Chương 1119: Theo Đuôi
Chương 1119: Theo Đuôi
-Lần này ta gặp phải nhiệm vụ do Minh chủ sắp xếp, mới không ngại bại lộ mà ra tay cướp đoạt.
-Về việc người này là do ma đạo xúi giục hay tự ý hành động thì vẫn chưa rõ.
-Liệt Địa Tích giỏi thuật độn thổ, chắc là người này đã thả con Liệt Địa Tích trong hẻm núi. Với thực lực của hắn, che giấu bản thân trước cảm giác của chúng ta không khó. Sau đó, ra lệnh cho con Liệt Địa Tích lợi dụng hỗn loạn để thu hút Tử Tinh Điêu, thừa nước đục thả câu.
Tên béo mặc Hoa phục lặng lẽ cười cười.
-Người này tuy là một kẻ đa mưu túc trí, nhưng so với Hạng đạo sĩ còn kém một chút. Hắn không ngờ rằng chúng ta có đã đề phòng vấn đề này, nhiệm vụ thực sự vẫn còn ở phía sau. Tòa thạch điện này mới chỉ là mắt xích đầu tiên của nhiệm vụ. Hạng đạo hữu dùng một thủ thuật nhỏ đã ép được người này đi ra. Chẳng qua..
Tên béo mặc Hoa phục thay đổi giọng điệu, trên mặt lộ vẻ khó hiểu.
-Nghe Hạng đạo hữu nói, độ khó của nhiệm vụ này không quá lớn. Thương Minh cử một Nguyên Anh tổ sư tới đã có thể hoàn thành, việc gì phải phí tâm cơ như vậy, còn bị gián điệp của Ma môn trà trộn vào?
Hạng Nghĩa liếc mắt nhìn hắn.
-Làm sao ngươi biết không có Nguyên Anh tổ sư tiến vào?
Thôi Cát và tên béo ngơ ngác nhìn nhau .
-Ba thương minh lớn của chúng ta đang bị hai đạo chính ma nhìn chằm chằm, bọn họ sẽ không dễ dàng phái Nguyên Anh tổ sư ra, những vị tiền bối đó chắc chắn phải có nhiệm vụ riêng. Hơn nữa, không thể tránh khỏi bị gián điệp trà trộn, dù sao Thương Minh cũng không thể so với tông môn, các đại thương hội tự làm theo ý mình, lại không làm kỷ luật nghiêm minh. Vì để xoa dịu các bên, Minh chủ không thể độc chiếm danh ngạch, chỉ có thể để chúng ta đào ra gián điệp một cách cần thận.
Hạng Nghĩa quay đầu nhìn chiến trường.
-Được rồi, nhiều thời gian đã bị trì hoãn. Hãy đi trước giải cứu Liễu đạo hữu và những người khác để họ không chết trong tay hung thú. Chuyện trước đó, Hạng mỗ có thể bỏ qua, sau này nếu còn có ai dám tự ý rời vị trí, đừng trách Hạng mỗ tâm ngoan thủ lạt!
Tên béo mặc Hoa phục cười nói.
-Nhận được tín nhiệm của Hạng đạo hữu, chắc chắn chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ cẩn thận. Hơn nữa An mỗ vẫn đang thu thập bảo vật giúp Hạng đạo hữu, làm sao có thể sơ suất?
Thôi Cát vội vàng gật đầu.
Hạng Nghĩa dẫn đầu xông lên chiến trường, chợt nhớ ra điều gì đó, quay đầu hỏi Thôi Cát.
-Ngươi có chắc Thanh Phong đạo trưởng đã chết không?
Thôi Cát vỗ ngực.
-Đạo hữu yên tâm, ta đã chuẩn bị đầy đủ, làm hắn bị trọng thương, tận mắt nhìn thấy hắn bị sương độc xâm nhập vào cơ thể, bị bầy thú bao vây, nhất định sẽ chết, nhất định sẽ không gây chuyện với Hạng đạo hữu.
…
Khi bọn họ tiến vào chiến trường cứu người, bóng dáng của Tần Tang lặng lẽ xuất hiện bên mép hố lớn.
Tình hình rất khác so với những gì hắn nghĩ.
Hóa ra là Hạng Nghĩa đang lôi kéo, còn tên béo mặc Hoa phục và Thôi Cát đã bị Hạng Nghĩa lôi kéo từ lâu.
