Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1163 - Chương 1163: Thí Luyện

Chương 1163: Thí Luyện Chương 1163: Thí Luyện

Sự xuất hiện của kiếm quang này chắc chắn có quan hệ với công pháp, liên quan đến bí ẩn, tất có thâm ý.

Nguyên Thần dưỡng kiếm.

Kiếm Hồn dung hợp.

Đáng tiếc chỉ là quyển sách nát, không có phần tiếp theo.

Thanh Trúc gọi kiếm quang này là Kiếm Hồn, bởi vì nó thật sự dung hợp với hồn phách của bản thân.

Quỷ dị là chính hắn cũng không cảm thấy chút dị thường nào, hơn nữa uy lực của kiếm quang này cũng không mạnh hơn những cái khác, người ngoài căn bản sẽ không thấy sự khác biệt gì.

Thanh Trúc cảm thấy nếu như có thể hiểu rõ Kiếm Hồn, có lẽ sẽ thấy được bí ẩn lớn nhất của môn công pháp này, đáng tiếc là thất bại.

Sau khi lấy được Chủng Nguyên Ma Thai, Thanh Trúc tâm có ngộ tính, tham khảo môn ma công này, thông qua Kiếm Hồn sáng chế bí thuật tương tự, thử nghiệm dùng Kiếm Hồn mang thai Ma Chủng.

Cuối cùng hắn vậy mà thành công.

Hơn nữa vì có Kiếm Hồn nên Ma Chủng cực kỳ ổn định, không cần hại người mà chỉ cần tìm một bộ thi thể của tu sĩ cấp thấp mới chết là có thể dựng dục ra bào thai, luyện thành Thân Ngoại Hóa Thân.

Chỉ có điều, tai hoạ ngầm của Thân Ngoại Hóa Thân vẫn tồn tại.

Tần Tang đã sớm nghe qua bí thuật ma môn Thân Ngoại Hóa Thân, đều là vô cùng tà ác và nguy hiểm, không ngờ Thanh Trúc tiền bối có thể dựa vào ma công mở ra lối đi riêng.

Kiếm Ô Mộc run lên, phân ra một tia kiếm quang.

Hắn không rõ ràng về Kiếm Hồn cho lắm, hắn đem kiếm quang đến trước mặt mình, nhìn chăm chú một lúc lâu, lại không cách nào cảm giác được sự khác biệt mà Thanh Trúc tiền bối nói tới.

Hắn cũng nghĩ không ra rốt cuộc Kiếm Hồn có tác dụng gì, từ khi kết đan đến nay, chỉ là dùng thủ đoạn mà người khác không ngờ tới.

Nhưng đây chính là nội dung của toàn bộ ngọc giản.

Thứ Tần Tang muốn nhất là vị trí Truyền Tống Trận và công pháp Nguyên Anh, nhưng tất cả đều không có.

-Thanh Trúc tiền bối năm đó thành công truyền tống đến tận đây, ở bên ngoài dùng tên giả là Linh Quy Đảo chủ, đã từng ra vào Thất Sát Điện. . . Với tu vi của hắn, những thứ điều tra được chắc chắn nhiều hơn ta. . .

Tần Tang một lần nữa thanh tỉnh lại, cảm thấy sau khi rời khỏi đây phải điều tra xem Linh Quy Đảo là chỗ nào.

Có lẽ Thanh Trúc tiền bối còn sống.

Tần Tang thu hồi ngọc giản, hiện tại không có tâm tình để xem Chủng Nguyên Ma Thai, thi lễ một cái với chỗ cất giữ ngọc giản, tiếp đó đứng dậy nhìn về chỗ sâu trong hành lang.

Lòng hắn liền dấy lên hy vọng, Thanh Trúc tiền bối dẫn dắt hậu nhân đến nơi đây, khả năng còn có thâm ý khác, cuối hành lang có phải ẩn chứa điều gì không?

Tần Tang nhìn bốn phía xung quanh, không phát hiện bên trong có dị trạng gì, nhớ đến ở phía dưới gặp phải đủ loại con rối, xuất phát từ thận trọng, hắn vẫn triệu ra Thập Phương Diêm La Phiên đồng thời gọi Song Đầu Hống ra.

