Chương 1126: Thế Gọng Kìm
Chương 1126: Thế Gọng Kìm
Thanh niên khẽ phát ra một tiếng kinh ngạc, nhìn Tần Tang hơi bất ngờ.
- Xem ra độn thuật của ngươi mạnh hơn ta tưởng tượng một chút, nhưng mà như thế vẫn còn chưa đủ!
Chưa dứt lời, thanh niên tạo ra mấy đạo ấn quyết liên tiếp, thanh kiếm xám run lên, phát ra tiếng rít nặng nề, càng tỏa ra lục quang dày đặc hơn.
Theo ánh sáng tỏa ra ngày càng rực rỡ, bản thể của thanh kiếm lại ngày càng mờ nhạt hơn, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Trên mặt đất hoang vu lại có cỏ xanh và cây nhỏ mọc lên.
Chỉ một thoáng, không gian xung quanh Tần Tang từ tuyệt địa phủ đầy sương tím, biến thành một vùng cỏ cây xanh biếc.
Đương nhiên, thật ra những thứ này đều là ảo giác.
Bản thể của kiếm xám biến mất, ẩn nấp ở bên trong đồng cỏ bao la, nhưng mà giữa đồng không mông quạnh này, mỗi một gốc cây cỏ, mỗi một thanh kiếm đều tỏa ra kiếm khí, có thể là do kiếm xám biến hóa ra, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Nếu như Thiên Mục Điệp hoàn thành lần lột xác thứ ba, Tần Tang đã có thể dễ dàng nhìn thấu những ảo giác này, bây giờ lại chỉ có thể bày sẵn thế trận chờ đợi quân địch.
Thật ra loại ảo cảnh do kiếm khí đơn giản tạo thành có sơ hở rất lớn, chỉ được vẻ hào nhoáng bên ngoài, trừ khi người sử dụng có trình độ cực cao ở Kiếm Đạo, thế nhưng tu vi của Tần Tang với thanh niên kia chênh lệch quá lớn, không thể dùng sức mạnh phá vỡ, nên bị thanh niên hạn chế trong ảo cảnh.
Cỏ cây sinh trưởng mạnh mẽ, giảm bớt không gian hoạt động của hắn.
Trong lòng Tần Tang biết rằng không thể khoanh tay chịu chết, hắn chỉ về cây Ô Mộc Kiếm ở phía xa, nhưng không để nó quay lại cứu viện cho mình, mà lại mệnh lệnh nó đâm thẳng vào chân thân của thanh niên
Cùng lúc đó, Tần Tang lấy cuộn tranh ra, nhẹ nhàng ném đi, lá rơi hoa bay rì rào rơi xuống, hòa cùng ảo cảnh cây cỏ ở xung quanh lại càng tăng thêm sức mạnh.
Bóng người của Tần Tang mờ dần đi, sau đó cũng biến mất không còn tăm hơi.
Sở dĩ hắn có thể nhờ vào cuộn tranh dung nhập vào ảo cảnh một cách hoàn mỹ, ẩn nấp ở nơi nguy hiểm nhất, là bởi vì vừa may hắn và thanh niên kia đều chủ tu linh lực Mộc hành giống nhau,.
Tần Tang biến mất khỏi tầm nhìn của thanh niên, trong ảo cảnh kiếm khí cũng không cảm nhận được hành động của Tần Tang, trong lòng hắn biết mình đã biến tốt thành xấu, lúc này hô lên một tiếng
- Bạo!
'Ầm'
Cả ảo cảnh kiếm khí đều nổ tung, để lộ ra gốc rễ giống như cỏ cây thật sự, nhưng chẳng qua cũng chỉ là ảo ảnh hóa thành, rồi vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ như một tấm kính.
Những mảnh nhỏ này bỗng nhiên ghép lại, tập hợp thành bản thể của thanh kiếm xám.
Đồng thời lúc ảo cảnh vỡ vụn, cuộn tranh cũng bị tấn công, hoa rơi chấn động, chân thân của Tần Tang cũng theo đó mà lộ ra, kiếm xám run lên, thừa cơ chém đến phía sau gáy của Tần Tang.