Nhìn như vậy, việc Thôi Cát tự ý tấn công hắn không phải là một điều xấu. Nếu không, tương lai có thể phải đối mặt với sự bao vây của ba người Hạng Nghĩa, điều này chắc chắn còn nguy hiểm hơn bây giờ rất nhiều.
Nếu Thôi Cát là rắn độc, tên béo mặc Hoa phục là Tiếu Diện Hổ thì Hạng Nghĩa thậm chí còn tệ hơn.
Không có bất bình hay hiềm khích giữa hắn và hai người họ, vừa rồi vẫn còn nói chuyện cười đùa, lại có thể đáp ứng để Thôi Cát giết hắn mà không có bất kỳ gánh nặng nào.
Tần Tang nhìn xuống tu sĩ họ Bàn và Liệt Địa Tích.
Tại thời điểm trước đó đột xuất hiện biến dị, bọn họ bị Liệt Địa Tích đụng bay, không thể nhìn rõ, hóa ra đó không phải là một con quái vật hung dữ trong tuyệt địa, mà là một con linh thú của tu sĩ họ Bàn.
-Liệt Thổ Tông… Ma đạo…
Tần Tang nghe lén được cuộc nói chuyện của bọn họ.
Trước đó Tần Tang đã từng nghe đến cái tên Liệt Thổ Tông, có vẻ đây là một trong những môn phái ma đạo lớn.
Tần Tang đã hoạt động ở Yêu Hải, cũng chỉ hiểu biết một chút về Nội Hải.
Theo như hắn biết, trong Nội Hải Nhân tộc thịnh thế, chính tà đối chọi gay gắt, ba đại thương minh đột nhiên nổi lên, có không ít thế lực lớn nhỏ, tu tán phải chọn hoặc tị thế, hoặc trung lập.
Hơn nữa Vu tộc nhìn chằm chằm, có thể nói là rắc rối phức tạp.
Mở ra Yêu Hải, rõ ràng đã xoa dịu tình hình trong Nội Hải rất nhiều, nếu không thì đã xảy ra trận chiến từ lâu rồi.
Ma đạo, Thương Minh.
Tần Tang không biết được có sóng ngầm nào đang cuồn cuộn dưới mặt nước dường như yên tĩnh của Thương Lãng Hải.
Hắn thận trọng đi tới, phát hiện có một cấm chế do Hạng Nghĩa để lại, hắn đứng ở rìa nhìn chằm chằm vào tu sĩ họ Bàn và con Liệt Địa Tích.
Tròng mắt tu sĩ họ Bàn trừng lớn, chết không nhắm mắt, tất cả bộ phận từ thắt lưng trở xuống đều biến mất, trên vết thương vẫn còn lưu lại một cỗ Thủy hành chi lực kỳ dị.
Con Liệt Địa Tích cũng bị thổi bay thành hai phần, một đoạn cũng bị biến thành bột giống như phần thân dưới của nhà sư họ Bàn.
Sức mạnh còn lại trên người bọn họ, chắc là Thủy Cương Thần Lôi mà Hạng Nghĩa vừa nói.
-Sức mạnh còn lại là đã mạnh như vậy, sức mạnh của Thủy Cương Thần Lôi ước tính là mạnh hơn hỏa châu của mình, vấn đề là trong tay Hạng Nghĩa có bao nhiêu viên?
Vẻ mặt Tần Tang nhìn nghiêm trọng, một tia do dự lóe lên trong mắt hắn, sau đó cẩn thận rút lui.
Hắn không động đến bất kỳ thứ gì cả, để tránh để lại dấu vết, sẽ bị Hạng Nghĩa phát hiện.
Tần Tang vẫn như cũ không rút lui ra ngoài, hắn ở tại chỗ chờ đợi.
Một lúc sau, cuối cùng Tần Tang nghe được có người nói chuyện, Tần Tang nín thở ngưng thanh, nghe giọng nói để phân biệt, phân biệt tổng cộng có sáu người.
-vợ chồng Liễu thị và thanh niên cầm kiếm đều được bọn họ cứu rồi.
Trong lòng Tần Tang thầm nghĩ, cẩn thận nghe.
Không biết Hạng Nghĩa giải thích thế nào với họ trên đường.