Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1091 - Chương 1091: Công Pháp Đặc Biệt

Chương 1091: Công Pháp Đặc Biệt Chương 1091: Công Pháp Đặc Biệt

Tần Tang chọn thời điểm này ra ngoài du ngoạn cũng vì muốn tìm hiểu thêm thông tin, hi vọng có thể gặp gỡ được cơ duyên, giúp hắn giải quyết hết những phiền não này.

Tỷ muội Vương Thị nhận được đáp án từ Tần Tang, sắc mặt của hai người đều có hơi ảm đạm.

Hai tỷ muội liếc mắt nhìn nhau, tỷ tỷ Vương Thi mở miệng nói:

- Đa tạ đạo trưởng, có điều vừa rồi tỷ muội chúng ta đã trao đổi với nhau, nếu như đạo trưởng không đồng ý ở lại, chúng ta cũng sẽ báo lại cho Nội Hải. Những năm này, tỷ muội chúng ta được đạo trưởng che chở, không chỉ có cùng lúc đột phá được cảnh giới Kết Đan kỳ, mà còn tích luỹ được một khoản vốn lớn, đủ để cho chúng ta an tâm tu luyện một thời gian. Hơn nữa, tuổi tác sư phụ của chúng ta đã cao, cho nên cũng cần trở về tận hiếu.

Vương Tương không còn hoạt bát năng nổ như trước kia, miệng nhỏ trề ra, nói:

- Đạo trưởng, động phủ của sư phụ chúng ta ở Lăng Xuân Đảo, là một nơi siêu đẹp, bốn mùa như mùa xuân. Đây là bản đồ đường biển ở Nội Hải, ngài đừng quên chúng ta nhé, sau này nếu có đến Nội Hải, phải nhớ ghé qua thăm quan Lăng Xuân Đảo đấy.

Tần Tang nhận lấy tấm bản đồ từ tỷ muội Vương Thị, gật đầu đáp:

- Nếu hai người đã quyết định như vậy, vậy nhờ hai người gửi lời tạm biệt của ta đến Trâu tiền bối và nhớ giải thích giúp ta, như vậy ta không cần phải đi qua nữa. Còn nữa, thương hội Quỳnh Vũ này thật sự không tồi, thế lực ở Nội Hải cũng không nhỏ. Nếu như sư môn của hai người không có yêu cầu thì không cần rời khỏi thương hội, có cái mối quan hệ này, con đường sau này sẽ dễ dàng hơn một chút.

Tỷ muội Vương Thị gật đầu liên tục.

Vương Tương nhìn thấy áo khoác của Tần Tang, cũng sốt sắng muốn thử, muốn nói cái gì đó nhưng bị Vương Thi kéo lại, hai tỷ muội lập tức xoay người rời đi, càng lúc càng xa.

Tần Tang vẫn đứng yên tại chỗ nhìn tỷ muội Vương Thị rời đi, sau đó cúi đầu nhìn tấm bản đồ đường biển trong tay, khe khẽ lắc đầu, rồi cất tấm bản đồ đi.

Sau khi chúng tu sĩ rời khỏi Hải Vực bên cạnh Ngũ Nguyên Đảo, rời xa thú triều, thì lập tức tìm một nơi tạm thời để chấn chỉnh lại đội ngũ. Tần Tang chào tạm biệt người quen, sau đó lặng lẽ rời đi.

Vài ngày sau.

Tần Tang cưỡi Song Đầu Hống, xuất hiện trên một hòn đảo nhỏ, sau khi bay vòng quanh một vòng trên đảo nhỏ thì đáp xuống một bãi ghềnh đá xếp chồng lên nhau.

Ô Mộc Kiếm hoá thành một thanh cự kiếm, đào ra một cái động sâu trên bãi đá. Sau khi Tần Tang đi vào cảm nhận được linh khí bên trong động phủ, hài lòng gật đầu, thì hắn phong bế lại cửa động, bày ra linh trận.

Vừa đột phá xong đã gặp ngay phải trận đại chiến, tu vi còn chưa kịp củng cố lại, chân nguyên chưa ổn định, nếu không thì việc giết chết hai con đại yêu kia đã dễ như trở bàn tay.

