Chương 1092: Chỗ Thiếu Hụt
Chương 1092: Chỗ Thiếu Hụt
Hơn nữa, Tần Tang rất có lòng tin vào tương lai của Thiên Mục Điệp.
Cho dù là ở trong giới tu tiên giả cũng rất ít người có được trình độ ngự lôi, chỉ những đại tông môn có nội tình thâm hậu là có thể kế thừa lại mà thôi. Lôi đình là lực lượng chí dương chí cương trên thế gian, không biết có bao nhiêu người ước mơ được sở hữu nó.
Tần Tang vẫn còn nhớ rõ, năm đó khi hắn lấy trộm Cửu Huyễn Thiên Lan ở cấm địa Nguyên Chiếu Môn, đã phải trải qua Tam Tai Phệ Tâm Trận.
Trận này được mô phỏng theo chi kiếp của Nguyên Anh.
Nghe nói khi đột phá cảnh giới Kết Anh thì thiên kiếp không chỉ có Lôi Kiếp, còn có cả Lôi Hoả Phong tam kiếp, uy lực rất kinh khủng, không biết bao nhiêu tu sĩ đã phải dừng bước ở thiên kiếp này.
Thiên Mục Điệp có bản mệnh là trùng cổ, có thể tự độ kiếp cho bản thân, nó có bản lĩnh ngự lôi, nhất định có thể giúp ích được cho nó không ít.
Tất nhiên, bây giờ nói những chuyện này vẫn còn hơi sớm, hắn còn chưa có manh mối về cảnh giới Kết Anh đã lập tức muốn độ kiếp rồi.
Tần Tang tự giễu cười cười.
Tin tức tồi tệ nhất là, Thiên Mục Điệp ngủ say năm năm trời mà tu vi không tăng lên nổi một phần.
Nó hấp thu chùm sáng và tia sấm sét, dường như sử dụng để biến đổi ở bên trong gần như không còn chút nào.
Ban đầu Thiên Mục Điệp có cơ hội đột phá lần thứ ba trước khi Thất Sát Điện được mở ra, nhưng bởi vì cần quá nhiều thời gian để biến đổi. Nên nếu muốn nó năm năm sau phát triển đến đỉnh cao của lần đột phá thứ hai, đồng thời đột phá lên lần thứ ba nữa thì gần như là không thể được.
Lần này hắn bước vào Thất Sát Điện, e rằng không thể nào dựa vào lực lượng của Thiên Mục Điệp được.
Đây có lẽ là được cái lọ thì mất cái chai.
Tần Tang đút cho Thiên Mục Điệp một ít đan dược, sau đấy nhìn về phía tằm mập.
Lần lột xác này của tằm mập thuận lợi đến mức khiến cho người ta phải ngạc nhiên. Tần Tang chỉ là thử thăm dò đút cho nó mấy giọt Xích Hoả Lưu Kim, tằm mập đã bắt đầu kết kén, bước vào quá trình lột xác.
Tuy rằng có công hiệu của Xích Hoả Lưu Kim, có thể biến đổi cảnh giới trung kỳ lần thứ hai cho nên hắn đã đút cho nó Yêu Đan độc thú, những năm này nó đã hấp thu liên tục mấy miếng rồi.
Hầu hết trong thời gian biến đổi ở lần thứ hai, tằm mập hấp thụ đồ vật, ít nhất cũng là Nội Đan của yêu thú thời kỳ đỉnh cao cảnh giới Yêu Linh kỳ.
Những linh trùng khác cũng chưa chắc được may mắn như vậy.
Ở lần lột xác thứ hai này, tằm mập ngủ mất hơn nửa năm, và cũng không khiến Tần Tang phải thất vọng. Trước đây, nó mất ba năm say giấc, cho đến nay cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.
