Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1080 - Chương 1080: Giải Quyết Dứt Khoát

Chương 1080: Giải Quyết Dứt Khoát Chương 1080: Giải Quyết Dứt Khoát

Hắn vội vàng vỗ túi Giới Tử, một cái khiên tròn màu bạc bay ra ngoài, ánh bạc lấp lánh, miễn cưỡng có thể ngăn cản Cửu U Ma Hỏa. Đồng thời hắn cũng cảm thấy ác phong từ bên phải đánh tới, trong lòng hắn biết là Phi Thiên Dạ Xoa đã thoát khỏi trói buộc, nhanh chóng điểm một cái lên phía mặt khiên.

Chiếc khiên nhẹ nhàng lắc một cái,rồi chia làm hai cái khiên, ngăn cản công kích bằng lợi trảo của Phi Thiên Dạ Xoa.

Hắn không dám hy vọng tấm khiên kia có thể ngăn cản được lâu, chân nguyên trong cơ thể hắn cũng tiêu hao không nhiều lắm, chỉ cần cho hắn tranh thủ một chút thời gian , chờ hắn ổn định trận cước, trận chiến này còn có thể đánh tiếp.

Nhưng Tần Tang chắc chắn sẽ không có hắn có cơ hội thở dốc.

Chỉ nghe thấy tiếng lôi âm từng đợt từng đợt truyền tới, trước mắt Thôi Cát đột nhiên lóe lên một đạo kiếm mang, kiếm mang một phân thành hai, một trái một phải, khó mà phân biệt thật giả.

"Kiếm Khí Lôi Âm! Kiếm Quang Phân Hóa!"

Thôi Cát chấn kinh, cổ họng của hắn có cảm giác nhói đau.

Giờ khắc này hắn đã ý thức được rằng, chỉ cẩn bản thân mình sơ sẩy một chút, là không có cơ hội lật kèo, còn có thể nguy hiểm đến tính mang, hắn còn không dám lấy mạng mình ra đặt cược,đành mở miệng la to :

- Ta nhận thua !

'Xoạt!'

Kiếm mang lướt qua hai bên thân của hắn.

Tần Tang âm thầm nhíu mày, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dừng tay.

Thôi Cát la lớn nhận thua, người bên ngoài đại sảnh bị kinh động , nhao nhao xông vào.

Dù sao tất cả mọi người đều là thành viên của Đông Cực Minh, Thôi Cát đã chủ động nhận thua, dưới cách nhìn của mọi người, Tần Tang cũng không thể không buông tha cho hắn, đành phải thu hồi pháp bảo và Phi Thiên Dạ Xoa.

Việc kết minh trong Thương Minh hầy hết đều chỉ là vì lợi ích, còn lỏng lẻo hơn so với các tông môn, nhưng trong Thương Minh vẫn có quy củ của mình.

Không có huyết hải thâm cừu, mà dám công khai giết quản sự của Cửu Tinh hội, chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi sự tra xét của Thương Minh.

- Mang theo người của ngươi, ngay lập tức cút ra khỏi Ngũ Nguyên đảo cho ta.

Tần Tang lạnh lùng nói, hoàn toàn không nể mặt Thôi Cát một chút nào.

Sắc mặt Thôi Cát biến đổi liên tục, kiếm khí kinh khủng kia làm cho Thôi Cát đến bây giờ vẫn còn run sợ.

Dươi những ánh mắt với thần sắc khác nhau của mọi người, Thôi Cát thẹn quá hoá giận, phẫn nộ quát đám người của Cửu Tinh hội:

- Còn ngây ra đó làm gì, còn không mau cút về thu dọn đồ đạc cho ta, đi !

-Từ từ đã.

Tần Tang khoát tay chặn lại,nói:

- Các vị đạo hữu đi lại vội vàng, mang đi nhiều hàng hóa như vậy, không chỉ hành động bất tiện trong Yêu Hải, chẳng may đám tặc nhân nổi lòng tham thì cực kỳ nguy hiểm. Cùng là đồng đạo trong Thương Minh, chung ta không thể không giúp đỡ lẫn nhâu có phải không,chúng ta có thể phân ưu giúp đạo hữu, giúp đạo hữu kiểm tra một phần hàng hóa rồi giúp đạo hữu mang đến Cửu Tinh hội sau lúc đó đạo hữu chỉ cần xác nhận là được rồi.