Cảm nhận được thanh kiếm đang bay nhanh về phía mình, sau gáy Tần Tang lạnh toát, chỉ có thể tiếp tục tránh né.
Từ lúc bắt đầu giao chiến đến hiện tại, hầu như là hắn bị thanh niên kia áp chế, điều duy nhất có thể làm chính là gặp chiêu nào thì đỡ chiêu ấy, không dám đối đầu trực tiếp, hoàn toàn để lộ ra sự chênh lệch về cảnh giới.
Nếu không nghĩ được phương pháp nào thay đổi thế cục, sẽ bị thanh niên này làm tiêu hao đến chết.
Tần Tang và kiếm xám vờn nhau, Ô Mộc Kiếm cũng đã bay đến trước mặt thanh niên, Song Đầu Hống cũng nhân cơ hội phóng về phía thanh niên.
Vẻ mặt của hắn đang thoải mái, khoảnh khắc nghe thấy tiếng sấm truyền đến thì hơi nghiêm mặt.
- Kiếm Khí Lôi Âm...
Ô Mộc Kiếm như một tia chớp, đâm thẳng đến cổ họng của thanh niên, hắn phản ứng cực nhanh, đạp xuống dưới đất một cái, rồi lui về phía sau, đồng thời vung tay lên, bắn ra một tia kim quang từ lòng bàn tay.
Bản thể của kim quang là một cái Kim Hoàn, vốn dĩ cũng chỉ lớn bằng một cái nhẫn, sau khi thanh niên ném ra, thì Kim Hoàn biến lớn nhanh chóng, có thể lớn bằng một cái vòng tay, sau đó xoay vòng, bay nhanh về phía Ô Mộc Kiếm, dường như muốn bao vây Ô Mộc Kiếm.
- Lại một món pháp bảo trung phẩm!
Sắc mặt Tần Tang hơi sửng sốt, thanh kiếm xám lúc nãy hắn lấy ra hẳn là linh kiếm bản mạng của hắn, với tu vi của hắn, thì luyện tế linh kiếm bản mạng đến đẳng cấp trung phẩm cũng không có gì kì lạ.
Nhưng lại tiện tay lấy ra một món pháp bảo trung phẩm, đủ để chứng minh người này khó giải quyết đến mức nào.
Không biết năng lực của pháp bảo Kim Hoàn là gì, Tần Tang không dám để Kim Hoàn tiếp xúc với Ô Mộc Kiếm, biến đổi ấn quyết, vội vàng sử dụng thần thông Kiếm Quang Phân Hóa.
Kim Hoàn bay đến, Ô Mộc Kiếm đột nhiên dừng lại tại chỗ, tiếp đó bất ngờ tách làm hai.
Nhất thời thanh niên cũng không để ý, Kim Hoàn chỉ bao vây được kiếm quang, còn bản thể của Ô Mộc Kiếm thì lại tiến quân thần tốc.
- Kiếm Quang Phân Hóa!
Thanh niên kinh ngạc gọi lớn, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng ao ước và ghen tị.
Hắn lăn lộn ở Kiếm Đạo nhiều năm, nhưng trước sau vẫn không thể lĩnh ngộ được Kiếm Quang Phân Hóa, tuy rằng kiếm quang mà Tần Tang phân hóa ra chỉ có một cái, nhưng cũng chính là khoảng cách mà hắn không bao giờ vượt qua được.
Tuy rằng kinh ngạc, nhưng thanh niên không hề hoảng loạn, chênh lệch về thực lực giữa hai người, không phải chỉ cần một môn thần thông Kiếm Đạo là có thể xóa bỏ.
Ô Mộc Kiếm đến gần trong gang tấc.
Song Đầu Hống cũng ý thức được đây là cơ hội, trừng lớn hai mắt, dốc hết toàn bộ sức lực, bắn ra lưỡi dao bằng gió, rồi tập trung lại thành một cơn lốc, thổi quét về hướng thanh niên kia.
Hai bên giao chiến, thanh niên lại rơi vào thế gọng kìm, bị Ô Mộc Kiếm và Song Đầu Hống tấn công cùng lúc.