- Còn có năm năm nữa, chắc chắn là sẽ ổn, hắn chưa nghe nói có linh trùng nào ở lần biến đổi thứ ba lại ngủ lâu như vậy. Tằm mập có thể tích độc, sau lần biến đổi thứ ba chắc chắn sẽ còn thu hoạch được bản lĩnh mới, khắp nơi ở những cái bí cảnh cổ điện kia không có chỗ nào là không có độc, trong Thất Sát Điện tác dụng của tằm mập sẽ nhiều hơn của Thiên Mục Điệp.
Tần Tang chạm nhẹ vào lớp ánh sáng bên ngoài của cái kén, cảm nhận khí tức của tằm mập, sau đó cất hai con linh trùng vào.
- Bây giờ có thể bắt đầu thử nghiệm rồi, trước khi tu luyện cần tìm hiểu kỹ công pháp.
Tần Tang hít sâu vào một hơi, khoanh chân ngồi dưới đất, tinh thần tĩnh lặng.
Hiên viên Sát Phù mà Thanh Trúc tiền bối để lại xuất hiện trong ký ức của hắn, ban đầu hắn thấy nó rất khó hiểu, rất khó lý giải, nhưng sau khi đột phá, đã có thể xoá bỏ lớp mây mù tăm tối để từ từ giác ngộ.
Bên trong động phủ hoàn toàn chìm vào tĩnh lặng, Tần Tang khô toạ như tùng, không hề nhúc nhích một chút nào.
Thời gian dần trôi đi, không biết đã bao nhiêu ngày rồi.
Tần Tang vẫn mải đắm chìm trong thế giới công pháp không thể nào ngừng lại được, hắn trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc, lúc thì say mê, khi thì ngạc nhiên ngưỡng mộ, ngưỡng mộ phong thái của Thanh Trúc tiền bối, có thể từ công pháp ban đầu sáng tạo ra con đường của bản thân!
So sánh với Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, thì công pháp do Thanh Trúc tiền bối tự sáng tạo ra có hơi bị khó hiểu, và hơi bị bó hẹp, không được bao quát như công pháp nguyên bản, đi thẳng vào đại đạo.
Nhưng đây là bởi vì trong quá trình tự sáng tạo ra công pháp của Thanh Trúc tiền bối bị giới hạn bởi tầm nhìn và kinh nghiệm.
Đây là việc không thể nào tránh khỏi.
Người sáng tạo ra Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương nhất định là tiền bối có tu vi vô cùng cao siêu, tầm mắt có thể nhìn tới cuối con đường tu đạo, biến khó thành dễ lại bao quát được mọi mặt, chắt lọc ra chân lý sát đạo.
Mỗi một người khi tu luyện công pháp này, đều có thể tự tìm ra hướng đi thích hợp của bản thân.
Hơn nữa, so sánh giữa Thanh Trúc tiền bối và vị tiền bối kia, không khác gì đom đóm và trăng sáng, tiền bối có thể từ cảnh giới Kết Đan kỳ mà viết tiếp công pháp, cho dù chỉ là ghi lại tinh tuý của bộ công pháp đấy.
Chỉ dùng hai chữ “thiên tài” thì không đủ để hình dung.
Giác ngộ được càng nhiều, Tần Tang càng thêm bội phục Thanh Trúc tiền bối, hơn nữa, hắn mong được tận mắt chiêm ngưỡng phong thái của Thanh Trúc tiền bối.
Nhưng ngay lập tức hắn đã cảm thấy buồn bã, Thanh Trúc tiền bối mai danh ẩn tích, nhiều năm qua đi chưa thể tìm hiểu được một chút thông tin nào, không biết có còn tại thế nữa hay không.
Nhưng ngay sau đó, Tần Tang nhanh chóng vực lại tinh thần, vứt bỏ tạp niệm, quyết định tu luyện công pháp này.
Trong khoảng thời gian này, Tần Tang đã hiểu ra được rất nhiều điều, ý thức được tác dụng của công pháp, nhờ sự che chở của ngọc Phật hắn hoàn toàn có thể dựa theo đạo của Thanh Trúc tiền bối mà tu luyện.
Hơn nữa, hắn cũng biết được chỗ thiếu hụt của công pháp.