Tần Tang nghĩ đến đại yêu, lập tức lật bàn tay, một cái hộp ngọc đột nhiên hiện ra trong lòng bàn tay hắn, trong hộp ngọc có miếng Yêu Đan.

Đây cũng chính là Yêu Đan của cự quy.

Sau khi giết chết cự quy, mọi người chia đều chiến lợi phẩm. Nguyên Tán Chân Nhân cảm động trước tấm lòng làm việc nghĩa của Tần Tang, nhất định dành ra một phần tặng cho Tần Tang, cũng thêm vào một phần linh thạch, chia Yêu Đan cho hắn.

Một tháng sau.

Bên trong động phủ truyền ra một tiếng thở nhẹ, Tần Tang tỉnh lại từ trong quá trình nhập định, mừng rỡ nhìn vào vùng đan điền.

Đúng là thời gian không bạc đãi người có lòng, một tháng tập trung tu luyện, rốt cuộc cũng ổn định được tu vi, có thể bắt đầu tu luyện bước tiếp theo.

Tần Tang nghĩ đến đây, vẻ mặt đột nhiên sững lại, công pháp mà Thanh Trúc tiền bối tự sáng tạo ra liệu có ổn hay không, bây giờ là lúc có thể nghiệm chứng.

Hắn cũng không vội vàng nhập định, mà làm rất nhiều bước để chuẩn bị, sau đó lại gọi hai con linh trùng ra.

Trong đó, hình dạng của Thiên Mục Điệp khác hẳn so với lúc trước, mà tằm mập vẫn còn đang say giấc trong cái kén.

Sau khi Hồng Diệp Đảo dung nhập tia chớp, Thiên Mục Điệp ngủ say trọn vẹn năm năm chợt thức tỉnh, có rất nhiều linh trùng lột xác ở lần thứ tư cũng không ngủ lâu như nó.

Sau khi tỉnh giấc, Thiên Mục Điệp không phụ sự kỳ vọng của mọi người, thu nạp được ngự lôi.

Hình dáng của nó cũng thay đổi, nhất là hai cái cánh, dường như bên trong hai cái cánh đó lúc nào cũng có tia chớp đảo quanh, vào lúc nó bị kích thích, tia chớp càng nhấp nháy dữ dội, hai cái hoa văn Thiên Mục to lớn càng thêm rực rỡ chói mắt, nhìn vô cùng sống động!

Dường như nó biến thành một con Thiên Mục Lôi Điệp!

Thế nhưng mới thu hoạch được ngự lôi thần thông, hơn nữa cũng không phải bản thân nó có bản lĩnh mạnh mẽ.

Linh trùng thần thông đơn thuần, uy lực bình thường đều có thể vượt qua tu vi của bản thân chúng nó. Chỉ có một ít kỳ trùng hiếm thấy là có thể vượt qua được một cấp độ.

Ví dụ như Thiên Mục Điệp cất giấu bản lĩnh, ngay cả tu sĩ cảnh giới Kết Đan cũng không thể nào nhìn thấu được nó.

Thiên Mục Điệp có thể sử dụng tia sấm sét để tấn công, cũng có thể thi triển lôi độn, nhưng bất kể là uy lực của tia sấm sét hay tốc độ bay của lôi độn, dù có mạnh mẽ đến đâu, cũng không vượt qua được cấp độ của bản thân nó.

Những cái này chỉ làm tăng lực chiến đấu của Thiên Mục Điệp lên mà thôi.

Tu vi hiện tại của Thiên Mục Điệp đang ở cảnh giới hậu kỳ đệ nhị, ban đầu nếu phải đối đầu với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ thì chỉ có bị giết, nhưng bây giờ đã có lực đánh một trận.

Chỉ riêng chuyện này thôi cũng khiến Tần Tang mừng rớt nước mắt rồi. Thiên Mục Điệp có khả năng tự vệ được rồi thì sau này khi thả nó ra, hắn sẽ không cần quá để ý nó nữa.
Bình Luận (0)
Comment