Chương 1133: Tử Tinh
Chương 1133: Tử Tinh
Phía trước có một cái hố sâu , trông giống như là một cái hồ nhỏ.
Chỉ có điều bên trong không có nước, mà chỉ là sương mù màu tím đậm đặc ngưng tụ thành 'nước hồ', thậm chí còn vượt lên mặt đất.
Càng kỳ lạ hơn là, ở giữa cái hồ nhỏ kia có một vòng xoáy khổng lồ, sương mù màu tím liên tục không ngừng tụ vào chỗ đó, mà thứ đồ hấp dẫn tằm mập lại nằm ngay ở dưới đáy hồ.
Tần Tang đứng ở phía ngoài bờ hồ, nhìn chằm chằm giữa hồ, cau mày lại.
Sương độc trong hồ nhỏ đậm đặc đến cực điểm, trông giống hệt như một dòng nước bình thường vậy, tằm mập có thể mang hắn tới tận đây cũng đã là cố hết sức, thực sự không dám bước thêm vào hồ nhỏ một bước nào nữa.
Coi như bên trong có bảo vật, nó cũng không dám đi vào .
Sợ rằng chỉ cần một đợt sóng, hắn cùng tằm mập phải táng thân trong hồ nhỏ này rồi.
Tằm mập ủ rũ, nó cũng hiểu rõ điểm này , bảo vật mê người ở ngay trước mặt, lại không có năng lực lấy đi.
- Không thích hợp !
Tần Tang dường như phát giác cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm lên không trung của bờ bên kia, sau đó từ từ lui lại, cuối cùng vượt qua hồ nhỏ, lặng lẽ tới gần.
Sau đó Tần Tang mới phát hiện,thì ra bờ bên kia hồ nhỏ nằm ngay dưới chân vách đá.
Tần Tang ẩn núp vào trong chỗ tối, không dám thở mạnh, bởi vì có vài thân ảnh mạnh mẽ bò lổm ngổm trên vách đá dựng đứng, thậm chí hắn có thể nhìn thấy từng đạo ánh mắt u lãnh xuyên qua màn sương mù nồng nặc đó.
Tất cả bọn chúng đều là hung thú!
Mỗi một con đều to xấp xí một con chó ngao, hình thể cũng rất giống chó ngao, nhưng khác biệt ở chỗ là bọn chúng có hai cái cánh trên lưng.
Bọn chúng bay đến nằm trên vách đá dựng đứng, tứ chi bám chặt lấy vách đá, bả vai cao cao nổi lên, cái đuôi cụp vào trong, đôi cánh mỏng như cánh ve tựa như hai cái quạt mở ra,chỉ có một màng thịt mỏng bám vào phía trên khung xương cánh, hai mắt hung tợn nhìn chằm chằm về phía hồ nhỏ, dường như chúng đang chờ đợi một điều gì đó.
Những sinh linh tồn tại trong khu vực sương mù tím này cũng không dám tiến vào phía trong hồ nhỏ, có thể thấy được bên trong đó nguy hiểm đến cỡ nào.
Nơi này lại có bầy hung thú lớn đến như thế!
Trong lòng Tần Tang cảm thấy cực kỳ căng thẳng, ẩn thân cực kỳ cẩn thận trong khe đá, không dám tiết lộ khí tức của bản thân, nhìn chằm chằm vào bầy hung thú phía trên rồi rơi vào trầm tư trong phút chốc.
Nhìn tư thái của bọn hung thú này, bên trong hồ nhỏ dường như sinh ra bảo vật làm cho bọn chúng cảm thấy cực kỳ hứng thú, tám chín phần mười cũng là bảo vật đã hấp dẫn tằm mập đến đây.
Nói như vậy, không cần đi vào phía đáy hồ , bọn hắn chỉ cần chờ bên ngoài là được rồi.
Thế nhưng, cuối cùng đó là bảo vật gì, khí xuất thế sẽ gây ra động tĩnh gì, đoạt bảo trước bọn hung thú này như thế nào, những thứ này Tần Tang cũng không biết, cũng chưa nghĩ ra.
