Chương 1139: Di Vật Cổ Tu
Chương 1139: Di Vật Cổ Tu
Tần Tang đứng trước Cửu U Ma Hỏa, xem đi xem lại.
Hắn có phật ngọc che chở, thần hồn ổn định.
Quan trọng nhất là hắn cũng nắm giữ Cửu U Ma Hỏa, mặc dù chỉ là da lông, nhưng dù sao vẫn có chổ tương đồng, có thể phát động ma hỏa phủ thân để bảo vệ chính mình, hơn nữa còn giúp hắn che lấp hơi thở.
Do dự một hồi, Tần Tang cảm thấy cơ hội xuyên qua của mình khá lớn, có thể mạo hiểm thử một lần.
Hắn một mực muốn tiến vào không gian phía sau tìm tòi là bởi vì Tần Tang cảm thấy những luồng sương mù xám trắng kia có hơi quen mắt, rất giống Quỷ Vụ mà hắn từng thấy lúc đi ngang qua Mộ Tiên ở Tử Vi Cung.
Chỉ có điều, sương mù nơi này mỏng hơn ở Mộ Tiên.
Nơi sương mù quỷ dày đặc thường sinh ra oan hồn của các loài quỷ quái, luyện hóa những quỷ vật này cũng có thể luyện chế ra Tinh Hồn Tơ, như thế thì cản trở lớn nhất đã có thể được giải quyết vô cùng dễ dàng.
Những quỷ vật bị nhốt ở đây không biết bao nhiêu năm, ngơ ngơ ngác ngác, hẳn đã mất đi linh tính từ lâu.
Thập Phương Diêm La Phiên cần thiết một lượng lớn Tinh Hồn Tơ, ở bên ngoài chắc chắn không thể tìm được một nơi tụ tập nhiều yêu quỷ như vậy.
Cần có nguyên nhân đặc thù mới hình thành một nơi như quỷ địa.
Tần Tang dựa vào vách đá, quan sát thật lâu, chú ý đến không gian phía sau Cửu U Ma Hỏa rất yên tĩnh, sương mù xám trắng chậm rãi lưu động, phải vào xem mới biết được bên trong có quỷ vật hay không.
Hơn nữa, hắn cũng không lỗ mãng tự tiện bước vào, trước tiên gọi ra Phi Thiên Dạ Xoa, lấy nó đi dò đường.
Cửu U Ma Hỏa thoạt nhìn không giống như đang bị phong ấn, Tần Tang cảm thấy vẫn nên cẩn thật sẽ tốt hơn, bởi vì hắn lo lắng ở đây không biết có Quỷ Vương hay không nữa.
Phi Thiên Dạ Xoa là Luyện Thi, đồng loại với quỷ vật, để nó đi vào dò xét trước sẽ thích hợp hơn.
Lần trước thay Tần Tang cản tai, Phi Thiên Dạ Xoa bị Tử U Châu đâm xuyên, để lại vài cái lỗ lớn, bị thương không hề nhẹ.
Tần Tang lệnh nó cắn nuốt Địa Sát chi khí tự khôi phục, bởi vì xảy ra quá nhiều biến số nên vẫn luôn không có tinh lực giúp nó.
Gọi ra Phi Thiên Dạ Xoa, Tần Tang ngồi xuống mặt đất, lại lấy ra Thiếu Âm Từ Bình, sau đó đưa chân nguyên vào trong cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa, giúp nó mau làm lành vết thương.
Thời gian gấp như thế, muốn khôi phục như lúc ban đầu là không có khả năng.
Thương tổn của Phi Thiên Dạ Xoa tốt lên khoảng bảy tám phần thì Tần Tang đã dừng tay.
Vết thương trên thể xác của nó đã gần như biến mất, thi khí toàn thân cũng đã có thể vận chuyển tự nhiên, đủ để đối phó hầu hết các tình huống.
Tần Tang phất tay thu lại Phi Thiên Dạ Xoa, sau đó sử dụng Quỷ Phiên xúc động một sợi Cửu U Ma Hỏa bao trùm lên người mình, tạo thành một cái hắc hỏa tráo.
