạn hết cả lên, âm thầm cắn răng, chân nguyên hóa thành dao, rạch một vết nhỏ trên đầu ngón tay, nhỏ tinh huyết của mình vào bên trên của Tử U Châu.
Hắn không tiếc dùng tinh huyết của mình để phát động pháp bảo, ý đồ muốn tốc chiến tốc thắng.
Được tinh huyết gia tăng sức mạnh, đóa mây tím kia to lên mấy lần, khí thế cực kỳ kinh người , vượt qua Cửu U Ma Hỏa tấn công đến trước mặt Tần Tang.
Hai mắt Tần Tang sáng lên, đột nhiên lách mình lùi lại, chỉ có Cửu U Ma Hỏa vẫn ở nguyên tại chỗ .
'Xoạt xoạt xoạt. . .'
Mây tím đánh tới, đánh vào mặt đất, dễ dàng lưu lại một cái hố to ở trên mặt đất, uy lực mạnh mẽ đến lạ thường.
Tần Tang vụng về né trái né trái, tình cảnh có vể khá chật vật.
Thôi Cát thấy tình cảnh của Tần Tang như thế thì cực kỳ vui mừng, đang định phát động Tử U Châu tiếp tục tấn công thì hắn đột nhiên nhìn thấy một cái bóng đen thoáng lướt qua, hẳn là Cửu U Ma Hỏa bất ngờ đánh tới.
Thôi Cát cứ tưởng Cửu U Ma Hỏa muốn tấn công hắn nên vội vàng trốn tránh.
Nhưng không ngờ, Cửu U Ma Hỏa bay đến giữa không trung rồi đổi hướng, rồi nhào về phía Tử U Châu.
Thôi Cát thấy thế thì khẽ giật mình, trong lòng hắn biết rõ loại ma hỏa này cực kỳ quỷ dị, chỉ là nếu muốn hủy đi Tử U Châu, không khác gì người si nói mộng. Đây là bản mệnh pháp bảo của hắn, đã trải qua bao năm tế luyện ôn dưỡng, uy lực không tầm thường, không bao lâu nữa là có thể tấn thăng lên pháp bảo trung phẩm, khi đó nó cũng không kém Thập Phương Diêm La Phiên là bao.
Nhưng không ngờ lúc này lại có dị biến phát sinh.
Trong nháy mắt,khi mà Cửu U Ma Hỏa tiếp cận Tử U Châu, lại có một vệt ánh sáng màu đỏ lóe lên một cái rồi biến mất, cực kỳ quỷ dị.
Thôi Cát còn chưa kịp nhìn rõ xem ánh sáng màu đỏ kia là cái gì thì đột nhiên cảm giác được, tính mệnh liên kết giữa hắn và bản mệnh pháp bảo, đột nhiên trở nên ngưng trệ. Tử U Châu không biết xảy ra chuyện gì, linh tính trong nó lại bị tổn hao nhiều như vậy,làm hắn lảo đảo muốn ngã.
Đó chính là Ô Mộc Kiếm mà Tần Tang giấu ở trong Cửu U Ma Hỏa, tùy cơ ứng biến để ô nhiễm Tử U Châu.
Khí thế hùng hổ của đóa mấy tím ban nãy đột nhiên biến mất.
Thôi Cát cực kỳ kinh hãi, lo lắng cho bản mệnh pháp bảo của hẳn, mất đi bản mệnh pháp bảo, tình cảnh của hắn lúc này sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Cũng may là tu vi của hắn cũng không thấp , cho nên cũng không hoảng loạn.