Chương 1093: Bình Cảnh
Chương 1093: Bình Cảnh
Nếu không có gì bất thường thì khi tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương sẽ nhận được năng lực mới, có thể là tia kiếm quang lần thứ hai, cũng có thể là cái khác.
Nhưng Thanh Trúc tiền bối tự sáng tạo ra công pháp không ổn lắm, ông ta chỉ có thể giúp cho người tu luyện miễn cưỡng đi xuống, không đến mức bị đứt gãy giữa chừng, không có tinh lực chú ý đến những việc khác.
Thậm chí Tần Tang còn nghi ngờ công pháp có chỗ đặc biệt riêng, chỉ có thành tâm tu luyện mới biết được.
Thời gian thức tỉnh ngắn ngủi, Tần Tang ăn vào một viên đan dược, sau đó bắt đầu trạng thái tĩnh tâm điều trị, sau khi đạt được cảnh giới tâm lặng như nước, là đến trạng thái nghiêm cẩn, nội thị nguyên thần.
Trong động phủ thâm sâu, khí tức Tần Tang chập chờn bất định, nhưng đều bị cấm đoạn cấm chế che lại, không ai có thể làm phiền.
Tần Tang thử tu luyện công pháp mà Thanh Trúc tiền bối tạo ra.
Lúc đầu quá trình lĩnh hội cực kỳ thuận lợi, bởi vì dù sao thì môn công pháp cũng giống với công pháp gốc.
Nhưng khi Tần Tang thật sự bắt đầu tu luyện, lúc thử khắc lá Sát Phù thứ sáu vào linh kiếm bản mệnh thì lại xảy ra vấn đề.
Thứ nhất, lá Sát Phù mới không có hiệu quả hỗ trợ tu luyện bằng Sát Phù thật sự.
Nếu là lá Sát Phù thật sự, tốc độ tu luyện của Tần Tang chắc hẳn có thể sánh với tu sĩ Song Linh Căn, có thể xếp vào hàng ngũ con cưng của trời.
Hiện tại so với mức đó có lẽ vẫn còn một khoảng cách lớn.
Thứ hai, lá Sát Phù mà Thanh Trúc tiền bối tạo ra không hoàn hảo, mặc dù Tần Tang có thể tu luyện, nhưng thật ra lá bùa này không hoàn toàn phù hợp với hắn, nếu không cẩn thận thì rất có thể sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm, cho nên yêu cầu đối với người tu luyện và linh kiếm bản mệnh đều vô cùng cao.
Từ đó suy ra, nếu như Kiếm Ô Mộc không mạnh lên thì khả năng cao là nó không thể gánh được toàn bộ sức mạnh của một lá Sát Phù.
Nói cách khác, giữa lúc Kết Đan trung kỳ, Tần Tang mới tu luyện tới đươc một nửa đã phải đối mặt với tình huống khó xử là linh kiếm bản mệnh của hắn bị phá vỡ, khi đó thì bình cảnh sẽ đến sớm hơn bình thường, như vậy Tần Tang sẽ không có đủ thời gian chuẩn bị để đột phá bình cảnh.
Tình hình còn nghiêm trọng hơn những gì mà Tần Tang dự liệu.
"Bình cảnh! Bình cảnh! Ta chỉ còn có mấy chục năm nữa, vậy mà bây giờ vẫn không có một chút tin tức nào. Cứ tìm kiếm không mục đích như thế này thì thật sự có thể tìm được thập đại Thần Mộc hay không? Thật sự phải chờ đến khi trở về Tiểu Hàn Vực, đến Vô Nhai Cốc tìm kiếm Vô Gian Huyết Tang sao?"
Tần Tang tỉnh lại từ trong nhập định, ngước nhìn mái vòm của động phủ, vẻ mặt hững hờ.
« Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương » quá đặc biệt, có thể sửa đổi những công pháp khác, không những đưa tốc độ tu luyện trở về mức độ ngũ linh căn, mà đại giới cũng lớn đến mức làm cho người ta khó có thể chịu đựng nổi, có thể sẽ mất đi cơ hội đột phá Nguyên Anh.
Cho dù chỉ có một tia hy vọng thì Tần Tang cũng sẽ không thay đổi ý nghĩ này.
"Tin tốt là công pháp do Thanh Trúc tiền bối tạo ra không quá sâu sắc, có thể theo được. Trong một giới hạn nhất định, cho dù không thể khắc được lá Sát Phù, thì cũng vẫn có thể tìm hiểu ra hầu hết ý nghĩa thực sự. Đợi đến khi tìm được linh mộc thích hợp để cải thiện sức mạnh của Kiếm Ô Mộc, thì việc khắc Sát Phù sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, tốc độ cũng sẽ rất nhanh. Nhưng thời gian tìm kiếm linh mộc cũng có hạn, vấn đề này sớm hay muộn thì cũng vẫn phải đối mặt."
"Còn có một cách khác đó chính là trong lúc khắc Sát Phù thì sử dụng cả Luyện Khí Thuật. Tiếp tục nghiên cứu đạo luyện khí thì chắc hẳn có thể tranh thủ khắc họa thêm mấy bút. May mắn là trước đó mình đã từng có ý nghĩ này, coi như là tính toán, phòng ngừa chu đáo, bây giờ mình đã có chút mặt mũi, hy vọng thành công là rất lớn."
Sau cùng, Tần Tang than thở, "Tất cả đều là giải pháp tạm thời, không thể giải quyết triệt để vấn đề."
Tần Tang im lặng một lúc, sau đó tiếp tục tĩnh tu.
Trong lúc tu luyện, Tần Tang cũng suy nghĩ làm thế nào dẫn Luyện Khí Thuật vào tay. Để cho Kiếm Ô Mộc có thể chứa đựng được nhiều Sát Phù hơn.
Hắn không ngờ rằng nhánh mắt đã tu luyện được hơn hai năm.
Trong hai năm này, dường như Tần Tang chưa từng rời khỏi động phủ.
Hắn khổ luyện cả ngày, đồng thời nghiên cứu Luyện Khí Thuật và đạo cấm chế, làm đủ các loại thử nghiệm, trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng tạo ra một vài cấm chế luyện khí thô thiển, có thể ổn định Kiếm Ô Mộc.
Đây vẫn chỉ là cấm chế sơ khai, còn có rất nhiều điểm cần cải thiện.
"Không ngờ bởi vì việc công pháp mà ta lại ở chỗ này bế quan lâu như vậy. Điều này không hề nằm trong kế hoạch. Bây giờ đến lúc Thất Sát Điện mở ra chỉ còn chưa đến ba năm. Sau khi du ngoạn Yêu Hải thì còn phải đi tới Nội Hải nữa, như vậy có vẻ hơi khó khăn, mà cũng không thể chỉ cưỡi ngựa xem hoa, đi dạo một vòng rồi về được. Không bằng khoảng thời gian còn lại cứ ở Yêu Hải, đợi đến khi Thất Sát Điện mở ra, thì đến Nội Hải ở một thời gian."
Tần Tang rời khỏi động phủ, sau khi hạ quyết tâm liền gọi Song Đầu Hống, xác định rõ phương hướng sau đó biến mất giữa biển lớn xanh thẳm.
. . .
Đại Hoang Đảo.
Tu sĩ Nhân tộc tiến vào Yêu Hải.
Hòn đảo này giống như Thiên Vu Đảo, cực kỳ mênh mông, được canh phòng cẩn thận, nghiêm ngặt, giống như một khối lục địa nhỏ. Đó là một hòn đảo lớn hiếm hoi bên trong Yêu Hải. Không chỉ có tu sĩ lui tới chỗ này, còn có cả người phàm đến đây để trồng trọt.