Hắn bước về phía trước hai bước, hỏa tráo trên thân hơi rung nhẹ.
Lúc này, Tần Tang cảm nhận được khí tức của ma hỏa, loại khí tức này cực kỳ cuồng bạo và đáng sợ, nhưng ngay khi chạm vào hỏa tráo của hắn lại lập tức trở nên dịu dàng hẳn đi.
Bản thể của Cửu U Ma Hỏa không có dấu hiệu sắp bạo động.
Hỏa tráo run rẩy, khí tức bị ngăn chặn ở bên ngoài, mặc dù có thể chọc thủng hỏa tráo một cách dễ dàng nhưng lại không hề hành động.
Mặc dù lai lịch ma hỏa không tầm thường nhưng dù sao cũng chỉ là vật chết, gặp phải bản nguyên chi hỏa liền sẽ thể hiện ra sự thân cận. Chỉ cần không chọc giận nó, nó sẽ không chủ động tấn công Tần Tang.
Cho dù có hỏa tráo che chở, sự xung kích dành cho Nguyên thần lại không thể tránh thoát. May nhờ có phật ngọc hộ thân, Tần Tang bị ảnh hưởng rất ít.
-Quả nhiên có thể làm được…
Tần Tang vui vẻ thả tằm mập trở về Trùng Lâu.
Đến gần Cửu U Ma Hỏa, sương mù tím liền biến mất.
Dù sương mù tím mạnh cỡ nào cũng không bằng Cửu U Ma Hỏa, cho nên hoàn toàn bị chặn lại ở ngoài. Tằm mập duy trì Tịch Độc Giáp lâu như vậy cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút, vừa về lại Trùng Lâu liền ngủ say.
Tần Tang nghiêng thân, kề sát vách núi, cẩn thân từng li từng tí đi về phía trước, xê dịch từng chút một.
Trước mắt đã là ma hỏa màu đen.
Hắn trừng to đôi mắt, trong lòng cực kỳ căng thẳng, không dám thở mạnh, chỉ sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vào lúc này, nếu có người kích động Cửu U Ma Hỏa, khiến nó sinh ra dù chỉ là một tia gợn sóng cũng đủ để hắn chạy không thoát, lập tức biến thành tro bụi.
Không gian mà Cửu U Ma Hỏa chiếm giữ không lớn nhưng Tần Tang lại cảm giác nó thật dài, phía sau lưng đều đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Rốt cuộc, Tần Tang thành công đi xuyên qua khu vực ma hỏa phong tỏa, dây thần kinh trong đầu ngay lập tức thả lỏng, há miệng thở hổn hển, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn lại ma hỏa, sau đó mới đưa mắt đánh giá phần không gian trước mặt mình.
Quỷ Vụ màu xám trắng lượn lờ ở khắp nơi, ở đây không có gió nhưng lại lạnh lẽo thấu xương, hoàn cảnh rất giống Mộ Tiên.
Không biết không gian bên trong lớn chừng nào?
Lại ẩn giấu bao nhiêu quỷ vật?
Tần Tang cân nhắc trong chốc lát, không gấp gáp rời khỏi Cửu U Ma Hỏa, lỡ như có biến cố xảy ra còn có thể kịp thời thoát thân. Hắn đứng tại chỗ, thả ra Phi Thiên Dạ Xoa, để nó đi vào dò xét.
Thi khí trên thân Phi Thiên Dạ Xoa bốc lên, lặng yên không một tiếng động tan vào Quỷ Vụ.
Hai mắt Tần Tang hơi khép, thông qua ấn ký thần hồn bên trong cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa, điều khiển nó xâm nhập Quỷ Vụ.
Cửu U Ma Hỏa, Truyền Tống Trận cổ, thời gian hình thành giống nhau…
Nhiều lần trùng hợp gộp lại, nếu có người nói Thất Sát Điện và Tử Vi Cung không có quan hệ, Tần Tang chắc chắn không tin.