Nơi đây chính là tầng thứ bảy, nếu có con rối thì thực lực không thể coi thường, hắn không nắm chắc bao nhiêu.

Chuẩn bị sẵn sàng, Tần Tang gọi ra một bộ Sát Thi, dậm chân đi vào hành lang.

Đi được một trượng, quả nhiên xuất hiện dị biến.

Trong hành lang đột nhiên loé lên ánh sáng chói mắt, trên đỉnh chẳng biết lúc nào đã ngưng tụ một vầng sáng to lớn, không nói lời nào, từ trên lao xuống phía hắn.

Thanh quang vô hình, uy lực lại cực kỳ đáng sợ, như có núi cao áp đỉnh, Sát Thi phía trước trực tiếp bốc hơi, sắc mặt Tần Tan lập tức đại biến.

Không ngờ đúng lúc này, thanh quang hình như cảm ứng được gì đó, đột nhiên biến mất không dấu vết, chỉ để lại mấy trưởng 'vèo' phóng về phía Tần Tang.

Vầng sáng chợt hiện rồi đột nhiên biến mất.

Tần Tang không rõ ràng cho lắm, nhưng khi nhìn mấy tia sáng lao đến, hắn cũng không dám để cho tia sáng chạm vào, liền quay người tránh né ra, chậm rãi nghiên cứu.

Hắn chợt giật mình.

Cái giật mình này không thể coi thường, Tần Tang kinh hãi phát hiện đường lui của chính mình đã bị cắt đứt!

Phía sau không có vật gì, lại xuất hiện một bức màn chắn không biết từ đâu ra, cho dù hắn dùng bao nhiêu lực đều không thể lay chuyển được nó.

Sau một khắc, thanh quang lại xuất hiện.

Những thanh quang kia không thương tổn Tần Tang, mà là nhắm vào pháp bảo trên người hắn, nhẹ nhàng lướt qua, Kim Dao Tỏa và Thập Phương Diêm La Phiên đều không thể may mắn thoát khỏi.

Tiếp đó Tần Tang liền phát hiện liên kết giữa hắn và Thập Phương Diêm La Phiên đã mất.

Cúi đầu xem xét, sau khi ma phiên trong tay bị thanh quang chạm vào, Cửu U Ma Hỏa trực tiếp bị đánh trở về, mà Kim Dao Tỏa cũng 'Keng' một tiếng, rơi xuống mặt đất, lăn vài vòng.

Song Đầu Hống kêu lên một tiếng rồi đột nhiên biến mất, Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn cũng rơi trên mặt đất.

Tần Tang sợ hãi không thôi, ngơ ngác nhìn một màn này, ý thức được thanh quang không định thương tổn mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nhặt pháp bảo lên xem.

Hắn kiểm tra xong, phát hiện pháp bảo không bị hủy chỉ là bị một loại cấm chế kỳ lạ nào đó phong ấn, Song Đầu Hống nằm ngáy o o trong Đồng Tâm Hoàn, thậm chí tằm mập và Thiên Mục Điệp cũng chẳng biết tại sao lại rơi vào trạng thái ngủ say.

-A? Kiếm Ô Mộc thì sao. . .

Trong lòng Tần Tang khẽ động, gọi kiếm Ô Mộc ra.

Ánh kiếm xẹt qua, kiếm kiếm Ô Mộc di chuyển linh hoạt, không có chút dị trạng nào.

-Kiếm Ô Mộc là linh kiếm bản mệnh, Thiên Mục Điệp là trùng cổ bản mệnh, theo lý thuyết thì quan hệ giữa ta và bọn chúng đều mật thiết như nhau, nhưng sao chỉ có Thiên Mục Điệp bị hạn chế. . .

Tần Tang như đang suy nghĩ điều gì đó, thu hồi kiếm Ô Mộc, từ từ đánh giá xung quanh.

Thanh quang tiêu tán, hành lang không có chút biến hóa nào, nhưng Tần Tang biết rõ, nơi này đã không còn giống như trước.
Bình Luận (0)
Comment