Điều làm cho Tần Tang kiêng kỵ nhất là thực lực của bọn hung thú này.
Một đám hung thú ở chỗ này nhưng lại chưa hề phát ra thanh âm nào, dĩ nhiên bảo vật bên trong hồ cực kỳ quan trọng đói với bọn chúng, chúng sẽ không dễ dàng nhường cho người khác.
Số lượng hung thú rất nhiều, Tần Tang có thể thấy bò lổm ngổm dầy đặc trên vách đá.
Nếu như chỉ có những con hung thú này, hy vọng đoạt thức ăn trước miệng cọp vẫn còn rất lớn.
Hắn mơ hồ cảm giác được, thực lực của bọn hung thú này mạnh hơn Tử Tinh Điêu một chút,nhờ vào tốc độ phi độn siêu nhanh của hắn, hy vọng thoát thân ngay sau khi đoạt bảo của hắn vẫn còn rất lớn.
Nhưng Tần Tang không dám tiến đến quá gần, hắn vẫn chưa thấy được con thủ lĩnh của đám hung thú này, cũng không xác định được bên trên còn có bao nhiêu con nữa, nên hắn cũng không dám mạo hiểm.
"Đành phải yên lặng theo dõi kỳ biến vậy."
Tần Tang thầm nghĩ, quyết định chờ đợi thêm một lúc nữa, nhìn xem phía bên hồ nhỏ sẽ phát sinh kỳ biến gì rồi tính.
Đương nhiên, thời gian của hắn có hạn, nếu như trong thời gian dài hồ nhỏ vẫn không có phát sinh biến hóa gì , hắn chỉ có thể rời đi nơi này trước, đi làm chính sự, sau này có cơ hội lại tiến vào nơi này.
Tần Tang thả ra Song Đầu Hống, một người một thú ẩn thân trong chỗ tối , chờ đợi thời cơ.
Thời gian trôi qua.
Trong lòng Tần Tang thầm tính toán, vì muốn lưu lại một còn đường sống trong hành trình tìm kiếm linh hỏa và Thiên Tháp của mình .
Đột nhiên, nửa thân trên của tằm mập động đậy dữ dội, ánh mắt cực kỳ kích động.
Trong lòng Tần Tang khẽ động, ánh mắt thay đổi, nhìn chằm chằm về phía hồ nhỏ.
Trong chốc lát, vòng xoáy bên trong hồ nhỏ xuất hiện chấn động cực kỳ khác lạ, ở sâu bên trong vòng xoáy, dường như có một đạo tử quang xoay tròn bắn lên cao, từ bên trong vòng xoáy bay lên trời.
Ngay lúc đó, hung thú ở phía trên vách đá trở nên bạo động, đồng loạt ngẩng đầu lên, đều có chung một trạng thái kích thích mà nhìn chằm chằm vào đạo tử quang kia như tằm mập vậy.
Cuối cùng Tần Tang cũng thấy rõ hình dạng nguyên bản của đạo tử quang kia, nó là một thứ có hình dạng giống như một khối tinh thạch. Khối tinh thạch này dài chừng một cánh tay, là một khối tinh thạch hình trụ, một mặt trong đó hoàn mỹ, mặt khác vậy mà lại có vết nứt vỡ.
Tinh khiết không tỳ vết, phát ra ánh sáng màu tím chói mắt.
Thứ hấp dẫn tằm mập chính là khối Tử Tinh này!
Mục tiêu của đám hung thú kia cũng chính là nó.
"Đây chẳng lẽ là Tử Tinh do sương độc màu tím ngưng tụ mà thành, là kết tinh túy nhất sao?"
Tần Tang âm thầm suy đoán, tình hình có vẻ vượt ra ngoài dự đoán của hắn,hắn còn tưởng rằng dưới đáy hồ mọc ra độc quả, không nghĩ tới lại là loại Tử Tinh mà hắn chưa bao giờ thấy qua này.