- Ngươi. . . Khinh người quá đáng !

Thôi Cát sắc mặt đỏ lên, khóe miệng phát run.

Tên yêu đạo này nói thì dễ nghe, miếng thịt một khi đã ngậm trong mồm rồi, làm sao có thể nhả ra cho hắn được.

Đến lúc đó thứ đưa đến Cửu Tinh hội chắc chỉ là một đống rác rưởi , đến lúc đó còn tức lộn ruột hơn.

Tần Tang khong thèm để ý đến Thôi cát nữa, xoay người nhìn những người khác,nói:

- Ở đây đều là quản sự của các đại thương hội, đối với giả cả của mọi loại bảo vật chắc chắn nắm rõ trong lòng bàn tay, mọi người cùng nhau kiểm tra, có thể xác nhận lẫn nhau, không biết ý của các vị đạo hữu thế nào ?

Ánh mắt của mọi ngươi hết nhìn Tần Tang lại nhìn Thôi Cát.

Trong đại sảnh bây giờ chỉ là một cảnh tượng hỗn loạn, nhưng bởi vì dấu vết còn lại trong đại sảnh cũng không nhiều, chỉ có một cái hố to do đóa mây tím của Thôi Cát tạo ra, bọn họ còn chưa nghĩ ra Tần Tang đã đánh bại Thôi Cát như thế nào, còn để hắn chủ động nhận thua như vậy.

Ban đầu họ còn tưởng rằng, cuối cùng cũng đã có một vị cao thủ có thể ngang sức ngang tài với Thôi Cát, hai hổ tranh nhau, chắc chắn có thể thu hút rất nhiều thế lực, đến lúc đó những tháng ngày tốt đẹp của họ cũng đến rồi.

Nhưng không ngờ rằng, trong một trận chiến quyết định như vậy, Thôi Cát lại bị đánh bại một cách triệt để như vậy, bị đánh cho không có sức đánh trả.

Đuổi đi một con ác lang, nhưng lại phải nghênh đón một con hổ dữ.

Bọn họ không muốn nhìn thấy kết quả này nhất.

Có người còn có ý muốn ra mặt giúp Thôi Cát hòa giải, đáng tiếc đối mặt với Tần Tang, họ không có cơ hội đó.

Từ lúc Tần Tang bước vào nơi này, thế cục đều nằm trong tay Tần Tang , căn bản không cho bất cứ ai có cơ hội nhúng tay vào, dồn ép bọn họ phải lựa chọn theo con đường mà hắn đã bày sẵn.

Hiện tại nếu bất kỳ người nào ra mặt giúp Cửu Tinh hội hòa giải, kẻ kế tiếp bị đuổi khỏi nơi này chắc chắn là người đó, nếu Tần Tang là một con người tàn nhẫn độc ác,khéo ngay cả cơ hội ra khỏi đảo cũng không có, chết mất xác ở nơi nào đó trên đảo cũng nên .

Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Tần Tang, hình như Tần Tang tình nguyện phân chia lợi nhuận với các thương hội khác, không bá đạo tham lam như Thôi Cát.

Mọi người tự hiệu trong lòng mình, cũng biết nên đi theo ai, tự nhiên cũng biết mình nên lựa chọn như thế nào, nhao nhao mở miệng phụ họa cho Tần Tang, có người còn đưa ra lời thề.

- Thanh Phong đạo trưởng nói không sai, làn này trở về, đường xá xa xôi, mang nhiều hàng hóa như vậy,nếu như Thôi đạo hữu hành động vội vàng, thuong hội cũng không kịp an bài trợ giúp, đúng là dễ làm cho đám tặc tử nổi lòng tham. . .
Bình Luận (0)
Comment