Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1140 - Chương 1140: Tránh Khỏi Hài Cốt

Chương 1140: Tránh Khỏi Hài Cốt Chương 1140: Tránh Khỏi Hài Cốt

Nơi này nếu giống với Mộ Tiên thì cũng không còn kỳ lạ nữa rồi.

Phi Thiên Dạ Xoa đã đi một đoạn đường ở trong Quỷ Vụ, vẫn chưa thấy mộ bia, hay những vật tương tự như vậy xuất hiện.

Tần Tang nhẹ giọng tự hỏi “Xem ra không phải là cổ mộ! Không có Mộ Tiên!”

Vẻ mặt hắn ngay lập tức thả lỏng được phần nào.

Mộ Tiên nơi Tử Vi Cung là một chỗ mà ngay cả Đông Dương Bá và Thần Yên đều kiêng kị, bên trong có Quỷ Vương mạnh ngang ngửa tổ sư Nguyên Anh. Nếu như nơi đây cũng có Mộ Tiên, Tần Tang sẽ do dự rất nhiều.

Kỳ lạ là, đi vào đã lâu như vậy mà Phi Thiên Dạ Xoa vẫn chưa gặp bất kỳ quỷ vật nào.

-Hả? – Sắc mặt Tần Tang hơi đổi.

Phi Thiên Dạ Xoa cũng dừng lại, vặn cái cổ, hai mắt lóe lên tia sáng quỷ dị, nhìn chăm chú vùng đất phía bên trái.

Dưới đất lộ ra một miếng đồng đen, thoạt nhìn giống như một mảnh khôi giáp.

Trên miếng đồng đen có nhiều vết rỉ sét, phần lớn đều bị chôn sâu dưới đất, hẳn là một kiện chiến giáp của tu sĩ thượng cổ.

Phi Thiên Dạ Xoa nhìn trái nhìn phải, chợt đi đến chỗ khôi giáp.

Nó duỗi ra tay quỷ, nhẹ nhàng đụng vào.

Nào ngờ, khôi giáp trông thì cứng rắn như vậy nhưng Phi Thiên Dạ Xoa chỉ mới đụng nhẹ một cái là đã rớt xuống một mảnh, hoàn toàn hóa thành tro bụi.

-Chiến giáp đã mục nát? Còn có tàn hồn sao? Nếu như không có tàn hồn thì vùng đất quỷ này làm sao hình thành được nhỉ?

Tần Tang nói thầm, ánh mắt có phần thương cảm.

Vừa nhìn liền biết bộ chiến giáp này không phải là phàm vật. Người đã sử dụng nó năm xưa hẳn là một vị tu sĩ cổ đại cực kỳ hùng mạnh. Giờ đây chiến giáp đã bị chôn sâu dưới lòng đất, sức mạnh tiêu tan, mà vị tu sĩ xưa kia cũng không còn biết tung tích, ngay cả thi hài cũng không tìm thấy được.

Ngay cả một vị tu sĩ cổ đại mạnh như vậy cũng không thể trường sinh, bỏ mạng ở nơi khe núi bí ẩn không người hay biết này.

Người tu tiên bây giờ thật sự có thể bước lên Tiên Đạo, sống thọ cùng đất trời hay sao?

Phi Thiên Dạ Xoa tiếp tục đi về phía trước, lại nhìn đến một thanh kiếm gãy, cũng giống như chiến giáp, vừa đụng vào đã tan thành bụi.

Sau đó, một bộ xương trắng xuất hiện trong tầm nhìn.

Bộ xương trắng này không biết là vì khi sống bị người chặt đứt hay là sau khi chết bị hư tổn mà chỉ còn lại nửa người trên.

Tần Tang trong lòng run lên, cuối cùng cũng nhìn thấy vật không tầm thường, lập tức ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa tiến lên dò xét.

Phi Thiên Dạ Xoa lặng yên lại gần, con ngươi chuyển động, quan sát xương trắng.

Nó hơi khựng lại một chút rồi sau đó cúi người đưa tay đụng vào.

Đúng lúc này, bên trên bộ xương chợt lóe lên một tia sáng xám trắng rồi dập tắt, ngay sau đó, một cái bóng mờ vọt ra, giữa tiếng hét chói tai lao thẳng đến Phi Thiên Dạ Xoa.

Đột nhiên đối mặt với tiếng quỷ gào, Phi Thiên Dạ Xoa cũng chỉ lấp lóe hai mắt, lập tức lách mình lùi về sau vài trượng.

Con quỷ hồn kia không có thần trí, bám theo không buông, tiếng gào thét tràn ngập hận ý. Nó chỉ là một oan hồn, lăm lăm xé nát Phi Thiên Dạ Xoa.

Phập!

Một cái tay quỷ bất ngờ xuất hiện, trực tiếp cắm vào cơ thể của quỷ hồn, quấy nhẹ một cái, thi khí trào ra.

Con quỷ hồn kia đột nhiên cứng lại, phát ra một tiếng hét thê thảm, bị Quỷ Trảo xé nát ngay tại chỗ.

“Trông có vẻ dọa người nhưng thực lực lại không mạnh, có vẻ như là tu sĩ ngang cảnh giới Trúc Cơ. Bên trong Mộ Tiên có rất nhiều tu sĩ đã chết. Tu sĩ chết càng nhiều, quỷ vật hấp thu Nguyên Thần càng nhiều, thực lực càng tăng, cuối cùng tạo thành Quỷ Vương. Nơi này trước đây không có tu sĩ tiến vào, hẳn sẽ không có quỷ vật quá mạnh…” Tần Tang cảm nhận thực lực của oan hồn, cho ra phân tích của mình.

Thân hình Phi Thiên Dạ Xoa chợt lóe, trở về trước bộ xương trắng.

Lần này chạm vào xương trắng đã không còn oan hồn xuất hiện.

Tần Tang đánh bạo để Phi Thiên Dạ Xoa tăng tốc độ thăm dò.

Càng đi về phía trước, trên mặt đất xuất hiện càng nhiều vũ khí, đao thương kiếm kích cái nào cũng có, không một kiện có thể bảo tồn được đến tận bây giờ. Cho dù bề ngoài hoàn hảo ra sao thì khi đụng nhẹ một tí đều hóa thành bột mịn.

Càng ngày càng có nhiều hài cốt ở khắp nơi.

Thậm chí ở một vài khu vực, xương trắng đã chất thành từng gò, từng gò núi cao, làm người tê cả da đầu. Chứng tỏ nơi đây đã từng là một chiến trường.

Tần Tang điều khiển Phi Thiên Dạ Xoa chọn vài bộ hài cốt đơn lẻ để kiểm tra, gần một nửa có oan hồn phụ sinh, đều na ná nhau, không có con nào quá mạnh.

Thậm chí lần Phi Thiên Dạ Xoa kinh động đến một ụ xương nhỏ, bay ra hơn chục con oan hồn cũng thực lực như nhau.

Toàn bộ oan hồn đều hoàn toàn mất đi linh trí, trong bản năng của chúng chỉ còn lại oán hận và giết chóc.

-Nếu như quỷ vật ở nơi đây đều giống những oan hồn này thì dễ xử lý rồi, nhưng mà như vậy vẫn còn chưa đủ…

Tần Tang tự lẩm bẩm, lệnh Phi Thiên Dạ Xoa tránh khỏi hài cốt, thẳng thắn tiến vào tận cùng không gian, xem xem nơi này đến tột cùng rộng chừng nào, chôn giấu bao nhiêu hài cốt.
Bình Luận (0)
Comment